chap 5:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiều, Thiên Vị tỉnh lại trong ánh mắt mong chờ của mọi người trong đại trạch Thiên gia, nàng chớp đôi mắt đỏ, ngây thơ hỏi:

- nhìn ta làm chi? Bản cô nương sẽ ngượng ngùng đó ~~ - nói xong còn che mặt ngượng ngùng cười

Thiên Kim bình tĩnh nhìn nàng, 1 lát sau, ông uy nghiêm phán 1 câu xanh rờn:

- không cho phép các ngươi nhìn, không thấy con gái ta nói nó sẽ xấu hổ sao?

Mọi người: "..." màn xuất hiện quá đặc sắc, chúng ta không đỡ nổi

Đúng lúc mọi người còn đang che mặt oán than về việc gia chủ lây bệnh của con gái, từ cửa 1 nữ hầu gái bước lên, ngọt giọng thông báo:

- lục di nương cầu kiến

- để nàng vào - Thiên Kim vừa nhàn nhã thưởng trà vừa ngắm mấy khuôn mặt giống như "chó nhà có tang" của mọi người, trừ con gái, con gái của ông không làm ông có khuôn mặt "chó nhà có tang" là tốt lắm rồi, làm gì có chuyện nó cũng đeo khuôn mặt đó

- thưa lão gia, thưa chư vị, thần thiếp nghe tin cửu tiểu thư vừa tỉnh lại sau 15 năm nghỉ ngơi, thần thiếp liền vội vã tới thăm, nhân đây thần thiếp còn chuẩn bị 1 ít thuốc bổ bảo dưỡng dung nhan, cường thân kiện thể cho tiểu thư để nàng bồi dưỡng ngọc thể ~~~ - từ cửa bước vào là 1 mĩ nữ trẻ măng, mới khoảng 17, 18 tuổi, mắt Lục trong suốt long lanh, thân hình mềm mại đẫy đà, cặp mông cong mẩy nằm dưới lớp váy theo từng bước đi mà khẽ rung rinh, tà váy xẻ cao mỏng manh không tài nào che dấu hết đôi chân dài và cặp đùi nõn nà của nàng ta, tay phải nàng nâng 1 khay đựng toàn thuốc đông y, tây y, tay trái nàng bê 1 khay đồ khác tinh xảo quý giá gấp trăm lần khay đựng thuốc, bên trên là 1 bát cháo tổ yến, màu sắc và mùi hương đều là cực phẩm

���Sơ yếu lí lịch: Lục di nương Liễu Thanh Thanh là 1 xà yêu, 2 tháng trước được Thiên phụ nạp vào phủ, thế chỗ Lục di nương cũ. Thân hình mềm mại đẫy đà, đôi mắt màu xanh ngọc, làn da trắng nõn non mềm, tính tình ôn nhu như nước, rất được lòng cha Thiên, hiện tại nàng ta còn mang trong mình 1 đứa trẻ nên càng được Thiên phụ sủng ái��� 

Vừa thấy nàng ta bước vào, Thiên Vị lập tức nhăn mày, 1 tia sáng lạnh lóe qua trong đôi mắt đỏ nhưng do quá nhanh nên không ai nắm bắt được, tiếp theo, nàng nở 1 nụ cười ngọt ngấy, giở giọng ngây thơ nai tơ ra, mở miệng phun ra 1 tràng:

- này bác gì ơi, con từ bé tới giờ còn chưa từng thấy ai xấu như bác đâu, con nói cho bác biết, bác xấu thì cũng đừng có đầu gấu, đã xấu rồi còn không biết đường ở trong nhà, ra ngoài làm gì? Để dọa trẻ con à? Hôm nay còn chưa tới halloween đâu. Nói thật chứ bác xấu thì thực ra cũng chẳng phải lỗi của bác, chỉ là đã xấu mà bác còn thích ra đường dọa người thì cũng thôi đi, đã thế, bác lại còn dọa luân cả ma nữ* là sao? Cái này thì quả thực là lỗi của bác rồi, không thể chối đi đâu được đâu

[* ma nữ: Thiên Vị là Ma tộc, hơn nữa còn là nữ nên gọi tắt là ma nữ]

Lục di nương vừa vào cửa, mới nói được đúng 1 câu đã bị con gái chủ mẫu chửi cứ như hát vào mặt làm cho nghẹn họng, nhất thời còn chưa tiêu hóa được thông tin. Lát sau, khi đã tiêu hóa thông tin xong rồi, nàng ta xanh mặt nhìn nàng, hộc ra 1 búng máu rồi ngất xỉu, được nha hoàn nâng đi. Từ đầu đến cuối Thiên Vị chỉ ngây thơ nhìn

***

Tâm Anh: mina cmt nhận xét về truyện của Py nhé, Py vẫn còn là tay mơ, xin mina ủng hộ nhiều hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro