chap : lần đầu gặp mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không gian tĩnh lặng

Đôi mắt mở to ra , tôi bật dậy theo bản năng. Tay chạm vào những chiếc lá ẩm ướt ,tôi thoáng rùng mình.

Tôi đang ở đâu?

'Fuck...' tôi chửi thề khi nhận ra từng thớ thịt trên cơ thể mình đau đớn khi cố gắng đứng dậy. Dù đau đớn nhưng tôi vẫn cố đứng dậy và chạy thật nhanh

Một làn gió mát rượi lướt qua mái tóc và làn da của tôi, tiếng lá xào xạc yếu ớt nhảy múa trong không khí.

Ngay cả tầm nhìn cũng bị mờ. Tôi lướt qua bóng tối đầy sương mù, mặt trăng là nguồn ánh sáng duy nhất . cố thúc giục đôi chân của mình tiếp tục bước đi, dồn hết chút sức lực cuối cùng có trong mình.

Tôi không thể từ bỏ ngay bây giờ , phải tiếp tục chạy

Sau một chuyến đi bộ mệt mỏi trong rừng tôi thở hỗn hển , cuối cùng tôi đã bắt gặp một ngôi nhà, hay một cái gì đó giống như một căn biệt thự, có vẻ như có người ở trong .

Bts pov

"Thì ra không phải chỉ có mình ..." Jungkook suy nghỉ , răng nhe ra thành những chiếc nanh sắc nhọn.

Tất cả đều cảm nhận được điều đó. Mùi máu ngọt ngào ... thứ mà tất cả bọn họ đều khao khát có được. Khứu giác và sự thèm khát của họ đã vượt quá mức độ, họ có thể phân biệt được đâu là động vật và đâu là con người cách đó một dặm.

Chẳng mấy khi nào có người vào sâu trong rừng, vào đêm khuya .

Và nó đang đến gần hơn

Taehyung liếm môi. Cuối cùng ... một thứ khác ngoài máu hươu đã đến đêm nay. Không một lời nói nào trong 7 người , sự im lặng và căng thẳng tích tụ trong phòng khiến họ nhẹ giọng gầm gừ

"mọi người ... bình tĩnh" Jin nói một cách trầm thấp, người thường bình tĩnh nhất trong những đêm kiểu như này. "chúng ta cần ...bình tĩnh lại ..."

"chết tiệt, tôi ước gì mình có thể ..." Jimin thở mạnh, nắm tay chặt đến nỗi các khớp ngón tay trở nên trắng bệch.

Your pov

Tôi tăng tốc độ , háo hức tìm một nơi trú ẩn và nghỉ ngơi. Đầu óc trở nên mơ hồ và trống rỗng, tôi không thể nhớ lại cái gì trước khi tỉnh dậy ở đây.

Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng , và nỗi sợ hãi bắt đầu lan truyền khắp cơ thể.

"Tôi đã là ai ? Tôi đang ở đâu ? Tôi đến đây bằng cách nào ?" một loạt câu hỏi hiện lên trong đầu tôi

"Y / N" tôi nói với chính mình một cách bình tĩnh. Ít nhất tôi đã nhớ tên của mình.

Tôi nhìn chằm chằm vào cánh cửa to lớn trước mặt, những suy nghĩ khác nhau chạy trong đầu . Có lẽ tất cả chỉ là một giấc mơ ... nó chắc chắn không phải là sự thật.

Bàn tay lần theo từng dấu vết. cửa gỗ kêu cót két, . Trước sự ngạc nhiên của tôi, cánh cửa mở ra. Tôi bước vào trong thấy một vài ngọn nến lung linh trong bóng tối.

Tôi hằng giọng , khi mắt mình cuối cùng đã thích nghi với ánh sáng, tôi đã nhìn thấy nó.

Bảy người đàn ông khát máu xung quanh căn phòng nhìn lên như thể họ đang chờ tôi đến và nhai ngấu nghiến

Tôi đứng yên tại chỗ, không nói nên lời. 'Họ là ai? làm thế nào mà họ đẹp nhứ thế?'

Tôi nhìn chăm chú, khó hiểu và mắt tôi mở to ra hết cở.

"Helloooo? Các bạn có phải tượng hay gì không?" tôi hỏi, không hề nao núng. Một trong số họ cười nhẹ

"Bạn có biết chúng tôi đang phải chịu đựng bao nhiêu không? bạn đến đây một cách tình cờ và đặt một câu hỏi thật nhớ ngẩn?" một người đàn ông có làn da trắng như ngọc Trinh lên tiếng.

Tôi nghiêng đầu để có gắng hiểu những gì anh ta nói và cuối cùng tôi cũng nhận thấy điều đó. Tất cả đều trông như đang kìm hãm bản thân, chống lại những cám dỗ của mình. Tôi nuốt khan khi một trong những bóng người đi về phía mình.

Răng của anh ấy nhe ra, tôi có thể nhận ra rằng các đường nét của anh ấy được điêu khắc hoàn hảo như thế nào.

"Taehyung ... Cậu dám cắn miếng đầu tiên?" Namjoon cảnh báo, khi Hoseok gầm gừ đồng ý

Cuối cùng anh ấy dừng lại khi cách tôi gần 1cm, tôi lạnh sống lưng, tâm trí đơn độc, anh ấy đang nhìn chằm chằm vào tôi, đôi mắt chuyển sang màu tối đầy ác ý.

Môi anh nở một nụ cười nhếch mép và anh ta đưa ngón tay lên.

*lời của tác giả

Đây là cuốn sách đầu tiên của tôi, rất tiếc nếu có bất kỳ lỗi ngữ pháp nào ... vài chương đầu tiên của cuốn sách rất khó hiểu. Tự đọc và tự chịu rủi ro nha=))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro