chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngươi giết ta đi" Phượng Linh sắc mặt ửng hồng nằm tại trên một chiếc giường lớn hoa lệ, từ gương mặt cho tới cơ thể xích lõa đều toát ra tầng tầng lớp lớp mồ hôi, bên dưới hạ thân chỉ mặc duy nhất một chiếc khố. Mặc dù hai chân chăm chú khép lại những vẫn có thể dễ dàng thấy được dục vọng đang hưng phấn bừng bừng của y. Đôi mắt y tràn đầy oán độc nhìn về phía thanh niên ung dung không chút vướng bận vẫn đang ngồi tại bên giường. Muốn nói nhưng thanh âm lại trở nên có chút kì quái cuối cùng hoàn toàn chịu không nổi mà rên rỉ ra tiếng.

Thanh niên này nhìn qua tuổi chỉ mới hai mươi ba, tướng mạo tuấn mỹ, màu da trắng nõn, cười rộ lên lại có vài phần khả ái, hắn đưa tay xoa gương mặt đang nóng lên của Phượng Linh, chăm chú nói: "ta luyến tiếc giết ngươi, cũng luyến tiếc rời bỏ ngươi, là do người muốn trốn nên ta sẽ nghiêm phạt ngươi"

Phượng Linh oán giận nói: " Long Thiên Y ngươi sẽ không được chết tử tế "

Y thoạt nhìn thập phần thống khổ, khuôn mặt tuấn tú đều nhăn lại.

"Ai, ngươi thật sự sẽ không chịu thua mà cầu ta sao? Ta sẽ lập tức thỏa mãn ngươi, cho ngươi dục tiên dục tử" Long Thiên Y tiếc hận thở dài, đưa tay tách ra hai chân đang khép lại của Phượng Linh, Phượng Linh ăn xong nhuyễn cân tán, không còn sức chống lại, chỉ có thể giương mắt nhìn mặc cho hắn làm trò hề.

Giữa tiết khố đã trở nên ướt đẫm, bởi vì hai chân ban nãy cọ vào nhau, tiết khố che dấu mật huyệt ở giữa hai chân, miêu tả rõ rệt hình dáng của mật huyệt.

Phượng Linh khó chịu nhăn lại mặt, Long Thiên Y ánh mắt thâm trầm, nghiêng đầu cười nói: "Linh, thật nhiều nước". Hắn dùng ngón trỏ miêu tả mật huyệt của Phượng Linh, thỉnh thoảng gia tăng lực đạo vuốt ve hoa hạch của y, lại nói: "Thiên hạ dĩ nhiên có loại này nam nữ khí quan kết hợp đúng thực sự là một mỹ nhân, ngươi có thể sinh hài tử sao?"

Phượng Linh hô hấp bỗng nhiên nặng thêm, kia địa phương ngứa không chịu nổi bị tay của nam nhân đè ép khiến y vui sướng không ít, rồi lại cảm thấy dục vọng kêu gào muốn càng nhiều, hắn dùng toàn lực cố khống chế thân thể không đuổi theo cảm giác mà ngón tay Long Thiên Y mang lại.

"Không chịu trả lời? ta đây sẽ đánh vào mông ngươi mấy cái" Long Thiên Y nâng cái mông của y lên, cởi ra tiết khố, lộ ra phân thân đang hưng phấn dâng trào của y cùng mật huyệt dạt dào nước của y, còn có kia cúc huyệt ngượng ngùng bị mật nước làm cho trở nên trơn bóng.

Ở trên bụi cỏ gần mật huyệt còn tích lại vài giọt sương, Long Thiên Y dùng ngón trỏ trạc trạc phần thịt mềm mại của y, trên tay bị dính chút ít mật nước, liếm liếm môi nói: "Linh thật nhiệt tình nha"

Vươn tay ra để ở trước mặt Phượng Linh: "Nếm thử vị đạo của chính mình xem, ta đã thưởng thức qua nó rất nhiều lần,  thật thơm thật ngọt"

Phượng Linh ẩn chứa bên trong là lửa giận cùng dục vọng, lạnh lùng nói: "Hỗn đản, ngươi vô sỉ!"

"Không nếm, thì nó là của ta thôi". Hắn vui cười liếm đi chất lỏng dính ở trên tay, hỏi Phượng Linh: "Có biết ngươi trúng là loại dược gì không?"

Hầu kết của Phượng Linh phát ra tiếng rên rỉ đầy áp lực, cắn môi không trả lời, còn có thể là loại dược gì chứ? Cực phẩm xuân dược!

"Là lãng điệp" Long Thiên y vuốt ve mặt Phượng Linh rồi xoay mặt y qua, tính thiện lương dâng trào nói: "đều không phải do ta hạ, chính là chủ trương của tên lang băm Mạnh Lãng nhưng mà may mắn ta đã trộm được giải dược, nó ở ngay tại trên người ta đây, chỉ cần hôn nhẹ ta ngươi sẽ không phải chịu dục hỏa đốt người nữa"

Cái con người quỷ quyệt này lại đang muốn diễn trò gì đây? Phượng Linh nửa ngờ nửa tin nhìn hắn, y biết chính mình không còn nhịn được bao lâu nữa, nhiệt lưu tại hạ phúc qua lại trùng kích, thư huyệt từng đợt ngứa, đầu khớp xương tựa như đang có hàng vạn con kiến cắn, hận không thể có cái gì đi vào gãi gãi mới tốt, dần dần lý trí của y theo từng cảm giác mà trở nên nát bấy. Thế là, ngay lúc Long Thiên Y đưa khuôn mặt tuấn tú phóng đại tới trước mặt của y thì y không một chút do dự nào mà vươn người lên hôn lên môi của hắn, đầu lưỡi tại môi của hắn đảo qua, phát hiện như này thực sự có chút khổ, thế là tinh tế đưa môi dưới của hắn vào miệng mình mà mút, chờ đến khi môi cảm thấy không còn chút cay đắng nào y mới thay đổi sang môi trên của hắn.

Trong chuyện này Long Thiên Y vẫn là người chiếm thế chủ đạo của Phượng Linh, bàn tay to tại cơ thể quang lỏa của y xoa nắn, rồi vuốt ve tới hai nụ hoa đỏ sậm trước ngực y. Ngay lúc Phượng Linh thiếu không khí hé miệng, hắn ngay lập tức đưa lưỡi vào trong miệng y cùng y chơi đùa giao triền, lưỡi của hắn vốn đang đảo rất đắc ý đột nhiên lại bị Phượng Linh đẩy ra: "Cái này không phải giải dược!"

Long Thiên Y lau đi sợi chỉ bạc nơi khóe miệng, vỗ vỗ trán giả bộ bừng tỉnh đại ngộ nói: "xin lỗi, Linh nhi, ta nghĩ có khả năng ta tìm nhầm giải dược, cái đó không phải lãng điệp giải dược mà là giải dược của nhuyễn cân tán, ngươi xem ngươi có lại khí lực đẩy ta ra đấy thôi"

"Vô liêm sỉ, ta nhất định phải giết ngươi!" Phượng Linh tức giận đến ngực cũng kịch liệt phập phồng, dục vọng đang dằn vặt hắn tới sắp điên rồi, bên dưới phân thân ngẩng cao đầu, thư huyệt xuân thủy tràn lan, sàn đan dưới thân đều đã bị ướt thành một mảnh.

"Ngươi mỗi lần đều là nói như vậy" Long Thiên y vẫn một bộ dáng ung không không vướng bận quan sát y đang không ngừng tức giận, kỳ thực khố hạ hắn vẫn luôn kêu gào muốn thoát ra, chỉ là hắn còn đang kiên trì nhẫn nại, nếu là bình thường thì hắn tuyệt đối sẽ không để Phượng Linh thống khổ, nhưng y chính là phạm phải chuyện kiêng kị thứ nhất, nếu không giáo huấn y thì sau này y sẽ tái phạm. "Hiện tại vẫn còn sức tức giận? Ngươi mau đem hoa nhỏ của ngươi mở ra, khó chịu thì tự lấy tay nhu nhu, đương nhiên, nếu như ngươi thề rằng không phạm phải lỗi của ngày hôm nay lần nào nữa, ta sẽ tha cho ngươi"

Phượng Linh đôi môi run rẩy, nhắm mắt lại tựa hồ đang suy nghĩ về việc chính mình tại nơi đây ở trước mặt một nam nhân tự mình an ủi rồi còn cầu hắn xâm phạm quả thật là một chuyện sỉ nhục. Y cố gắng khép hai chân lại ma sát hi vọng có thể giảm bớt ngứa, nhưng hoàn toàn ngược lại, tiểu huyệt đói khát trống rỗng không chiếm được thỏa mãn trở nên đau nhức, cuối cùng, y mở mắt ra cứng ngắc nói: " cầu ngươi, chạm ta"

"Ngươi nói thật chả giống như đang cầu khẩn người khác" Long Thiên Y thở dài, "Ngươi luôn luôn không chịu thua, không chịu khuất phục, không chịu thức thời"

Phượng Linh ngực phập phồng một trận, rên rỉ ra tiếng, thanh âm mềm mại cầu xin: "Thiên y, vương gia, tướng công, cầu ngươi chạm chạm ta"

"Nương tử, ngươi muốn ta chạm vào ngươi ở đâu?" Long THiên Y giở trò đùa dai hỏi, hắn dùng ánh mắt tràn đầy lửa nóng nhìn ngắm thân thể xích lõa của Phượng Linh.

Phượng Linh thần phục dưới dục vọng, tạm thời quên đi hết tự tôn,  y chủ động tách ra hai chân, run giọng nói: "Thư huyệt của ta, nóng quá hảo ngứa, mau lại liếm ta, dùng của ngươi căn đông tây kia chạm ta"

Y nói xong nhắm mắt lại, khóe mắt lướt qua hai giọt nước mắt trong suốt, dần biến mất tại tóc mai.

Long Thiên y trong lòng tê rần, tâm tình bắt đầu xao động, ôn nhu nói: "hài tử ngoan, không khóc, ta cho ngươi thoải mái"

Hắn dùng ngón tay tại thư huyệt giữa hai chân của Phượng Linh nhu lộng lên xuống, xuân thủy trắng mịn tại lỗ nhỏ trên huyệt động giữa hai chân chảy ra. Hoa hạch mở ra, Long Thiên Y qùy gối trên giường, giơ lên hai chân Phượng Linh đặt tại trên vai mình, vùi đầu tại giữa hai chân y, đầu lưỡi linh xảo quét qua bụi hoa liếm đi giọt sương vương lại trên đó, hoa gian ướt át, cuối cùng đầu lưỡi tinh tế vói vào bên trong nhục phùng, mô phỏng theo động tác giao hoan mà đâm vào hoa hạch.

"Không nên, ô........" Cái mông của Phượng Linh run lên, cao trào bị kiềm chế lâu ngày đột nhiên bị kích thích đến, thư huyệt ồ ồ tuôn ra xuân thủy.

Long Thiên y một giọt lại một giọt đều nuốt hết vào trong miệng, ngẩng đầu hỏi y: "Linh nhi, thoải mái chứ?"

"Khó chịu!" Phượng Linh kêu lên, làm gì có chuyện giải trừ dược tính của lãng điệp chỉ cần phát tiết thoáng qua như vậy? Y toàn thân khô nóng, thư huyệt từ trước đến nay chưa bao giờ có loại cảm giác trống rỗng, đau khổ như vậy giao tạp cùng một chỗ, thống khổ không gì sánh được, "Dùng của ngươi nghiệt dâm rễ ( a.k.a dick chan ) đâm vào"

"Tuân mệnh" Long Thiên Y hưng phấn mà cởi quần xuống, lộ ra phân thân sưng đau, đặt trước huyệt của y chuẩn bị xâm nhập, phân thân thô to mẫn cảm tiếp xúc cùng với mật huyệt nhuyễn nộn ướt át, loại việc này khiến hắn không thể nào bình tĩnh nổi, khí tức hỗn loạn ồ ồ lên, khàn khàn mà nói: "Hay là đêm nay chúng ta sẽ có hài tử nhỉ?"

"Ít nói nhảm, mau vào" Phượng Linh không thể nhịn được nữa tức giận nói, giãy dụa thân thể cố gắng tiếp xúc với phân thân lửa nóng của hắn, y lúc này đã hoàn toàn bị tình dục khống chế, hai chân cố gắng đẩy tấm lưng cứng rắn của hắn về phía trước mình, mời mọc hắn xâm lược. Y nỗ lực cố gắng muốn đưa lửa nóng của nam nhân vào thư huyệt chính mình, nhưng bởi vì quá mức gấp gáp, huyệt khẩu quá mức trơn ướt nên khó có thể toại nguyện, Long Thiên Y mỗi lần gần đi vào một chút thì đều bị trượt ra ngoài.

Nhu cầu dục vọng đang cấp bách cần được giải phóng, Phượng Linh chịu không nổi, trách mắng: "Ngươi là người chết sao? muốn làm thì mau làm, không làm thì cút!"

"Đừng nóng ruột" Long Thiên Y tính giở trò đùa dai mũi cũng bắt đầu thấm ra mồ hôi, đỡ lấy nam căn bắt đầu tiến vào mật huyệt hồng diễm, thẳng lưng, đâm vào "Linh, ta vào rồi"

Phân thân thô lớn đi vào càng khiến cho thư huyệt thêm nhiều nước, hai người đều không nhịn được rên rỉ ra tiếng, Long Thiên Y nặng nề mà ma sát nội bích của Phượng Linh, cực đại phân thân không ngừng trừu sáp, chậm rãi nhắm vào tâm của hoa hạch mà chuyển động xoay quanh, mỗi một chỗ bên trong đều được hắn ấu yếm không sót, dần dần, động tác chậm chạp đều không thể thỏa mãn được dược tính của "lãng điệp" mà Phượng Linh trúng phải, cơ thể y kêu gào khát cầu một hồi hoan ái kịch liệt hơn nữa.

"Đừng như vậy, trừu sáp nhanh hơn đi" Phượng Linh ra lệnh, ánh mắt ai oán rõ ràng thể hiện không đủ thỏa mãn.

"Ngươi nếu như mỗi ngày đều nhiệt tình như vậy thì tốt rồi, không cần dược mà vẫn như này nhiệt tình, ta sẽ vui đến điên mất" Long Thiên Y nói nhỏ, ngay lúc Phượng Linh còn chưa có hoàn hồn. Long Thiên Y ở tại bên trong huyệt lý đang không ngừng ồ ồ chảy nước của y mà bắt đầu kịch liệt điên cuồng trừu sáp.

Phân Thân thô lớn của hắn ở mặt trên đều là dâm dịch động tình của Phượng Linh, mà hắn vẫn không ngừng cường liệt đảo lộng khiến chất lỏng bên trong huyệt của Phượng Linh ngày càng nhiều, lúc ra vào sẽ truyền tới tiếng nước va chạm dâm mỹ. Tại nơi hai người kết hợp, dâm dịch cũng bị dây dính lung tung lên bụng dưới của Long Thiên Y.

Phượng Linh cam chịu đón từng đợt tấn công của hắn, Long Thiên Y lúc hoan hảo thì chưa bao giờ đụng chạm phía trước của y, lúc này nơi đó đang trướng đau tới khó chịu, Phượng Linh liền tự mình xoa bóp đứng lên.

Hai người toát mồ hôi như mưa, quên đi tất cả xa cách, vui vẻ hoan ái. 

Long Thiên Y tính tình thích trêu trọc, trong loại thời điểm này vậy mà hắn vẫn còn tâm trạng đùa giỡn Phượng Linh: "Ngươi họ Phượng, ta họ Long, hiện tại đúng là điên long đảo phượng"

Phượng Linh hưởng thụ hoan ái cực vui vẻ,  y tự nói với chính mình đây là do dược tính mà thôi, nhắm mắt lại không để ý tới lời Long Thiên Y nói, thấy hắn như vậy ác liệt, y có ý định buộc chặt tiểu huyệt khiến tên đó kết thúc sớm một chút.

Long Thiên Y thiếu chút nữa bị y hại tinh quan thất thủ (là bắn sớm), tại trên ngực hắn đánh một cái, cười mắng: "thật sự bướng bỉnh!"

Sau đó là một trận xâm lược mưa rền gió dữ, Long Thiên Y giống như ác ma không biết thỏa mãn, chẳng chút mệt mỏi nào mà tại giữa hai chân Phượng Linh ra vào, thẳng đến khi Phượng Linh đạt được cao trào lần thứ hai, hắn mới đâm sâu một cú, nhiệt lưu cuồn cuồn cứ như vậy được bắn vào trong cơ thể Phượng Linh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro