Chap 54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 54: Hai người thật tốt

Edit: Tiểu Khả

Beta:

~~~~~~~~~~~~~~~~

Ngô Bằng Vũ đưa Tống Tiểu Thanh tới phòng thí nghiệm của Cố Hàm Ngọc, trước khi vào phòng Tống Tiểu Thanh đưa ánh mắt qua Ngô Bằng Vũ, lúc này mới xuất hiện vẻ mặt áy náy ở trước mặt Cố Hàm Ngọc.

“Hàm Ngọc, thực xin lỗi, tớ không phải cố ý muốn giấu cậu đâu, tớ chỉ nhìn thấy hai cô chú vì tiền thuốc men của cậu mà đau buồn, nên tớ muốn giúp một chút, cũng không nghĩ là cậu lại lo lắng cho tớ,” Tống Tiểu Thanh cẩn thận giải thích nói, sợ Cố Hàm Ngọc sẽ bởi vậy mà tức giận.

Cố Hàm Ngọc còn chưa nói chuyện, tiến sĩ Trương đã nói: “Tình bạn của cô và Cố Hàm Ngọc thật là tốt, không phải là chị em ruột nhưng lại còn thân hơn nữa. Yên tâm đi, tấm lòng của cô thiện lương như vậy, lại còn là ý tốt, sẽ không có ai trách cô đâu.”

Tống Tiểu Thanh lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng, cô ta lắc lắc tay: “Đâu có, đâu có…… Bởi vì Hàm Ngọc là bạn tốt của tôi, khi cô ấy xảy ra chuyện, thì đương nhiên tôi sẽ giúp cô ấy bằng hết khả năng của mình.”

Cố Hàm Ngọc cũng đi theo cười nói: “Tiểu Thanh, cậu thật là tốt, cảm ơn cậu đã suy nghĩ cho tớ , cậu quả nhiên là bạn thân nhất của tớ mà.”

Tống Tiểu Thanh nắm tay Cố Hàm Ngọc, nhìn cô rồi nở nụ cười, trong lòng lại nhẹ nhàng thở ra, Cố Hàm Ngọc vẫn dễ bị lừa giống như trước đây.

Khi cô ta vừa vào đại học, người đầu tiên mà cô ta chú ý nhất đó chính là Cố Hàm Ngọc ở cùng khoa, bởi vì ngày hôm đó, rất nhiều nam sinh nữ sinh đều bàn tán về cô. Cố Hàm Ngọc là người có số điểm cao nhất thi vào Đại học thủ đô, cô không chỉ có là một học bá, mà lớn lên vừa xinh đẹp lại có khí chất, cho nên mới vừa vào đại học, đã trở thành một nhân vật phong vân, các nam sinh cùng khoa đều ngầm xưng cô là nữ thần.

Chỉ số thông minh của cô ta không so được với Cố Hàm Ngọc, lại càng không so được sắc đẹp, ngay cả nhân duyên cũng không bằng Cố Hàm Ngọc. Không biết từ khi nào cô ta đã bắt đầu ghen ghét Cố Hàm Ngọc, mà việc chán ghét của cô ta đối với Cố Hàm Ngọc lên đỉnh điểm đó là người mà cô ta coi trọng là Thẩm Huy lại thích cô. Thẩm Huy là một nhân vật phong vân của bọn họ, không phải bởi vì anh ta là học bá, mà là bởi vì gia thế của anh ta rất tốt.

Thẩm Huy là con ông cháu cha chính hiệu, bên nội làm kinh doanh, bên ngoại thì làm chính trị, là đứa con của trời chân chính. Nhưng chính mà đối với người đàn ông ưu tú như vậy, cô ta còn có chút khinh thường Thẩm Huy, vậy mà anh ta vì theo đuổi Cố Hàm Ngọc mà bỏ ra rất nhiều sức lực, dùng hết tấm lòng để theo đuổi. Thậm chí còn chủ động kết bạn và tặng quà cho cô ta, đơn giản chỉ vì cô ta là bạn thân của Cố Hàm Ngọc, luôn hỏi cô ta là Cố Hàm Ngọc thích những thứ gì.

Càng làm cho cô ta tức giận là Thẩm Huy đã dụng tâm ăn nói khép nép như thế, vậy mà Cố Hàm Ngọc lại còn dám cự tuyệt? Giống như là đang khoe với cô ta là cô có thể cự tuyệt Thẩm Huy.

Giả thanh cao! Cái gọi là cự tuyệt, chỉ là vì muốn đề cao lợi thế của mình mà thôi.

Cô ta còn cho rằng Thẩm Huy sẽ thẹn quá thành giận, sẽ bỏ cuộc, nhưng mà anh ta lại không có, thậm chí còn nói: “Là do anh quá hấp tấp, chúng ta vừa mới quen biết không bao lâu, Hàm Ngọc còn chưa hiểu hết con người của anh, không thích anh là việc bình thường mà ……”

Cô ta rất là khinh thường, chỉ cảm thấy hai người Thẩm Huy và Cố Hàm Ngọc đang lừa nhau.

Thẩm Huy nói: “Tôi muốn cho Hàm Ngọc một ít thời gian, sau đó tôi sẽ đi tìm hiểu cô ấy lại lần nữa, cũng để cho cô ấy có thời gian hiểu con người của tôi, sau đó sẽ thích tôi. Còn muốn làm phiền cô hỗ trợ một chút, cái này đưa cô, coi như là quà đã làm phiền cô. Cái này là tôi là người đi mua, nếu cô không thích thì có thể đi đổi.”

Thẩm Huy tặng cho cô ta một cái túi xách in logo hình đại bàng, cô ta đã lén tra trên mạng tra một chút vậy mà cái túi hơn ba vạn đó! Bằng tiền tiêu vặt nửa năm của cô ta.

Thẩm Huy theo đuổi Cố Hàm Ngọc rất lâu, đến tận năm hai đại học, có một lần Cố Hàm Ngọc đi xuống cầu thang bị trật chân, anh ta cực kì hoang mang rối loạn cõng Cố Hàm Ngọc xuống phòng y tế, Cố Hàm Ngọc nhìn quần áo của anh ta ướt đẫm mồ hôi, còn có vẻ mặt nôn nóng lo lắng anh ta. Thì cuối cùng cô cũng đáp ứng anh ta thử một lần.

Xem đi, cô ta biết mà, chắc chắn cuối cùng Cố Hàm Ngọc cũng chấp nhận Thẩm Huy.

Đối với cô ta mà nói, thì tâm tư của Cố Hàm Ngọc đều rất cẩn thận so với các cô gái khác.

Sau khi Cố Hàm Ngọc bị tai nạn xe cộ biến thành người thực vật, việc này là niềm vui nho nhỏ ngoài ý muốn của cô ta, thậm chí cô ta còn có chút tiếc hận, tại sao lại không trực tiếp chết quách đi cho xong? Như vậy cô ta cũng không càn phải tốn nhiều tâm tư. Đặc biệt khi từ miệng Ngô Bằng Vũ biết được Cố Hàm Ngọc tham gia tham gia viện nghiên cứu thực nghiệm, cô ta càng tức muốn chết, cô ta không muốn Cố Hàm Ngọc tỉnh lại.

Đáng tiếc là nội dung thực nghiệm của Cố Hàm Ngọc tham gia đều do tiến sĩ Trương chấp hành, và chủ nhiệm Trần giám sát, không có cách nào để gian lận ở bên trong, nếu không thì cô ta đã có thể kêu Ngô Bằng Vũ cấy vào một ít sô hiệu trong ý thức của Cố Hàm Ngọc, giống như lúc trước cô có thể luôn luôn giữ được hình tượng đơn thuần hoàn mỹ, thì lúc này cô ta có thể làm cho tính cách của Cố Hàm Ngọc trở nên cực đoan, điên cuồng, cuồng loạn.

Cô ta có thể đem cô biến thành một kẻ điên mà mọi người chán ghét, sẽ không có người xem xem nào thích một vai chính có tính cách như vậy.

Nhưng mà không sao cả, Ngô Bằng Vũ đã nói qua, nếu ở thế giới hiện thực xảy ra chuyện nghiêm trọng, thì tại ý thức thế giới sẽ xảy ra giống tương tự, đây sẽ là một loại song kích đối với Cố Hàm Ngọc.

Chỉ cần Cố Hàm Ngọc chết ở ý thức thế giới, thì ở thế giới hiện thực cô cũng sẽ chết.

……

Sau khi Cố Hàm Ngọc và Tống Tiểu Thanh nói chuyện một hồi lâu, thì tiến sĩ Trương đã bắt đầu đuổi người đi, người thì cũng đã thấy rồi, lời muốn nói cũng nói xong, vậy nên đi làm chính sự đi.

Tất nhiên Tống Tiểu Thanh cũng ước gì cô ta có thể chạy nhanh đi, nhưng lại lộ ra vẻ mặt lưu luyến không rời: “Hàm Ngọc, cậu vội như vậy thì cứ đi trước đi, lần sau chúng ta lại nói chuyện tiếp.”

Cố Hàm Ngọc gật đầu nói được, Tống Tiểu Thanh cũng cười lộ ra vẻ mặt đơn thuần vô tội, mỗi bước đi ra ngoài đều mang theo vẻ lưu luyến, trong lòng lại không khỏi nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu cân nhắc làm thế nào mới có thể xoay người ở thế giới giả thuyết. Cũng may là ký hợp đồng bảo mật, không ai biết cô ta chính là Cố Viện Viện, danh tiếng của Cố Viện Viện đã kém như vậy rồi, cô ta cũng không muốn nói cho kẻ nào biết được.

Kỳ thật nếu dựa theo kế hoạch lúc trước của cô ta, thì không những có thể khiến cho Cố Hàm Ngọc biến mất vĩnh viễn ở ý thức thế giới, mà còn có thể lợi dụng Cố Hàm Ngọc ký hợp đồng phát sóng trực tiếp hợp đồng làm cho cô ta hot lên, vốn dĩ kế hoạch nên là đẹp cả đôi đường, cũng không biết là sai ở chỗ nào, làm cho cô ta lâm vào hoàn cảnh tiến không được mà lùi cũng không xong.

Cũng may bây giờ vẫn còn một cơ hội nữa……

Không ngờ đúng lúc này, đột nhiên cô ta nghe được tiến sĩ Trương kinh ngạc nói: “Cố Hàm Ngọc, cô làm sao vậy?! Có chỗ nào không thoải mái không?”

Cô ta nghi hoặc một chút, quay đầu lại, thấy tiến sĩ Trương, chủ nhiệm Trần và Ngô Bằng Vũ cùng mấy người trợ lý đều đang vây quanh người Cố Hàm Ngọc, hình như là cô đang xảy ra chuyện gì đó? Tống Tiểu Thanh bĩu môi chẳng hề để ý nở nụ cười, Cố Hàm Ngọc là người có tâm cơ kỹ nữ, cô luôn có đủ loại biện pháp hấp dẫn người khác chú ý.

Cô ta một chút cũng không lo lắng, nhưng vẫn làm ra một bộ dáng bạn thân lo lắng quay lại nói, “Hàm Ngọc làm sao vậy?”

Nhưng mà không ai trả lời cô ta, tất cả mọi người đều vây quanh ở bên người Cố Hàm Ngọc, vẻ mặt ai cũng lo lắng, ngay cả Ngô Bằng Vũ cũng vậy, cô ta mơ hồ nghe được Cố Hàm Ngọc hình như đang nói gì đó, chủ nhiệm Trần lớn tiếng nói: “…… Đau đầu? Tại sao lại đau đầu? Có phải là di chứng của thực nghiệm hay không?”

Tiến sĩ Trương trầm tư nói: “Xem ra cần phải yêu cầu kiểm tra lại, đi thông báo với người bên kia đi, bên này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, phát sóng trực tiếp tạm thời ngừng lại.”

Rốt cuộc Tống Tiểu Thanh cũng đi tới bên cạnh Cố Hàm Ngọc, vẻ mặt của cô ta lo lắng bắt lấy cánh tay Cố Hàm Ngọc: “Hàm Ngọc, Hàm Ngọc! Cậu làm sao vậy hả?”

Lúc này khuôn mặt của Cố Hàm Ngọc tái nhợt bàn tay đè lên cái trán, miệng cô lẩm bẩm nói đầu đau quá, giống như tùy thời đều có thể ngã xuống, trên mặt Tống Tiểu Thanh lo lắng không thôi, nhưng trong lòng lại có chút vui vẻ, bây giờ Cố Hàm Ngọc lại có dáng vẻ như vậy thì điều đó cũng chứng minh tuy rằng cô đã tỉnh, nhưng mà cũng không phải là hoàn toàn, còn để lại đủ loại di chứng. Nếu cô có thể bởi vì di chứng này mà ngu ngốc một chút thì cũng không tồi.

Qua một hồi lâu, tiến sĩ Trương đã chuẩn bị xong tất cả, kêu hộ sĩ tiêm thuốc an thần cho Cố Hàm Ngọc, rốt cuộc Cố Hàm Ngọc đang ôm đầu cũng từ từ an tĩnh lại, cô mênh mang mở mắt ra, đôi mắt trắng đen biết rõ phải trái mở to, nhìn cô ta, Tống Tiểu Thanh lập tức lo lắng nói: “Hàm Ngọc, cậu không sao chứ?”

Không ngờ trong nháy mắt tiếp theo, Cố Hàm Ngọc đang yên lặng bỗng dưng trực tiếp tát cô ta một bàn tay!

“Bang ――!”

Tống Tiểu Thanh đang ngồi xổm bên người Cố Hàm Ngọc, lúc này tự nhiên nhận một cái tát, khiến cô ta trực tiếp đặt mông ngồi xuống mặt đất, cô ta che mặt lại, mờ mịt nhìn Cố Hàm Ngọc, mờ mịt qua đi chính là tức giận và xấu hổ buồn bực, Cố Hàm Ngọc vậy mà cũng dám đánh cô ta! Ở phát sóng trực tiếp đánh cô ta còn chưa tính, vậy mà ở hiện thực lại còn dám đánh cô ta! Thật quá đáng!

Không chỉ là Tống Tiểu Thanh, mà mọi người ở đây đều bỗng dưng yên lặng!

Không phải là chị em tốt sao??? Tại sao Cố Hàm Ngọc lại đi đánh người???

Cùng lúc đó vẻ mặt của Cố Hàm Ngọc chứa đầy tức giận và thống khổ, thống khổ??!

Cô thất vọng nhìn Tống Tiểu Thanh: “Tiểu Thanh, tôi vẫn luôn cho rằng cậu là bạn thân nhất của tôi, tại sao cậu lại làm vậy đối với tôi?”

Tống Tiểu Thanh bụm mặt nước mắt lưng tròng nói: “Tớ đối với cậu như thế nào? Hàm Ngọc, đầu óc của cậu có phải bị hỏng rồi không?”
Cố Hàm Ngọc: “Cậu còn có mặt mũi hỏi tôi sao, ngược lại tôi muốn hỏi cậu một chút, tại sao cậu lại ngủ cùng bạn trai của tôi?”

Tống Tiểu Thanh đang giả vờ ủy khuất đột nhiên cứng đờ, cô ta trừng lớn đôi mắt kinh ngạc nhìn về phía Cố Hàm Ngọc: “Cậu, cậu đang nói cái gì vậy? Tớ nghe không rõ!”

“Nghe không rõ?” Cố Hàm Ngọc nhếch môi một cái, tự giễu cười, “Tôi vì sao lại bị tai nạn xe cộ, không phải cậu là người hiểu rõ nhất sao?”

Cố Hàm Ngọc xảy ra tai nạn xe cộ là ngoài ý muốn, nhưng mà chuyện ngoài ý muốn này, xác thật có liên quan đến Tống Tiểu Thanh.

Cô và Tống Tiểu Thanh đều ở chung một phòng ngủ kí túc xá, cô vẫn còn nhớ rõ buổi tối ngày đó cô và Tống Tiểu Thanh cùng nhau trở lại phòng ngủ, cô là người đi phòng tắm rửa mặt trước, nhưng mà lúc cô ra thì Tống Tiểu Thanh đã không còn ở trong phòng. Vừa mới bắt đầu thì cô không để ý, nhưng khi thấy cô ta đã lâu không trở về, gửi tin nhắn cô ta cũng không trả lời, cho nên cô rất lo lắng.

Mà lúc này, cô còn gửi tin nhắn cho Thẩm Huy, nhưng mà cũng không thấy trả lời lại.

Cô vốn không phải là người hay nghi ngờ, nên cũng không nghĩ Tống Tiểu Thanh và Thẩm Huy có gì cả với nhau cả, quan trọng là cô từ miệng của người bạn khác cùng phòng ngủ biết được đã nhìn thấy Tống Tiểu Thanh vội vã chạy ra bên phải cổng trường, các cô ấy còn hỏi cô ta muốn đi chỗ nào? Bầu trời vẫn còn đang mưa, sao cô ta không đem dù theo, Tống Tiểu Thanh nói cô ta có chút việc, nên cô ấy cũng không nhiều lời hỏi tiếp.

Thẩm Huy không ở phòng ngủ kí túc xá, anh ghét bỏ phải chen chúc trong phòng ngủ, nhưng mà về nhà lại quá xa, người nhà lại rất cưng chiều anh ta, cho nên đã mua một căn hộ ở gàn trường học, vừa vặn đối diện với cổng trường. Cô đã từng đi qua vài lần. Lúc này đây không biết vì sao, trong lòng của cô giống như có cảm giác không ổn, cho nên trực tiếp đi đến nhà Thẩm Huy. Loại cảm giác này đại khái là cô đang nhìn thấy điện thoại di động của mình đang tìm nằm ở dưới bàn nhỉ? Bởi vì cô nghe thấy tiếng điện thoại ở trong phòng tắm, còn nghĩ rằng Thẩm Huy đang tắm vì vậy cô rất an tâm, vì Tống Tiểu Thanh nói với cô nếu có tiếng điện thoại thì cô không cần phải xen vào, cứ để yên đấy.

Nhưng mà không có, điện thoại vang lên một chút liền yên lặng.

Cố Hàm Ngọc biết mật mã nhà của Thẩm Huy, lúc cô mở cửa đi vào, thì thấy một đôi giày ở trước cửa, là Tống Tiểu Thanh.

Mỗi ngày cô và cô ta đều ở bên nhau, cùng nhau đi học cùng nhau ăn cơm, trí nhớ của cô cực kì tốt, không có khả năng nhận sai đôi giày xăng-đan của nữ kia.

Cô bước vào phòng, đi ngang qua phòng khách trống rỗng, sau đó là phòng ngủ, mở cửa phòng ra liền nghe tiếng thở dốc của người đàn ông cùng với tiếng rên rỉ của phụ nữ.

Cô nhìn thấy Tống Tiểu Thanh và Thẩm Huy đang ở trên giường ôm hôn nhau.

Cố Hàm Ngọc cũng không biết tại sao lúc ấy cô lại bình tĩnh đến như vậy, thậm chí cô có thể bình tĩnh đến mức xoay người đi phòng bếp lấy một bình nước, sau đó rót nước vào hai người đang nằm trên giường.

Gương mặt Tống Tiểu Thanh bừng tỉnh hoảng loạn kéo chăn che khuất thân thể của mình, trốn sau lưng Thẩm Huy, Thẩm Huy từ trong cơn say tỉnh lại, anh ta nhìn Cố Hàm Ngọc, lại nhìn Tống Tiểu Thanh đằng sau mình.

Anh ta kinh hoảng thất thố: “Hàm Ngọc, không phải như em nghĩ đâu……”

Cố Hàm Ngọc biết Thẩm Huy vừa uống rượu, bởi vì cô nghe Thẩm Huy nói, buổi tối anh ta tổ chức liên hoan chào đón một vài người anh em từ nước ngoài trở về, cho nên tiết tự học buổi tối không có tới trường.

“Anh không say đến mức bất tỉnh nhân sự, đúng không?”

“……”

“Được, không cần nói nữa.”

“…… Không, Hàm Ngọc em nghe anh giải thích đã!”

Cố Hàm Ngọc lập tức xoay người rời khỏi nhà Thẩm Huy, rốt cuộc Thẩm Huy cũng có lại phản ứng đuổi theo, Tống Tiểu Thanh hai mắt đẫm lệ, không cam lòng nhìn Thẩm Huy rời khỏi, cô ta mặc quần áo cũng đuổi theo.

Tống Tiểu Thanh chạy ở phía sau, có chút vui vẻ, lại có điểm tức giận, cô ta không rõ, cô ta kém Cố Hàm Ngọc vậy sao? Nhưng mà cô ta biết, sau lần Cố Hàm Ngọc chắc chắn sẽ chia tay với Thẩm Huy.

Cô ta không cảm thấy Cố Hàm Ngọc có bao nhiêu thích Thẩm Huy, nhìn xem, không phải cô đã nhìn thấy được bạn trai của mình lên giường cùng với bạn thân sao, vậy mà còn có thể an tĩnh rời khỏi nhà của Thẩm Huy rất nhanh, nhưng vì cái gì lại ở giao lộ đứng chờ đèn xanh dành cho người đi bộ sang? Như vậy còn không phải là cố ý khiến cho Thẩm Huy đuổi theo sao? Nếu cô thật sự khổ sở như vậy, thì lúc này còn để ý đèn xanh đèn đỏ sao?

Lúc này mưa phùn kéo dài đã trở thành mưa to tầm tã, lúc Cố Hàm Ngọc đang đợi đèn xanh nhìn thấy Thẩm Huy đuổi theo, cô vẫn yên lặng đứng ở chỗ đó, thậm chí tay đang che ô cũng chưa từng có thấy chút run rẩy nào.

Thẩm Huy không tự giác có chút sợ Cố Hàm Ngọc như vậy, lời giải thích khi đứng trước mặt Cố Hàm Ngọc đã bay không còn một chữ, cũng nói không nên lời.

Ngoài ý muốn chính là ngay lúc này, một chiếc xe màu trắng việt dã trực tiếp chạy lại đây!

Phanh ――!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#uwuw