06. Thương tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tạ Tạ Nhĩ, Hoàn Hữu, Tái Kiến
(Cảm ơn anh, còn có, tạm biệt)

【 Thương tâm 

Ghế lô một nhà hàng Italy, Zero ngồi trên sô pha, đối diện ngồi Kuran Kaname, phía sau đứng Aido và Kain.

Lần này là đến thương lượng một chút chuyện công tác. Thông thường mà nói thợ săn và Huyết Tộc song phương đàm phán đều không thích ở lãnh địa đối phương, một là phản cảm, hai là không an toàn, ai biết đối phương có thể đột nhiên thay đổi không.

Không nghĩ tiêu hao thời gian, Zero nói thẳng "Kuran Kaname, gần nhất vampire hình như rất không an phận, loại kết quả này khiến lượng công tác của thợ săn gia tăng rất lớn, hy vọng anh có thể cho một lời giải thích."

Kuran Kaname giấu đi tâm tình, treo lên mặt nạ ôn hòa u buồn ngày xưa "Đây là thất trách của tôi, không quản lý tốt người phía dưới. Thế nhưng cậu cũng biết, thuần huyết loại không chỉ mình tôi, thuần huyết gia tộc khác tuy rằng lánh đời không ra, nhưng số lượng thuần huyết loại không so kém, nhà Kuran lại chỉ có tôi và Yuuki." Ngụ ý là cùng anh không quan hệ, đôi chỗ anh không thể quản rất rộng.

"Cho nên."

"Hai ngày sau nhà Shirabuki có một yến hội, cậu có thể tìm gia chủ đương nhiệm nhà Shirabuki —— Shirabuki Sara."

'Shirabuki Sara' Zero mặc niệm tên này, trong đầu điều động tư liệu.

"Ra vẻ cô ta là vị hôn thê của anh, Kuran Kaname." Tử mâu sắc bén nhìn thẳng người đối diện.

"Rất lâu trước đã từ hôn."

"Tôi đã biết." Biểu thị mình rõ ràng, Zero đứng dậy muốn đi.

"Kiryu-kun không chờ thêm một hồi sao, đồ ăn Italy của nhà hàng này phi thường chính tông." Thanh âm giữ lại của Kuran Kaname truyền đến.

Zero xoay người nhìn Kuran Kaname, trong con ngươi bình đạm xuất hiện nghi vấn và phòng bị. Bởi hoàn toàn tìm không ra lý do thuần huyết loại này mời mình, nhưng y tác phong sợ rằng vị này lại tính toán gì, huống chi ở nhà còn ba vị cần chiếu cố. Tỉ mỉ lo lắng một chút, Zero vẫn cự tuyệt "Không cần, tôi phải về nhà."

Nhìn bóng lưng Zero rời đi, huyết mâu màu đỏ sậm của Kuran Kaname hiện lên một mạt bị thương. Vừa nãy phòng bị trong mắt Zero anh đương nhiên nhìn đến nhất thanh nhị sở, cho nên mới thương tâm.

Từ sau lần trước, anh tỉ mỉ suy nghĩ, hình như thái độ anh đối cậu xác thực rất ác liệt. Trước đây cho rằng chỉ là đố kị LevelE đê tiện này có thể quang minh chính đại ngốc cạnh Yuuki, không kiêng nể gì cả bảo hộ Yuuki, cho nên một lần lại một lần hung hăng tổn thương cậu, nhìn cậu thống khổ yếu đuối luôn tự dưng cảm thấy vui vẻ, thì ra chỉ là muốn người này hung hăng nhớ kỹ anh, khiến đôi ngươi luôn phong khinh vân đạm có thể lưu lại thân ảnh anh, cho dù là hận, hận đến muốn giết anh, tốt xấu trong lòng có nhỏ nhoi cho anh. Lúc đó Yuuki bị cậu uống máu anh rất nổi giận, rốt cuộc là vì Yuuki bị cậu uống máu hay là vì cậu uống máu Yuuki? Nhiều lần kế tiếp khiến cậu uống máu anh, là không nghĩ để Yuuki bị uống máu, hay là không nghĩ khiến máu cậu có máu kẻ khác ngoại trừ anh?

Đáp án rất rõ ràng.

Thế nhưng lúc đó trong lòng tất cả đều là Yuuki, hiện tại rõ ràng quá muộn.

Thợ săn này là chân chính siêu nhiên, buông xuống quá khứ, không dừng lại ở hiện tại, chỉ nghênh tiếp tương lai. Trong ánh mắt kia, không còn lưu lại thân ảnh anh.

Cười khổ một tiếng, Kuran Kaname đối Kain bên cạnh phân phó nói: "Chúng ta cũng trở về đi."

Về phần Aido biến mất, anh không biểu ý, dù sao Aido không còn nhỏ.

...

Zero đi đến cửa, đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân vội vã. Sau một khắc, một thanh âm đã lâu truyền đến.

"Kiryu Zero, cậu đứng lại cho tôi!"

Quay đầu lại, thấy Aido Hanabusa thở hổn hển.

"Có chuyện gì sao? Aido-senpai."

Thấy Zero nghiêm túc hỏi, Aido nhất thời không biết nên nói gì.

Lúc đó cậu chỉ là muốn đuổi theo Zero, hiện tại đuổi được còn thật không biết bước tiếp theo nên làm thế nào.

Tình thế cấp bách, Aido nói "Cái kia, cái kia, nghe nói Ichijou-senpai ở nhà cậu..."

Thấy người nào đó ấp úng, Zero ngộ "Anh muốn tìm anh ta sao?"

"Ừ!" Aido vội vàng gật đầu.

"Đi theo tôi."

...

orebbA



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro