Chap 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thẩm Mặc chưa bao giờ muốn nhận Cố Hàm Ngọc làm em gái kết nghĩa, nhất thời không thế chấp nhận đề nghị của ông cụ, Cố Hàm Ngọc cũng cảm thấy gọi ông đã quen đột nhiên gọi là ba, chú gì đó, cảm thấy rất là lạ.

Dĩ nhiên, Cố Hàm Ngọc biết đề nghị của ông cụ xuất phát từ lòng tốt, vì bảo vệ cô, hôm nay Cố gia và Thẩm gia hủy bỏ hôn ước một cách không vui vẻ như vậy, không biết có bao nhiêu kẻ khác ngồi xem kịch vui, bỏ đá xuống giếng[1], ông sợ cô bị kẻ khác bắt nạt, cũng sợ người ngoài cho Thẩm gia và Cố gia cắt đứt quan hệ, đề nghị này của ông, cũng nói với bên ngoài rằng ông có lòng muốn bảo vệ Cố Hàm Ngọc.

[1]Bỏ đá xuống giếng: Thấy người gặp nguy, thừa cơ hãm hại.

Điều này khiến Cố Hàm Ngọc rất cảm động, từ lúc công bố đến giờ, chỉ có duy nhất một người suy nghĩ cho cô, tức giận vì cô, là ông cụ.

Thẩm Mặc nói: “Con sẽ chăm sóc Cố Hàm Ngọc, nhưng nhận làm em gái thì không cần đâu, nếu không thì sau này Hàm Ngọc gọi ba như thế nào đây?

Ông thật sự cũng không quen Cố Hàm Ngọc gọi ông bằng tên khác ngoài ông nội, dù sao đã nghe mười mấy năm, đột nhiên gọi ông bằng tên khác cũng có chút kì lạ—- Từ cháu gái thành con gái cũng có hơi không quen.

Nhưng ông thấy thái độ của Thạch Cẩm Giang và Thẩm Huy với Cố Hàm Ngọc cũng biết, trong lòng bọn họ oán trách cô, bây giờ ông còn sống, nhưng chưa chắc sau khi ông đi bọn họ sẽ không nhắc lại chuyện cũ.

“Nếu không phải tuổi tác giữa hai con quá chênh lệch, ban đầu ba muốn con nhận Hàm Ngọc làm con gái nuôi, thì ba vẫn là ông nội.”

Thẩm Mặc: “… ? ? ?” Hắn nhìn Cố Hàm Ngọc, con gái nuôi? Xin ba hãy dừng những suy nghĩ vớ vẩn này lại!

Cố Hàm Ngọc: “…” Cô cũng suýt nữa phun ra, cô nhìn Thẩm Mặc, nếu gọi anh là cha nuôi thì cô thật sự không thể gọi nổi.

Cố Hàm Ngọc nói: “Ông nội, ông không cần lo lắng, con tự biết chăm sóc bản thân.”

Ông cụ thở dài, không miễn cưỡng nữa, nhưng qua ngày hôm sau, thì bên ngoài đã truyền ra tin tức ông muốn nhận Cố Hàm Ngọc làm con gái nuôi, tất cả mọi người đều kinh hãi, Thẩm Huy nhịn không được gọi cho Cố Hàm Ngọc, lúc gọi điện thì anh ta mới phát hiện Cố Hàm Ngọc kéo mình vào danh sách đen? Không chỉ số điện thoại, ngay cả bạn bè trên Wechat cũng bị cô xóa từ lúc nào.

Thẩm Huy hơi bực mình, chỉ có thể đi tìm ông nội trước, ông nội có phải hồ đồ rồi hay không, Cố Hàm Ngọc là vị hôn thê của anh ta! Ông nhận Cố Hàm Ngọc làm con gái nuôi làm sao anh ta chịu nổi? !

Đáng tiếc ông nội chỉ nhìn anh ta một cái rồi nói: “Ông làm gì cũng cần phải nói cho con biết sao?”

Thẩm Huy: “…”

Thẩm Huy kìm nén nói: “Ông nội, cho dù con và Hàm Ngọc đã hủy bỏ hôn ước, em ấy từng là vị hôn thê của con, gọi ông là ông nội đã lâu, ngài làm như vậy…”

Ông nội vẫn ung dung nói: “Con muốn trách ông làm việc không chính đáng sao?”

Thẩm Huy sửng sốt: “Con không dám! Ông nội, con không có ý này…”

Ông cụ rất bình tĩnh, bây giờ ông thật sự rất thất vọng với Thẩm Huy, trước kia ông thấy anh ta thông minh, làm việc thận trọng, xử sự chu đáo, là người thừa kế tốt nhất. Nhưng hôm nay cảm thấy Thẩm Huy quá thông minh, quá thông minh sẽ bị thông minh hại ngược lại; sự chững chạc của anh ta chỉ là bề ngoài, ngược lại anh ta nói năng tùy tiện, ngay cả chút sắc đẹp cũng không cưỡng lại được; suy nghĩ kỹ lại chuyện này, nếu anh ta chững chạc sẽ không thông đồng với em vợ tương lai.

Ông xua tay: “Ông chỉ là có ý định mà thôi, Ngọc Nhi đã từ chối, con không cần lo lắng. Được rồi, con đi đi, ông muốn nghỉ ngơi.” Quên đi, nhắm mắt làm ngơ.

Thẩm Huy đành đi về, chỉ là tâm trạng rất tệ, ánh mắt tràn đầy thất vọng của ông nội, khiến lòng anh ta hết sức khó chịu, không phải anh ta chỉ làm sai một chuyện thôi sao, cần gì phải như vậy? Tốt với người ngoài còn hơn đứa cháu ruột này.

Anh ta quay đầu lại đưa đôi mắt thâm trầm nhìn căn nhà ba tầng ông nội đang ở, rồi mới nặng nề rời đi.

Nhưng sau khi anh ta rời đi không lâu, màn cửa lầu hai đung đưa vài cái, Thẩm Mặc đứng sau tấm màn, tầm mặt nhìn bóng lưng rời đi của Thẩm Huy.

Xem ra ông nội lo lắng cũng có lý do.

Thẩm Huy rời khỏi chỗ ông nội, đúng lúc trợ lý đưa điện thoại và thẻ điện thoại mới cho anh ta, anh ta gọi cho Cố Hàm Ngọc, Cố Hàm Ngọc thấy khó hiểu khi có số lạ gọi đến, cô nhận máy mới biết là Thẩm Huy, bây giờ cô đang ở đoàn phim 《 Thiên kinh đại dào vong 》, vừa nghe thấy giọng Thẩm Huy, cô không hề do dự trực tiếp cúp máy, còn tặng một câu: “Anh có biết anh phiền lắm không?”

Thẩm Huy: …

Anh ta tức giận đập điện thoại!

Lúc trước Cố Hàm Ngọc đâu dám đối xử với anh ta như vậy? Chỉ cần anh ta chủ động gọi điện cho cô, cô có thể vui vẻ đến tận mây xanh!

Bên Thẩm Huy tức giận đùng đùng, thì bên Cố Hàm Ngọc rất vui vẻ: “Mới đó đã có thể công chiếu rồi sao?” Cô nhớ đời trước bộ phim này được công chiếu vào mùa xuân, nếu như công chiếu trước vài tháng thì có ảnh hưởng đến phòng vé? Nhưng suy nghĩ lại, vùa mùa xuân có rất nhiều phim điện ảnh ra rạp, nếu công chiếu trước, sẽ không có đối thủ cạnh tranh, có khi《 Kinh thiên đại đào vong 》sẽ có thành tích tốt hơn.

Vương Hải Phong nói: “Phải cám ơn cô đã đồng ý tin tưởng tôi, sẵn sàng đầu tư vào bộ phim của tôi, bởi vì ban đầu không đủ vốn, nên tạm ngưng vài ngày, bây giờ đã có vốn, cũng không thể lãng phí, càng không thể dây dưa!”

Bởi vì đoàn làm phim rất nghèo, yêu cầu của đạo diễn với diễn viên rất cao, hy vọng bọn họ có thể cố gắng không bị NG, tiết kiệm kinh phí. Tuy nhiên, sau khi nhận được kinh phí đầu tư của Cố Hàm Ngọc, tiến độ làm việc cũng tăng nhanh.

Cố Hàm Ngọc gặp được mấy nhân vật chính trong phim 《 Kinh thiên đại đào vong 》ở đoàn làm phim, đều là anh em bạn tốt của Vương Hải Phong, họ rất thoải mái dễ chịu với nhau, dĩ nhiên bây giờ tất cả bọn họ đều là diễn viên không có danh tiếng và thực lực, có người đã vào trung niên, hơi có cảm giác thất vọng, rất phù hợp với hình tượng liều mạng kiếm tiền nuôi gia đình trong phim.

Nếu không thì sẽ không lấy catse chỉ vài chục ngàn.

Chỉ là Vương Hải Đình xấu hổ nói: “Tôi có đệ tử muốn làm phim, hiện giờ đang kiếm người đầu tư, tôi đã đọc qua nội dung, đúng là rất thú vị, Hàm Ngọc, cô có muốn xem thử không?”
Cố Hàm Ngọc gật đầu nói: “Được, anh đưa nội dung cho tôi xem thử, sau khi xem xong tôi sẽ trả lời anh.” Cô tự nhiên không loại trừ đầu tư thêm vài bộ phim trong giới điện ảnh và truyền hình, có tiền, thì cũng có tự tin.

Vương Hải Phong cười ngay, rất vui vẻ với sự tin cậy của Cố Hàm Ngọc, đồng thời hắn cũng thích thái độ nghiêm túc cẩn thận của Cố Hàm Ngọc, “Cô yên tâm, tuyệt đối sẽ không khiến cô thất vọng.”

Hắn còn mời Cố Hàm Ngọc đi ăn tối chung với đoàn làm phim, tiếc là phải tiết kiệm tiền, cũng không có tiền… Cuối cùng vài diễn viên chính đi chụp ảnh với phó đạo diễn ánh sáng.
Ngay cuối tháng mười một, 《 Kinh thiên đại đào vong 》rốt cuộc đã khởi chiếu.

Gần đây Cố Viện Viện không tốt chút nào, từ sau tối hôm đó, Trương Thục Tuệ rất nghiêm khác với cô ta, phải ăn nói nhẹ nhàng, khi cười không được để lộ răng, lúc đang ăn trên bàn ăn thì không được nói chuyện, nếu nhai lớn tiếng một chút sẽ bị gõ trán, ngay cả bước đi cũng theo quy tắc.

Bà thường hay nói: “Con nhìn chị con đi, phải cố gắng học tập chị con.”

Khiến cô ta rất khó chịu, nhưng không thể cãi lại.

Ở nhà không tốt, trường học cũng chẳng đỡ hơn, cô ta không chỉ chịu đựng sự chỉ trỏ, bàn tán sôi nổi của người khác về mình, những người từng theo đuổi cô ta cũng biến mất không thấy, không chỉ vậy, phần lớn gặp cô ta đều sẽ lộ ra vẻ mặt “Tôi đúng là bị mù mà”.

Bởi vì cô ta không chịu nổi những chỉ trích này nên xin nghỉ học vài hôm, nhưng nghỉ quá nhiều, khiến Trương Thục Tuệ rất không hài lòng: “Chẳng lẽ con cứ muốn ở nhà không ra ngoài sao? Con có muốn tốt nghiệp không?”

Bởi vì cúp học quá nhiều, nên mấy tiết học sau cô ta nghe cũng không hiểu, điểm số tự nhiên giảm sút.

Vào lúc quan trọng này, Tô Nhiên nói muốn đi xem phim điện ảnh: “Mình thấy dư luận nói 《 Kinh thiên đại đào vong 》cũng không tệ, tối thứ sáu tuần này chúng ta đi xem không?”

Bởi vì lúc Tô Nhiên rủ đi chơi đang ở trong phòng ngủ, cô ta hỏi Triệu Thanh Tử trước, Triệu Thanh Tử không có ý kiến gì, Triệu Mị nói mình có hẹn nên không đi được, Tô Nhiên có chút thất vọng, thấy Cố Viện Viện đang nhìn mình, cô ta lễ phép hỏi: “Cậu đi chung không?”
Dĩ nhiên cô ta không nghĩ nhiều Cố Viện Viện sẽ đi, chỉ là không hỏi thì lại cảm thấy xấu hổ, đạo lý đối nhân xử thế cũng phiền người.

Cố Viện Viện đã lâu không nói chuyện với Tô Nhiên, mặc dù ở chung phòng ngủ, nhưng cô ta gần như chỉ có một mình, nhưng ở một mình đã lâu, khó tránh có chút cô đơn, hôm nay Tô Nhiên chủ động làm hòa, cô ta do dự một lát rồi từ chối: “Mình phải đi thư viện, các cậu đi đi.”

Tô Nhiên chẳng thất vọng gì nói: “Được.”

Cố Viện Viện: “…”

Sau khi Tô Nhiên xem bộ phim, giống như bị kích thích vậy, trên đường cô nàng bàn luận liên miên với Triệu Thanh Tử, đến lúc về phòng cũng chưa thỏa mãn: ” 《 Kinh thiên đại đào vong 》đúng là đáng xem! Lúc đầu hài hước, lúc sau lại rất cảm động, mình xem nữa là rớt nước mắt! Đây là bộ điện ảnh hay nhất năm nay mà mình xem!”

Triệu Thanh Tử cũng gật đầu nói: “Đúng là rất hay, ngày mai tụi mình đi xem lần hai không?”
“Được chứ được chứ!”

Cố Viện Viện không đồng ý, hay đến vậy sao?

Sau đó không biết xảy ra chuyện gì, người bên cạnh cô ta ngày càng nhắc đến 《 Kinh thiên đại đào vong 》, ngay cả trên mạng cũng nhắc tới, cô ta cũng xem qua trailer, đúng là có chút thú vị, vì nhiều người khen hay, nên cô ta nhịn không được muốn đi xem.

Cô ta cũng chú ý tới thành tích của 《 Kinh thiên đại đào vong 》, giống như hắc mã vậy, đứng đầu top bảng xếp hạng điện ảnh hot nhất trong tuần, khoảng chừng ba ngày, doanh thu phòng vé đã vượt quá 100 triệu NDT, đang tiếp tục tăng nữa, đến ngày thứ năm doanh thu đã trên 200 triệu NDT, ngày thứ sáu thứ bảy đột phá đến 400 triệu NDT! Gần như mỗi ngày cứ tăng 100 triệu!

Vừa lúc đó, vai chính và đạo diễn của bộ phim cũng nhận phỏng vấn liên tục, lúc quay 《 Kinh thiên đại đào vong 》 gặp nhiều khó khăn, ví dụ như catse của vai chính cũng mấy trăm ngàn, những vai phụ khác cũng hơn 1 2 vạn, Vương Hải Phong đã đầu tư toàn bộ tiền vào quay phim, nhưng vẫn không đủ, nhà đầu tư rút vốn giữa chừng khiến hắn gặp nạn, việc quay phim thất bại, ngay cả xe hắn cũng bán, căn nhà duy nhất cũng thế chắp, hắn đã cảm thấy bộ phim này sắp chấm dứt, thì may mắn gặp được quý nhân.

“Lúc ấy tôi vì muốn kiếm nhà đầu tư, chuyện hạ mình thấp giọng gì cũng làm gì, dạ dày gần như xuất huyết… Nhưng ngày đó chúng tôi gặp được quý nhân của 《 Kinh thiên đại đại đào vong 》, nếu không có cô ấy, bộ phim này của tôi không biết khi nào mới có thể công chiếu được nữa. Tại đây, tôi đặc biệt cám ơn cô ấy!”

Không chỉ Vương Hải Đình, mà những diễn vai chính đã cùng nhau nổi tiếng với bộ điện ảnh này cũng đứng dậy cúi chào trước ống kính, hiển nhiên cũng thật lòng. Nếu như không có vốn đầu tư của đối phương, bộ điện ảnh này có thể quay xong? Bọn họ có thể nổi tiếng? Có thể từ tụ tập dùng bữa đến tùy tiện ăn uống như bây giờ? Vậy nên, đối phương đúng là quý nhân của bọn họ.

Cố Viện Viện xem đến đây, nhịn không được thở dài trong lòng, may mắn quá đi, nghe nói tổng số tiền đầu tư của bộ phim này chưa tới 20 triệu, bây giờ đạt doanh thu cao như vậy, kiếm lại lời là bao nhiêu đây? Nếu như cô ta có khoản tiền lời này, có thể rời khỏi Cố gia tự lập chỗ đứng.

Cô ta đang suy nghĩ thì nghe Vương Hải Phong nói: “Tôi không thể không nói, Cố tiểu thư không chỉ có thành tích tốt, tầm nhìn cũng rất tốt nữa.”

Phóng viên hỏi: “Cố tiểu thư là vị nào?”

Vương Hải Đình: “Chính là tiểu thư Cố Hàm Ngọc.”

Cố Viện Viện: … ? ? ? ! ! !

Cùng lúc đó, Thẩm Huy biết được tin này cũng mặt đầy khiếp sợ, Cố Hàm Ngọc! Cô tùy tiện đầu tư một bộ phim cũng có thể đạt doanh thu hơn 1 tỷ?

Không, không thể nào!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#uwuw