CHƯƠNG 23: VƯƠNG DỰC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sẽ có 13 cảnh cổng chẳng khác nào 13 tử thần đứng chờ Thiên thần. Vào 7 cánh cổng cuối sẽ là nơi bày binh bố trận. Coi như quà hắn dành cho khách quý bước đến Thế Giới Bị Nguyền Rủa. Còn 6 cánh cổng kia sẽ mở sẵn cửa cho Thiên thần, coi như là Chào đón !

Hắn quay lại ghế cảm giác năng lượng tiêu hao sau khi phải mở nhiều ải, hắn ngồi trấn tĩnh lại, hai mắt nhắm nghiền cố gắng khôi phục số năng lượng tiêu hao đi.

"Đúng là quá mệt mỏi với những gì có liên quan tới thằng nhóc đó !"
Liệu sẽ mất khoảng bao lâu để Lâm Doanh có thể vượt qua 7 cánh cửa được phong ấn và canh gác kĩ lưỡng đó. Một tuần, có thể sớm hơn ? - Hắn lại suy tư, cảm thấy vừa quá lâu vừa gấp gáp, tâm trạng không thoải mái và càng ngày càng ngoài tầm kiểm soát làm hắn không ưng lòng; hắn gạt chai rượu, vật mà thấy chướng mắt, bể tan tành. Rồi nốc hết cốc rượu, chất cay nồng làm hắn bình tĩnh đi đôi chút. Bây giờ ngoài thiên thần kia ra, hắn còn phải đối phó với tên anh trai cùng cha khác mẹ của hắn, Vương Tử Vương Dực. Chắc chắn chẳng mấy tốt lành.

Tiêu Chiến bước ra với bộ trang phục bằng lụa đen mềm mượt, to điểm bằng lớp chỉ vàng lấp lánh, cầu kỳ, thiết kêd vô cùng tôn dáng, dễ dàng thấy được vòng eo thon nhỏ của cậu.Chân mày thoáng giãn ra, mắt sánh lên chút vàng cam rồi hắn đứng dậy quàng tay qua thắt lưng cậu kéo đi.

Tại tư dinh riêng biệt hướng đông nam cung Điện hạ.

- Vương tử ! Cảm ơn đã quan tâm ! Ta và phi tần đều rất ổn ! – hắn ngồi bệ vệ trên ngai vàng, một tay vòng qua eo Tiêu Chiến ở bên cạnh, một tay cầm cốc rượu. Ánh mắt vô cùng thỏa mãn nhìn Vương tử đang điên lên vì tức giận. Tối qua, hắn đã loan tin rằng mình bị ám sát, rất nguy kịch ! Theo giáo luật thì nếu hắn chết thì Vương Dực sẽ kế thừa vương quốc của hắn. Song hắn đã chơi một vố đau, một cú lừa ngoạn mục !

- Điện hạ vẫn khỏe mạnh là điều quan trọng rồi ! – Vương Dực giã lã cười, điệu cười giả tạo đến mức Tiêu Chiến ở cạnh còn cảm thấy muốn nôn.

Vương Dực đứng dậy nâng cốc rượu tiến về phía hắn chúc mừng, ánh mắt gã hướng sang Tiêu Chiến :

- Có phải đây là phi tần của Điện hạ ! – Dường như Điện hạ vẫn chưa phong danh chính thức !

- Phải ! Nhưng trong ngoài đều biết đây là phi tần của ta ? Vương tử có gì không thỏa đáng ! – người hắn bất giác căng cứng, hắn đứng trước mặt Tiêu Chiến, bàn tay siết chặt cổ tay cậu, Tiêu Chiến có cảm giác dường như hắn có chút lo lắng.

- Không, chỉ là quan tâm muốn giúp Điện hạ tránh những lời thị phi và "em dâu" cũng được danh chính ngôn thuận. Sao Điện Hạ không mở một buổi tiệc theo lễ Daluxo nhỉ ! Ta sẽ giúp người chuẩn bị nhé !

Bàn tay ngay eo cậu nhanh chóng siết chặt vò thành nắm, Hắn đứng dậy chen bước giữa Vương Dực và Tiêu Chiến. Hắn cũng mang một chiếc mặt nạ sặc mùi giả tạo nói :

- Sao có thể phiền Vương tử chứ ! Phi tần của ta vốn dĩ sau đêm qua vẫn chưa hồi phục hẳn !

Vương Dực y như một con rắn lách qua người hắn, tiếp tục điệu cười mê hoặc của gã nhìn cậu nhưng Tiêu Chiến bây giờ chỉ cảm thấy con người nham hiểm này đặc biệt cần tránh xa, gã ta không có vẻ không tàn bạo bằng hắn song về khoảng thâm hiểm ôi trời nhìn hắn còn hơn hắn gấp vạn lần đi :

- Đây chẳng phải là phi tần đầu tiên của Điện hạ sao ! Là anh trai, quan tâm một chút cũng là điều phải làm ! Chưa kể Chúa tể và Hoàng hậu cũng rất quan tâm khi nghe về chuyện này. Ta vừa trò chuyện với họ, họ có vẻ hài lòng khi thông qua một buổi tiệc Daluxo !

- Có lẽ để sau này khi phi tần của ta khỏe hẳn đã – Hắn đứng càng gần, Tiêu Chiến sợ sệt nép sau lưng hắn nhưng tên Vương tử không buông tha. Cảm nhận ánh mắt chòng chọc háu đói của gã, cậu không khỏi lo âu . Hắn quàng tay qua vai cậu, người hơi rướn lên trước, ánh mắt hằn đỏ nhìn chòng chọc vào Vương Dực chẳng khác nào kẻ thù.

- Vua cha và mẫu hậu đêm qua biết được đã lệnh cho Ta phải điều tra vụ này tường tận ! Điện Hạ không muốn làm Vua cha buồn chứ ? – gã dẻo miệng, mắt ánh đỏ xảo quyệt. Hắn khựng lại, vụ việc này hắn ngờ tới nhưng không ngờ gã lại nhắm vào Tiêu Chiến với mục đích khác. Nói về chúa quỷ, không phải hay ho khi day vào ông ta song hắn vẫn ghì chặt cổ tay Tiêu Chiến không có ý nhường nhịn. Vương Dực kéo tay Tiêu Chiến– nếu không thì để Ta dẫn "em dâu" về điện Vương tử mở tiệc Daluxo ngày mai sẽ mời Điện hạ tham gia ! – gã cười ranh mãnh, vuốt nhẹ mái tóc của mình – hay để Ta xin ý kiến Chúa tể!

Hắn bước đến kéo Tiêu Chiến vào lòng.

- Vương Tử ! Ngày mai, mời đến bữa tiệc Daluxo ở vườn Hoàng gia Inrako lúc nửa đêm nhé ! – Hắn ôm cậu càng chặt. Tiêu Chiến nép càng sát vào ngực hắn ánh mắt nhìn vẻ mặt đắc chí nham hiểm của Vương Dực, dù rằng cậu không hiểu cũng không biết tiệc Daluxo là gì nhưng chắc chắn không phải là điều tốt lành gì.

- Người của ta sẽ đến giúp một tay ! Tạm biệt, em trai !

Nói rồi trong khoảng khắc gã vụt biến mất, chỉ để lại làn khói đen buốt. Vương Dực có kĩ thuật di chuyển xuất thần. Dù khả năng chiến đấu thua xa hắn nhưng về món nghề này gã vượt trội hơn.

Hắn ngồi xuống ngai vàng : "Khốn khiếp. Vương Dực ngươi là muốn đụng đến người của ta? " . Hắn mở lòng bàn tay tỏa làn khói nghi ngút, một luồn gió thốc thẳng vào cửa chính điện vô cùng nhanh chóng, chiếc áo choàng bằng vải đen bay phập phồng trong gió.

- Âyda – Tiêu Chiến cố đứng vững thăng bằng trên hai chân, gió mạnh như bão thốc vào. Hắn giảm lực rồi đánh mắt sang cậu. Vòng tay giữ Tiêu Chiến lại, kéo cậu ngồi lên đùi hắn, dường như cậu quá gầy, chỉ cần hắn tạo ra gió lớn cũng đủ cuốn cậu đi mất.

- Daluxo là gì ? – giọng cậu thoát e ngại, dường như cậu cũng nhận ra có điều gì không mấy tốt đẹp dành cho cậu.

- Bữa tiệc y nữ !

Y nữ ở đây có nghĩa là buổi tiệc kén chọn phi tần cho những người có địa vị. Khi một thiếu nữ trở thành phi tần của Điện hạ thì thường sẽ có một buổi lễ sắc phong hoặc một Daluxo là một bữa tiệc y nữ. Nếu của buổi lễ sắc phong là một sự sang trọng, một bước tiến lên giàu sang trọng vọng thì Bữa tiệc Y nữ lại là sự trái ngược. Nếu thiếu nữ là kẻ có danh vọng, là con cháu của Hoàng tộc hay người có địa vị thì sẽ được sắc phong sau Lễ phong tước. Nhưng còn Daluxo, là một cuộc săn đuổi dưới danh tiếng một bữa tiệc. Một bữa tiệc y nữ nơi thiếu nữ đó phải tìm được Chủ nhân, tức là trong hoàn cảnh này Tiêu Chiến phải tìm được hắn. Vì các y nữ vốn dĩ không có địa vị, là thường dân mà lại được chọn làm phi tần cho kẻ có chức vị như Tiêu Chiến không hề có danh tước được hắn đem về làm phi tần; trong khi hắn lại là Điện hạ, là Vua một phần ba thế giới Địa Ngục. Dù phi tần của hắn chọn có là nam hay nũe thì bắt buộc vẫn phải thông qua tiệc này mới được phong phi.

Trong bữa tiệc này, nguyên tắc Tiêu Chiến sẽ phải nhảy với mười ba nam nhân khác nhau do chính cậu tự chọn. Và điệu nhảy thứ mười ba phải chọn đúng Chủ nhân của mình. Nếu chọn sai thì cậu sẽ phải thuộc về người nam nhân thứ mười ba bất chấp kẻ đó là ai. Không phải dễ dàng khi tất cả buộc phải hóa trang, không được trò chuyện với nhau. Và còn sự "nhúng tay" của Vương Dực chắc chắn sẽ làm mọi chuyện khó khăn hơn.

Hắn đảo mắt, tập trung suy nghĩ cách đối phó, rất nhiều cách song cách nào mới là hay nhất đây . Điều quan trọng là làm sao để Tiêu Chiến không lọt vào tay kẻ khác.

Hắn mơn tay trên vành áo dày nhìn Tiêu Chiến và giải thích cho cậu :

- Nhưng chẳng phải chúng ta chỉ là giả thôi sao ? – cậu nhỏ giọng hỏi, nói ra mấy lời này sao lại thấy có chút ủy khuất.

- Ngươi có quyền quyết định sao ! – hắn trợn mắt bỗng chốc nổi giận vô lý - Vả lại, nếu ngươi không phải là phi tần mà lại đêm hôm xuất hiện ở hiện trường thì chắc chắn ngươi sẽ bị đưa vào danh sách kẻ nghi ngờ và sẽ bị tra khảo !

Vương Dực kia dường như đã tính toán rất kĩ, cài Tiêu Chiến vào thế bí; trong hoàn cảnh này rõ ràng gã sẽ giăng một cái bẫy tinh vi trong bữa tiệc Daluxo. Hắn lại vò nắm tay chỉ muốn giết chết gã ngay tại chỗ, vốn dĩ gã đã luôn là cái gai trong mắt hắn song bây giờ hắn tức giận đến mức có thể giết ngay gã cùng với mẹ của gã luôn.

- Là một bữa tiệc cũng mà ở đó ngươi sẽ được khiêu vũ với 13 người trong đó người thứ 13 ngươi khiêu vũ sẽ là Chủ nhân của ngươi !

- Ngươi phải tìm ra Ta trong số những người hóa trang ở buổi tiệc đó nếu không muốn chết ! Nếu ngươi rơi vào tay kẻ khác, Ta không dám chắc kẻ đó sẽ giết ngươi theo cách nào đâu – hắn nói thản nhiên nói tuy giọng có chút đặc lại. Đôi mắt sánh lại nhìn Tiêu Chiến đang đứng trước mặt với hai tay buông thõng.

Tiêu Chiến chính thức phải quyết định cuộc đời của cậu bằng một bữa tiệc khiêu vũ. Và cậu cảm giác có một khối đá vừa đè vào người , tại sao lúc nào cậu cũng vướng vào các tình huống ngạt thở thế này chứ !

- Sẽ không có gì phải không ? – cậu hỏi nhỏ như tự trấn an mình.

- Sẽ không sao nếu ngươi tìm ra ta!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#st