Chap 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


    Park Jiyeon gương mặt vẫn là kinh ngạc, người đàn ông lúc nãy là Park Jeong. Tuy cô chưa từng gặp mặt, nhưng trên báo chí đầy những bài báo nói về ông ấy. Chủ tập đoàn Park Jeong thị đứng nhất nhì cả nước , thậm chí còn phát triển cả ở nước ngoài.



"Min Min chị là con gái của Park Jeong". Park Jiyeon nghiên túc hỏi.



"Phải, nhưng chị không cố ý giấu em". Park Hyomin cũng đã định giới thiệu cho mọi người biết nhau.



"Tại sao". Park Jiyeon không giận cô chỉ muốn biết nguyên nhân.



"Lúc trước khi chị qua lại với Jason ,hắn chỉ vì chị là Nhị tiểu thư của Park thị mà quen chị. Sau đó chị phát hiện hắn có người khác, còn cùng nhau bàn sẽ lừa gạt tài sản của chị...."



Park Hyomin còn chưa nói xong thì đôi môi nàng bị che lại bởi đôi môi mềm mại. Nụ hôn càng sâu, Park Jiyeon ôm lấy eo nàng , chiếc lưỡi luồn vào miệng nàng càn quét. Park Hyomin choàng tay ôm cổ cô đáp trả nụ hôn cuồng nhiệt.



"Em xin lỗi". Tách khỏi nụ hôn Park Jiyeon mở miệng.



"Không sao chỉ cần em là đủ".



Park Jiyeon ôm chặt lấy nàng, cô yêu nàng đến chết mất thôi.




Park Ji Won láy xe đến nhà Châu Khả , cô cười tủm tỉm vào nhà thì thấy cảnh cô không muốn thấy.



"Vương Nhạc".



Châu Khả giật mình quay lại thì thấy Park Jiwon hốc mắt đỏ lên, cô thật đang rất tức giận. Không tức giận sao được khi thấy lão bà mình ôm nữ nhân khác , còn là người từng theo đuổi nàng.



"Không phải như chị nghĩ đâu". Châu Khả vội giải thích.



"Không như tôi nghĩ được lắm". Park Ji Won ném bó hoa xuống đất xoay người bước đi.



"Ji Won". Châu Khả nhặt bó hoa lên đuổi theo cô.



"Chúc em hạnh phúc ". Vương Nhạc cười khổ đã hạ quyết tâm rồi phải cố gắng thôi.



Châu Khả đổi kịp Park Ji Won nàng ôm chặt lấy cô. Park Ji Won không giãy dụa để nàng ôm, cô tức giận nhưng nổi cơn ghen nhiều hơn.



"Chị nghe em nói Vương Nhạc chỉ muốn ôm em lần cuối ,mai cô ấy đi sang Úc không trở về nữa , em và cô ấy hoàn toàn trong sạch".



Park Jiwon không nói gì xoay người lại bế nàng lên.



"Em phải đền bù cho chị tội dám ôm người khác".    

    Chiếc xe dừng lại cạnh công viên, Park Jiyeon nắm tayPark Hyomin bước đi. Cô yêu thích cảm giác nắm tay nàng đi dạo thế này, nhưng mục đích của cô hôm nay không chỉ có thế.



Hai người ghé uống tí nước, Park Jiyeon tranh thủ lúc Park Hyomin đi rữa tay thả chiếc nhẫn vào ly nước.



Chiếc nhẫn là cả tâm quyết của cô , là vật quý giá nhất của mẹ để lại cho cô. Hôm nay cô muốn dùng chính nó mang lại hạnh phúc cho người con gái cô yêu nhất.



Park Hyomin bước ra nhưng nàng lại không để ý gì. Đến khi uống xong nàng cũng không phát hiện. Park Jiyeon đành tìm biện pháp khác.



Park Jiyeon nắm tay nàng đến chỗ thảm cỏ rồi giả bộ làm gì đó. Cô đếm số bước chân rồi đặt nhẫn xuống dùng cỏ che phủ lên. Khi Park Hyomin gọi cô giật mình xoay mạnh, chẳng may mũi giầy trúng chiếc nhẫn nên bay chệt ra mấy bước.




"Em làm gì vậy ". Park Hyomin tò mò hỏi cô.



"Ha không có gì chị nhìn xem". Park Jiyeon chỉ vào đám cỏ giấu nhẫn. "Em thấy có con gì lạ lắm".



"Có con gì đâu".Park Hyomin lại xem nhưng không thấy gì.



"Có gì khác không".



"Không có".



Park Jiyeon vội ngồi xuống tìm, trống trơn không có gì nhẫn cô mất rồi. Cô hoảng lên vội tìm kiếm, chiếc nhẫn quý như thế mất rồi.



"Em tìm gì vậy".



" Chỉ đồ vặt thôi chị lại kia ngồi đi em rất mau sẽ tìm thấy". Park Jiyeon nói xong lại tiếp tục tìm.




Park Hyomin bước đi mấy bước thì phát hiện gì đó, nàng cúi xuống nhặt là một chiếc nhẫn. Nàng nhìn Park Jiyeon rồi nhìn chiếc nhẫn, không biết cô có phải tìm thứ này. Nhìn khuôn mặt trắng bệch của cô , nàng tin chắc chiếc nhẫn này là của cô, còn là vật vô cùng quý giá.



"Yeonie em tìm thứ này à". Park Hyomin để nhẫn trong lòng bàn tay đưa cô xem.



"A phải là nó". Park Jiyeon mừng rỡ vội cầm lấy nó.



"Thôi hai ta về mai còn đến công ty". Park Hyomin xoa má cô mỉm cười dịu dàng.



"Em không muốn về em dẫn chị đến một nơi".


Park Jiyeon kéo Park Hyomin chạy đi , cô để nàng ngồi vào xe rồi láy đi. Cô muốn đưa nàng đến một nơi , nơi tận cùng của hạnh phúc  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro