trăng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ơi trăng lấm lem những phiền muộn, ôi bản nhạc gãy nát từ dây đàn vi ô lin. Đêm nay chén rượu không say, sương uống cũng no và ấm bụng.

Khung cửa gỗ mà hoen gỉ, tựa vào cảm thấy mình hổ thẹn, đôi mắt nhuần nhuyễn dán lên dải không gian, trong mắt người là trăng nhưng in trong trăng một um tùm mênh mông.

Dị biệt.

Liệu trăng có ngắm ta hay không? Hoặc ngỡ ngàng trước vẻ đẹp cội nguồn của Trái đất mà trăng từng yêu thương?

Nói thế này khôn ngoa, ta với trăng:
Một cuộc tình còn chưa kịp bỏ dở,
như một đoá hoa chẳng đời nào hé mở.

Chỉ vì trăng, rượu hoa ta cũng mặc chẳng say mèm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#atheistic