Bonus

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


    Bảy năm sau.



"Cái đó của em".



"Của chị mới đúng".



Hai đứa bé gái đang tranh cãi, ngũ quan , đường nét gống nhau như đúc. Park Hyomin lắc đầu chia đều phần bánh cho cả hai.



Hai bé gái là kết tinh tình yêu của của nàng và cô. Sau khi kết hôn cả hai sang Mỹ tìm cách sinh hài tử. Khi Park Hyomin mang thai được 4 tháng, bác sĩ bảo là song bào. Park Jiyeon vui mừng như đứa trẻ, hết chạy đông rồi chạy tây thông báo.




Nàng hạ sinh được hai bé gái, mới bé xíu mà đã thừa hưởng nhan sắc của cả hai người. Đứa lớn thì gọi là Park Jimin. Đứa nhỏ thì gọi là Park Minyeon.




Jimin rất ôn nhu điềm đạm , Minyeon hoàn toàn trái ngược thích chọc phá người khác.




"Tiểu Minyeon không ăn mau là mẹ không dẫn con thăm ông đâu". Park Hyomin ra sức uy hiếp.




"Con muốn đi , muốn đi". Minyeon vẫy vẫy cái tay bé nhỏ.



"Vậy ăn đi nè, thấy chị con không? Ăn gần xong rồi kìa". Park Hyomin sủng nịnh xoa đầu Minyeon.




Minyeon nhà bắt đầu ăn như hổ đói, Jimin mỉm cười uống ly sữa mẹ mới cho.




Park Jiyeon kéo vali từ cầu thang đi xuống, nhìn nàng cùng hai con gái đang ngồi ăn thì sáp lại. Park Jiyeon dựa vào nàng làm nũng, cô ôm lấy eo nàng vùi đầu ngửi ngửi cổ. Hai cô nhóc thấy thế che mắt lại, hí ha hí hửng cười lớn.


Ăn sáng xong hai cô nhóc ngoan ngoãn cùng mẹ và mami đi thăm ông. Park Hyomin dựa vào vai cô, nàng có chút mệt mỏi nhắm mắt lại. Park Jiyeon xoa xoa thái dương cho nàng, hôn lên trán nàng.


Jimin dùng khăn lau miệng cho Minyeon. Cô bé ăn bánh chocola dính trên khóe môi. Tuy còn nhỏ nhưng Jimin rất có phong thái của chị hai. Minyeon ghé vào tai chị mình nói gì đó, mi mắt Jimin run lên che miệng cười khúc khích.




Vừa về đến nhà Minyeon đã chạy ào vào cửa. Cô nhóc ông lấy ông nội làm nũng. Park Chae mỉm cười sủng nịnh, ông cúi người bế Minyeon lên.




"Cha". Park Jiyeon cùng Park Hyomin đồng thanh gọi.




"Ừ hai con ngồi nghỉ cho đỡ mệt". Park Chae xách vali hộ con gái.





"Min a di phụ con một tay với". Tiểu Tịnh đi ra từ trong bếp kéo Park Hyomin vào.




"Bà cùng tiểu Tịnh làm sủi cảo, con chắc không biết làm đâu". Nói xong Park Chae còn gật đầu sát nhận.




Park Jiyeon ai oán nhìn cha mình, chẳng lẽ cô không có tài đến thế sao. Park Chae kéo cô ra ngồi nói chuyện, hai cô nhóc thì chơi trước sân. Park Chae đã giao sự nghiệp lại cho cô, ông thì về lại căn nhà cũ sống. Trãi qua nhiều thế sự, ông chỉ muốn có cuộc sống an nhàn. Park Chae đã cảm nhận rõ một đều, không phải có quyền lực là có tất cả. Quyền lực càng cao sự giả dối càng nhiều, thật phiền chán.




Khoảng 1 giờ trôi qua , mùi thơm sủi cảo thơm lừng bay khắp nơi. Những chiếc bánh sủi cảo như hoa mẫu đơn khoe sắc. Park Jiyeon nhìn mà âm thần tán dương lão bà, cô thật có diễm phúc a. Park Hyomin múc sủi cảo vào chén cho mọi người, hương vị rất thơm lại rất ngon. Ăn xong thì cũng đã gần chiều, Park Jiyeon dẫn nàng đến mội nơi.




Hoàng hôn đỏ rực buông xuống, trên cánh đồng đầy hoa oải hương. Park Hyomin ngồi dưới gốc cây già cỗi, Park Jiyeon nằm nghiêng người gối đầu lên đùi nàng. Park Jiyeon không nhớ cái cây này đã bao nhiêu năm tuổi, lúc còn bé xíu cô đã thấy nó ở đây. Tán cây mọc tròn như một chiếc nấm khổng lồ, bao quanh cả khoảng đất lớn. Nằm dưới tán cây, Park Jiyeon hưởng thụ từng cử chỉ ôn nhu của nàng.





Park Hyomin cúi xuống hôn lên môi cô, nhẹ nhàng lướt qua. Nàng ngẩng đầu nhìn về phía trước, hai con gái nàng đang lén lút làm gì đó. Nhìn Minyeon ngó đông ngó tây, rồi ngắt vội đóa hoa nhét vào tay chị mình. Jimin ôm đóa hoa trong ngực, ngây ngô cười tươi.





Hai thân ảnh bé nhỏ cùng nhau chạy đến góc cây. Park Jiyeon ngồi dậy, cô cúi người ôm lấy Minyeon. Minyeon không muốn ôm , cô bé né tránh chạy vòng vòng. Mặt trời cũng dần hạ xuống, đến lúc về nhà rồi. Nàng nắm chặt tay cô cùng nhau bước đi, phía trước chính là nơi hạnh phúc của hai người.



*** Haizz, cuối cùng cũng đã xong rồi, ta tưởng là sẽ thất hứa với các mi rồi chứ, cảm ơn đã theo dõi và ủng hộ ta, kamsanita! NỚP NỚP ***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro