01. Gặp lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tạ Tạ Nhĩ, Hoàn Hữu, Tái Kiến
(Cảm ơn anh, còn có, tạm biệt)

【 Gặp lại

Trên bàn ăn, tất cả mọi người thập phần ưu nhã dùng cơm. Zero uống xong soup rau, chậm rãi mở miệng: "Ngày mai là yến hội kết hôn của Kuran Kaname và Kuran Yuuki, tôi sẽ tham gia, mọi người có ai muốn đi?"

Theo thanh âm Zero rơi xuống, động tác ba người ngừng một chút.

Ichijou cười hì hì nói: "Nột nột, Zero, tôi thật lâu không gặp Kaname, ngày mai bồi cậu đi đi, cùng bọn họ chào hỏi rồi trở về."

Zero thân thể dừng lại: "Anh không trở về?"

Ichijou không chút lưu ý nói: "Tôi đã sớm là quân cờ vứt đi, huống hồ tôi ở đây thói quen!"

Zero quay đầu: "Tùy anh. Rima và Shiki?"

Shiki nửa híp mắt: "Không cần." Zero lại nhìn về phía Rima.

Rima diện vô biểu tình uống soup, mở miệng nói: "Tôi cũng không cần." Vì vậy, nhân viên ngày mai đã định.

...

Kuran cổ trạch là một tòa thành kiểu Tây Âu phong cách Gothic. Hôm nay ở đây rất náo nhiệt.

Trong đại sảnh rường cột chạm trổ, mặt đất phủ kín thảm màu đỏ tươi, đủ loại quý tộc tựa như thoi đưa, treo lên mặt cười ôn hòa, hàn huyên lẫn nhau, chờ đợi quân vương của bọn họ.

Aido, Kain, Souen đều ở đại sảnh cùng những quý tộc này.

Aido mạn bất kinh tâm chuẩn bị, thế nhưng đầu không ngừng nhìn về phía cửa. Tên kia hẳn nhận được thiệp mời, thế nào còn không đến? "Ba" một bàn tay khoát lên vai Aido. Aido nghiêng đầu, phát hiện là Kain, không khỏi oán giận nói: "Akatsuki, cậu làm chi!"

Akatsuki rất bất đắc dĩ: "Là tôi hỏi cậu đi, ngày quan trọng như vậy, cậu phát ngốc cái gì?"

Aido bị nói có chút tạc mao: "Tôi mới không phát ngốc!"

Biết rõ tính cách biểu đệ, Kain có chút đau đầu. "Cậu sẽ không là đợi Kiryu đi?"

"Cậu mới đợi cậu ta, tôi mới không đợi tên kia!" Ngữ khí cường liệt như vậy, càng thêm khiến Kain vững tin.

...

Trong gian phòng an tĩnh, Kuran Kaname nhìn Yuuki mặc áo cưới trắng noãn, đôi mắt màu rượu đỏ thường ngày hơi ưu thương không khỏi vài phần mờ mịt: Yuuki rốt cục gả cho anh, mệnh định bạn lữ của anh. Thế nhưng, vì sao trái tim trống rỗng như vậy.

Anh biết, Yuuki không yêu anh, Yuuki yêu vẫn là Kiryu Zero, LevelE đê tiện kia, có lẽ hiện tại là LevelD.

Quân cờ đã vô dụng, kỵ sĩ mất đi công chúa, thợ săn mạnh nhất hiện tại.

Đây là thất bại duy nhất của anh, ở giác trục tình cảm, anh bại cho LevelE kia. Vô luận anh đối đãi Yuuki thế nào, Yuuki như cũ quên không được thợ săn kia. Khát vọng Huyết Tộc đối máu là không thể nghi ngờ, thuần huyết loại càng nổi bật nhất. Bất đồng là thuần huyết loại đối máu khác rất có tự chủ, chỉ trước mặt máu người yêu mới có dục vọng.

Yuuki tổng cộng không uống bao nhiêu lần máu, lần đầu tiên là khi thức tỉnh uống máu anh, lần thứ hai là chủ động yêu cầu, anh cho phép, thế nhưng lần thứ ba, Yuuki uống máu thợ săn kia, lần thứ tư uống máu anh lại không uống đến mùi vị ràng buộc, vì vậy từ sau lần ấy Yuuki chỉ uống viên máu.

Mà anh cũng như vậy, uống xong máu Yuuki chỉ cảm thấy không khác viên máu. Như vậy, bọn họ đều không yêu đối phương, buổi hôn lễ này còn có ý nghĩa gì?

Bỏ qua tư tự trong đầu, Kaname ôn nhu vươn tay, nói: "Yuuki, chúng ta đi thôi."

Yuuki chớp chớp ánh mắt, nhược khí mở miệng nói: "Kaname-nii-san, Zero hôm nay trở về sao?"

Kaname thoáng ưu thương nhìn Yuuki, lại nhận mệnh trả lời: "Ừ, cậu ta sẽ trở về, bởi vì cậu ta là kỵ sĩ của em, thủy chung đều là." Cho dù cậu ta bị anh vứt bỏ, nhưng khi em cần, cậu ta như cũ trở về thủ hộ em!

"Rất tốt." Yuuki cười, cho dù nụ cười có rất nhiều bi ai, cô như cũ cười đến thập phần xán lạn.

...

Aido đang chỉnh lý trái tim bởi lời của Kain mà có chút hỗn loạn, đã bị Kain lần thứ hai vỗ "Uy! Akatsuki, rất đau!" Aido trợn mắt nhìn Kain, phát hiện ồn ào náo động xung quanh đình chỉ, quân vương của cậu đã đến.

Kuran Kaname mặc một bộ lễ phục màu trắng nạm rìa vàng, kéo tay Yuuki mặc áo cưới màu trắng chậm rãi đi xuống thang lầu, con ngươi màu rượu đỏ như cũ mang nhàn nhạt u buồn, nhưng xác thực có thể từ khí thế khiến người nghiêm nghị sinh sợ.

"Hai vị Thuần Huyết Chi Quân thật xứng!"

"Nói rất đúng, xem chừng không bao lâu sẽ có thuần huyết mới xuất thế!"

"Ừ..."

Xung quanh các quý tộc chúc phúc tán dương, Kuran Kaname trên mặt mỉm cười, không phủ nhận, nhưng trong lòng cười khổ liên tục.

Hừ, thật là châm chọc, trời đất tác thành trong mắt bọn họ lại là tâm đồng mạch lộ.

Xung quanh dần dần khôi phục náo nhiệt, nhưng trước mặt thuần huyết an tĩnh hơn trước rất nhiều.

Aido chán ghét xoay người, không muốn nhìn đến những sắc mặt đáng ghê tởm kia, thẳng thắn thưởng thức khắc hoa trên cửa.

Cánh cửa khắc hoa đóng chặt bỗng nhiên mở ra, một thân ảnh nghịch quang bước vào.

Aido, Kain, Yuuki và các tân khách tiềm thức nhìn lại, Kuran Kaname mặt không thay đổi, tựa hồ như trong dự liệu.

—— phản quang, một thân ảnh thon dài hơi gầy chậm rãi bước đến. Một bộ lễ phục đen phối bạc, thiết kế ngắn gọn, sợi tóc màu bạc nhu thuận vũ động theo nhịp bước chủ nhân (qua lâu như vậy, Zero cũng không cắt tóc), khuôn mặt tinh xảo, đôi mắt tinh tử sắc bình tĩnh như nước, tựa hồ gì đều không quan tâm, khiến người không khỏi nghĩ lưu lại vết tích của mình trong đó. Trên chiếc cổ thon dài chú ấn hiển hiện mê hoặc khác thường, da thịt trắng nõn giấu sâu dưới y vật, hai loại màu sắc đối lập rõ ràng tương phản, cũng càng thêm xông ra, lễ phục màu mực sẫm phong cách cấm dục dày đặc.

Aido nhìn Zero thật lâu không gặp, sững sờ tại chỗ, khuôn mặt có chút nóng lên. Thật lâu không gặp, người này càng thêm hấp dẫn. Thật là, lớn lên xinh đẹp như vậy, khí chất so LevelB cậu còn tốt làm gì? Aido trong lòng yên lặng nghĩ, thế cho nên quên người xung quanh. Khi phản ứng lại, Kiryu Zero đã đến trước mặt cậu.

Nhìn người trước mắt, Aido có chút không biết làm sao "A. Cái kia, Kiryu Zero, thật lâu không gặp,"

Zero nhìn Aido thật lâu không gặp, đạm mạc đáp lại "Aido-senpai, thật lâu không gặp." Sau đó trực tiếp đi về phía trước.

Zero phản ứng khiến Aido cảm giác có chút cô đơn, lần thứ hai nhìn về phía Zero, phát hiện các quý tộc xung quanh chớp lên quang mang dị dạng, ánh mắt không khỏi trở nên băng lãnh.

Có thể đến tham gia yến hội nhà Kuran, tự nhiên là quý tộc có thân phận, đương nhiên cũng biết trước mắt là hội trưởng hiệp hội thợ săn, thợ săn mạnh nhất —— Kiryu Zero. Bởi vậy, cho dù thật nổi tâm tư xấu xa, sẽ không biểu hiện rất rõ ràng.

Zero chậm rãi đến trước mặt chủ nhân buổi hôn lễ hôm nay, mềm mại khẩu khí: "Yuuki, tân hôn vui vẻ." Lại chuyển đầu về phía bên cạnh, thế cho nên quên tâm tình phức tạp trong mắt Yuuki.

Nhìn về phía Kuran Kaname, ngữ khí rõ ràng so vừa nãy đông cứng, cứ việc vẫn là đạm mạc "Kuran-kun, tân hôn vui vẻ."

Kuran Kaname lưu ý không phải cái kia, bởi vậy, cứ việc nghi hoặc ngữ khí Zero đối Yuuki lãnh đạm, nhưng vẫn ôn hòa đáp lại "Thật cao hứng cậu đến tham gia buổi hôn lễ này, Kiryu-kun."

Zero không chú ý Yuuki bên cạnh, chỉ là nhàn nhạt đối Kuran Kaname nói: "Có người hai vị thế nhưng rất lâu không gặp, anh ta hôm nay cũng đến, hy vọng anh có thể lưu anh ta lại." Kuran Kaname còn không kịp nói gì, thanh âm ôn hòa vang lên bên tai mỗi người.

"Ai ai nha, Zero, cậu đây là muốn vứt bỏ tôi sao?"

Thanh âm quen thuộc, khiến thành viên Night Class đã từng sững sờ tại chỗ, một thân ảnh bước vào.

Sợi tóc màu vàng nhạt, ánh mắt màu phỉ thúy, khóe môi nụ cười ôn hòa, xuất hiện của anh khiến tất cả người của Night Class trước đây không dám tin, Aido không khống chế được hô "Ichijou-senpai."

Ichijou nụ cười bất biến, nhìn về phía Aido "Hanabusa, thật lâu không gặp." Bước chân không ngừng, đi thẳng về phía Zero.

Ichijou đứng cạnh Zero, nhìn bạn tốt hồi lâu không gặp trước mặt, cười nói "Thật lâu không gặp, Kaname."

Kuran Kaname bình tĩnh nhìn Ichijou, che giấu phức tạp trong mắt, thản nhiên nói "Thật lâu không gặp, Ichijou."

Người xung quanh xuất hiện một trận gây rối.

"Đó không phải Ichijou Takuma sao."

"Đúng a, thiếu gia nhà 'Ichijou' đệ nhất quý tộc đã từng."

"Thế nhưng từ khi Ichi-ou chết nhà Ichijou đã suy tàn."

"Ừ, hơn nữa cậu ta cũng không biết tung tích."

"Hiện tại thế nào xuất hiện ở đây."

"Còn cùng thợ săn."

......

Ichijou không để ý nhàn ngôn toái ngữ người xung quanh, cười đối Kuran Kaname nói: "Kaname, tôi cùng bọn họ chào hỏi đi." Kuran Kaname khẽ gật đầu, đợi Ichijou xoay người đối Yuuki nói "Yuuki, anh có chút chuyện nói cùng Kiryu-kun, đi trước."

Yuuki muốn nói gì, nhưng nhìn ánh mắt không cho cự tuyệt của Kaname, vẫn là gật đầu "Ừ, em ở đây chờ các anh trở về."

Kuran Kaname cười một mảnh ôn hòa: "Mời, Kiryu-kun."

...

Ichijou đến cạnh bạn bè quen thuộc đã từng, lần lượt chào hỏi.

Aido đầu tiên không chịu nổi chất vấn "Ichijou-senpai, anh thì ra không chết! Vậy vì sao không trở về? Chúng tôi và Kaname-sama rất lo lắng anh, cũng phái người tìm anh, nhưng đều không tìm được..."

Ichijou cười ôn hòa như lúc đầu ở Moon Dormitory "Aido, cậu biết tôi phản bội ông nội tôi, phản bội gia tộc tôi, tôi chỉ là nghĩ một mình im lặng."

Aido không nói, những người khác cũng không biết làm sao mở miệng. Trầm mặc bắt đầu lan tràn.

Thanh âm rầu rĩ của Aido lần thứ hai truyền đến "Vậy, anh vì sao cùng Kiryu Zero tên kia đến?"

"Lúc đầu Zero phát hiện tôi dưới phế tích, tôi bị thương rất nặng, được Zero mang về nhà Kiryu trị liệu."

Kain không nhịn được hô "Thợ săn thế gia bị Hiou Shizuka tiêu diệt!"

"Ừ, đó là nhà Zero."

Aido lại nghĩ đến gì, kinh ngạc nói: "Ichijou-senpai, vậy anh mười năm này không phải cùng cậu ta một chỗ!"

Ichijou cười, không phủ nhận.

...

Bên kia, Zero cùng Kuran Kaname đến sân thượng không người.

Kuran Kaname yên lặng đứng, không có bất luận động tác gì, dùng một loại ánh mắt phức tạp nhìn Zero.

Zero thấy Kuran Kaname không mở miệng, cũng không nói gì, yên lặng nhìn cảnh đêm phía dưới.

Bầu không khí giằng co lan tràn.

Kuran Kaname nhìn Zero dưới ánh trăng, tóc bạc chói mắt, tinh mâu rực rỡ, không khỏi nghĩ: Kiryu Zero, quả nhiên là kẻ thích hợp đêm tối. Song song cũng là người thái dương thiên vị. Vô luận bề ngoài giả lãnh khốc thế nào, tựa hồ đối gì cũng không quan tâm, nhưng nội tâm lại ôn nhu không gì sánh được, đối người để ý nguyện ý nỗ lực tất cả. Yuuki là một ví dụ rất tốt. Bị người như vậy yêu, sẽ có loại hạnh phúc thật sâu, cảm thấy mình là tồn tại đặc thù độc nhất vô nhị. Sợ rằng, Yuuki là thích điểm này, thói quen ôn nhu độc nhất vô nhị của thiếu niên, dần dần tham luyến, chậm rãi yêu.

Không hiểu, Kuran Kaname bắt đầu đố kị. Yuuki đã từng sở hữu ôn nhu của thiếu niên, cho dù cuối cùng biết cô là một thuần huyết loại, lại mặc nhiên không hận, vẫn bảo hộ cô. Mà mình, là kẻ bị cậu xếp hạng ở ngoài thế giới.

Nhìn thiếu niên trước mặt, Kuran Kaname chậm rãi lại gần, tay chuyển qua bên hông thiếu niên, môi, rơi xuống trên chiếc cổ thon dài

Zero cảm giác được Kuran Kaname dựa về phía mình, tuy rằng không hiểu nhưng vẫn nhịn xuống, cậu muốn biết Kuran Kaname rốt cuộc làm gì. Khi tay Kuran Kaname vòng ở bên hông, Zero cứng lại. Khi một cái hôn ướt át rơi trên cổ, Zero mộng. Trong nháy mắt Kuran Kaname dán phía sau Zero cảm giác được Zero phản ứng, không biết vì sao, đáy lòng dâng lên một mạt khoái cảm như trò đùa dai. Vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếm láp cổ Zero, chậm rãi, răng nanh cắm vào da thịt trắng nõn...

Nháy mắt, Kuran Kaname kinh sợ. Cùng lúc là bởi mùi vị máu trong miệng khiến anh thanh tỉnh không ít, cùng lúc không khỏi say mê trong hương thơm của nó.

Tuy rằng là thuần huyết, nhưng vẫn uống viên máu cũng sẽ buồn nôn, anh rõ ràng cảm thấy từng điểm ôn nhu trong dòng máu thanh lãnh của Kiryu Zero, tràn ngập ấm áp nhàn nhạt, thậm chí có thể nghe thấy mùi hoa sắc vi trắng lãnh liệt... Anh không khỏi say mê.

...

b


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro