End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


    Rồi ngày mong đợi cũng diễn ra, Park Hyomin nhìn ngắm mình trong gương. Trong tâm tưởng nàng luôn suy nghĩ thời khắc này chân thật thế nào, không nghĩ tới giờ thành hiện thực. Nàng và Yeonie cũng sẽ có được hạnh phúc như bao người.





Park Jiyeon từ trong bước ra, mỉm cười tiến đến ôm lấy nàng từ phía sau. Cô rất vui, rốt cuộc nàng và cô có thể cùng nhau khoát lên chiếc áo trắng tinh khôi. Chiếc áo cưới sẽ là khởi đầu cho tương lai sau này của cả hai.




Park Jiyeon thẳng người nhìn vào nàng, Min Min thật xinh đẹp khiến cô ngây ngẩn cả người. Park Hyomin nhìn cô gương mặt phím hồng, nàng chuyển mắt sang hướng khác ngượng ngùng.





Park Jiyeon giúp nàng mang giầy vào, cô có hơi tự ti vì nàng cao hơn cô một tí. Park Jiyeon biết thế nên đã chuẩn bị sẵng giày cao hơn nàng, mang vào tầm cao như nhau. Park Hyomin lắc đầu nhìn lão công nàng so đo tính toán.




"Hai con xong chưa mọi người đang chờ". Park mẹ gõ cửa.



"Con ra ngay". Park Jiyeon chỉnh lại áo cho nàng.



Park Jiyeon đỡ nàng ra ngoài, mọi người vây quanh đôi uyên ương lên xe. Đoàn xe chạy tới nhà hàng đã đặc sẵn. Phía trước nhà hàng trải đầy cánh hoa hồng, mọi người thân thích ngồi chờ đợi cả hai.




Park Hyomin cùng Park Jiyeon cùng mặc chiếc áo cưới trắng tinh bước lên lễ đài trong nhà hàng. Park Jiyeon vừa bước đi vừa mỉm cười , tuy rằng không đông người nhưng cô rất vui. Hôn lễ chỉ dành cho cô và nàng nên không cần để ý lời nói của người ngoài.




BêndướiPark Ji Won ôm lấy Châu Khả thì thầm vào tai nàng, khiến mặt nàng trở nên ửng hồng. Nàng cũng muốn cùng cô mặc áo cưới nắm tay nhau như thế này.




Bên tai vang lên tiếng mọi người chúc phúc, tay nắm tay trao nhẫn cưới cho nhau. Park Jiyeon khẽ hôn lên môi nàng, hai má nàng ửng hồng khả ái. Thời khắc này quá hạnh phúc , chỉ muốn cảm nhận sâu sắc sự tồn tại của đối phương.




Kết thúc buổi lễ, Park Jiyeon bá đạo nắm tay nàng kéo đi. Park Hyomin không biết cô muốn đi đâu, hai nữ nhân mặc áo cưới chạy trên đường khiến ai cũng tò mò xem náo nhiệt.



Nhiều người lấy điện thoại ra chụp ảnh, hai đại mỹ nhân đó nha. Sự tò mò càng lớn dần, càng nhiều người nhìn theo. Nữ nhân khác âm thầm ngưỡng mộ, họ mong muốn một ngày nào đó cũng có thể can đảm thế này. Dù tình yêu đi trái với lẽ thường tình, nhưng khắc sâu trong trái tim, chân thật không giả dối. Hai nữ nhân yêu nhau rất khó, đến được với nhau càng khó khăn. Ai cũng mong muốn được nắm tay người mình yêu suốt đời, chỉ cần dùng tấm lòng chứng minh thì sẽ thành sự thật.




Park Jiyeon kéo nàng lên xe buýt, nhưng chỉ riêng hai người. Trên xe buýt tràn đầy hoa hồng, Park Jiyeon ngồi xuống để nàng ngồi lên đùi. Park Jiyeon môi hạ xuống chiếm đoạt môi nàng, cố gắng công thành đoạt đất. Không gian dường như im lặng , tiếng nhạt chợt vang lên che lấp nụ hôn ướt át.




Khi xuống xe Park Hyomin nhìn ngôi nhà quen thuộc. Đây là nơi chứa ký ức tuổi thơ của lão công nàng, cũng là nơi thuộc về hai người lão công nàng yêu thương.



Park Jiyeon nắm tay nàng, cả hai song song bước đến trước mộ hai người cô rất yêu thương.



"Con đã tìm được người con yêu cả đời rồi mẹ, Hana tỷ em đã hiểu cảm giác hạnh phúc là thế nào rồi".




Park Jiyeon cười rạng rỡ, nụ cười còn đẹp hơn cả ánh bình minh. Park Hyomin ôm lấy tay cô, ngã đầu lên vai cô mỉm cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro