Chương 39 +40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 39: Phụ nữ mật đàm

  Vân Thiển Y chấn động , không biết vì sao cha lại hỏi vấn đề này? Nhưng là vẫn trả lời "Nữ nhi không biết? Cha cũng chưa từng nói cho nữ nhi nghe?"

"Y nhi a!......" Vân Hồng Đào thở dài một hơi , nhìn dung mạo nữ nhi cùng vong thê giống nhau như đúc , lại có chút thương cảm

"Con cùng Nương con lớn lên quả thực giống nhau như đúc , tính nết cũng giống nhau , Nương con qua đời sớm , cha đem toàn bộ tình yêu của cha đặt lên người con . Nhìn con càng lúc càng lớn , trở thành Tài nữ nổi danh Hoàng thành , cha thực vui mừng cũng thực kiêu ngạo . Mỗi lần nhìn con , cha lại nhớ tới nương con , cho nên mới đầu , cha là luyến tiếc con . Muốn đợi con lớn lên chút nữa , mới bằng lòng cho con thành thân . Nhưng là ai ngờ được....."

Hắn nhìn nữ nhi một cái thật sâu , Vân Thiển Y nước mắt đã rơi đầy mặt

"Y nhi, con thật sự thích Thanh Hàn Quốc sư sao?" Đột nhiên hỏi một câu , làm cho Vân Thiển Y tim muốn ngừng đập , sắc mặt càng thêm tái nhợt , môi nàng không ngừng mấp máy , nhưng là không nói ra được câu nào . Cuối cùng lại hoảng sợ nhìn Vân Hồng Đào . Nguyên lai.....cha đã biết hết

Vân Hồng Đào từ ái cười nhìn nữ nhi , ý muốn nàng thả lỏng ra. Tiếp tục nói:

"Ta là cha con , trong lòng con nghĩ gì cha lại không biết sao? Hai năm trước ,từ lúc con mười bảy tuổi lần đầu nhìn thấy hắn , mỗi lần có người tới cầu hôn , con liền giả bệnh , đóng cửa không ra , mỗi lần cha hỏi con về các công tử tới cầu hôn , con luôn tìm đủ lý do cự tuyệt . Vì thế , cha theo ý con cự tuyệt người khác , Y nhi.....con cho là cha không biết sao?"

"Cha, nữ nhi thật sự xin lỗi cha!" Vân Thiển Y đột nhiên thất thanh khóc rống lên

Vân Hồng Đào vỗ nhẹ vào vai nữ nhi , nhìn lên bức tranh nữ nhân trên tường . Ngữ khí ôn nhu từ ái , tiếp tục nói "Nương con lúc còn sống , ước vọng lớn nhất là huynh muội hai người các con có thể hạnh phúc , cha đã từng đáp ứng với nàng , tìm cho hai con một hôn nhân hạnh phúc , cho nên , chỉ khi nào con nguyện ý , cha mới đem con gả ra ngoài , nếu con có một tia miễn cưỡng , cha cho dù dùng hết mạng già này , cũng sẽ không đồng ý . Mấy năm nay, con không vừa mắt người nào , chỉ chung tình với Quốc sư , nhưng Quốc sư là người đã sớm có mệnh định chi thê , hơn nữa liên quan tới toàn bộ Thiên Trạch , cha sao có thể yên tâm để con tiếp tục si mê điều không nên như vậy....có lẽ....."

"Không!" Hắn còn chưa nói xong , Vân Thiển Y đã có chút điên cuồng đánh gãy lời hắn , nàng biết cha muốn nói gì , Thanh Hàn quốc sư chính là giấc mộng của mìn , nàng không muốn đánh nát nó a.....Nếu một khắc trước nàng không biết tình cảm của mình đến mức nào , thì thời khắc này đã hoàn toàn rõ ràng

"Cha , nữ nhi biết Thanh Hàn Quốc sư có mệnh định chi thê , nhưng là nữ nhi đã dính vào sâu quá rồi , không thể rút ra được nữa, nếu nữ nhi vẫn chưa gả , có lẽ vẫn có cơ hội , cho dù là một thân phận thiếp nhỏ bé , nữ nhi cũng nguyện ý" Nàng không ngừng khóc thút thít , nhìn Vân Hồng Đào "Nhưng nếu nữ nhi đã gã đi , như vậy đã không còn cơ hội , như vậy nữ nhi tình nguyện....tình nguyện....."

Nói xong , Vân Thiển Y đâm thẳng vào bức tường

"Y nhi!" Vân Hồng Đào hoảng sợ hô to một tiếng , vội vàng chạy lại kéo ngược Vân Thiển Y lại , trái tim thiếu chút nữa ngừng đập . Nữ nhi cũng thê tử của hắn cá tính cương liệt giống nhau , đã yêu ai là yêu cả đời . Hắn phải làm như thế nào mới tốt đây

"Y nhi đừng vội , vi phụ sẽ nghĩ biện pháp....." Vân Hồng Đào dỗ dành nữ nhi đang khóc nức nở trong lòng . Trong mắt âm thầm cân nhắc

Nghĩ biện pháp , có biện pháp nào? Vân Thiển Y rưng rưng đôi mắt , trong mắt hiện lên một tia áy náy

Vì thế khóc càng thương tâm. Trên mặt xám trắng thể hiện sự tuyệt vọng , Thanh Hàn quốc sư , ta thật sự không có cơ hội sao?

Trấn an tốt Vân Thiển Y , Vân Hồng Đào cầm thánh chỉ , trầm tư thật lâu , đột nhiên ánh mắt toát ra một chút tinh quang , nhìn sang Vân Thiển Y cười một cái  

Chương 40: chuyện cũ trước kia, Vân Nhược đại gả

  "Y nhi , ngươi có thể không cần gả tới Tướng quân phủ." thanh âm chắc chắn

Vân Thiển Y ngẩng đầu nhìn phụ thân , có chút khó hiểu , trong lòng bỗng nhiên lóe sáng chút hy vọng

Vân Hồng Đào cầm thánh chỉ đưa tới trước mắt Vân Thiển Y , chỉ vào chữ viết trên thánh chỉ nói "Thánh chỉ chỉ biết Vân Hồng Đào chi nữ , không có ghi tên Vân Thiển Y , Y nhi , ngươi đừng quên cha không phải chỉ có một mình ngươi là nữ nhi?"

Vân Thiển Y đột nhiên nghĩ tới bóng người màu trắng kia

Phụ tử hai người ánh mắt đối nhau , đồng thời nghĩ tới một cái tên : Vân Tâm Nhược

"Cha , có thể chứ?" Vân Thiển Y trong lòng mừng như điên , nhưng vẫn có chút lo lắng "Nàng sẽ nguyện ý chứ?"

"Nàng không muốn cũng phải nguyện ý , Huyền Vũ đại tướng quân là ai? Nàng được gả cho người như vậy đã là phúc phận tu luyện mấy đời rồi!" Vân Hồng Đào trấn an nữ nhi , lời nói lạnh như băng , đối với cái nữ nhi ngoài ý muốn kia , hắn thật sự chán ghét tới cực điểm

Vân Thiern Y nhìn ánh mắt của phụ thân , nhịn không được hỏi vấn đề đã giấu nhiều năm trong đáy lòng "Cha , sao cha lại chán ghét Tam muội như vậy?"

"Tam muội?" Vân Hồng Đào hừ lạnh , bàn tay nắm chặt , gân xanh nổi lên "Nàng không phải tam muội của ngươi , nàng là nghiệt chủng , cha chỉ có một nữ nhi là ngươi"

"Cha......." Vân Thiển Y hoảng sợ nhìn biểu tình lạnh lẽo của phụ thân , có chút sợ hãi nói

Cảm nhận được hoảng sợ trong lời nói của nữ nhi , Vân Hồng Đào hít sâu một hơi , nhịn xuống cơn tức giận trong lòng , nhìn đến bức họa trên tường ánh mắt lại biến đổi thành ôn nhu tới cực hạn , tràn ngập quyến luyến

"Cuộc đời của Cha chỉ yêu một nữ nhân là Nương của con , sau khi nương con mất , cha quả thực sống không bằng chết, nếu không phải còn huynh muội hai con , cha đã sớm đi cùng nương........" Vân Thiển Y không gì , cầm tay cha an ủi hắn. Cha mẹ thâm tình , chuyện này ai cũng biết , nhưng là không nghĩ tới cha đối với nương yêu đến như vậy

Từ ái nhìn nữ nhi một cái , ngữ khí dịu nhẹ hơn rất nhiều , hắn nói tiếp:

"Lúc các con ba tuổi , có một lần cha say rượu , một cái nha hoàn thừa cơ hội làm cho cha phản bội nương con , sinh ra Vân Tâm Nhược , sự tồn tại của nàng là chứng minh sự phản bội của cha với mẹ con , mỗi lần nghĩ đến chuyện này , cha cảm thấy thực có lỗi với mẹ con . Cô phụ tình cảm mẹ con"

Vân Thiển Y trong lòng trăm ngàn cảm giác , nguyên lai đây là lí do cha không thích Tam muội , kỳ thật đối với trí nhớ lúc ba tuổi , nàng chỉ nhớ chút chút là nương rất ôn nhu . Sau khi nương mất không lâu , cha lại có thêm một nữ nhi . Khi đó tuy bản thân còn rất nhỏ , nhưng cũng sợ hãi cha bị tân nữ nhi cướp đi, cho nên lúc đó làm rất nhiều chuyện cho cha chán ghét nữ nhi kia , về sau lớn lên , thấy cha lạnh nhạt với Vân Tâm Nhược như vậy , chỉ đối tốt với mình nàng . Khoảng thời gian trước nhìn thấy nữ tử đó , làm cho nội tâm này nảy sinh một chút áy náy . Nghĩ tới mình trước giờ ích kỷ đoạt hết toàn bộ yêu thương của cha , giờ , nàng mới biết thì ra còn có nguyên nhân này . Biết hết thảy cùng nàng không có liên quan gì , nàng có cảm giác nhẹ nhõm

Nhưng là muốn nàng đại gả , nàng nguyện ý sao? Nhớ tới tính tình không muốn ai lại gần của nữ tử kia , đáy lòng nàng không còn chút áy náy nào

"Cha , nàng thật sự đồng ý sao?" Vân Thiển Y ánh mắt như cầu cứu nhìn phụ thân , đôi mắt đẹp không giấu được lo lắng . Nàng rất cần một cái cam đoan chắc chắn làm cho mình an tâm

"Được , tin tưởng cha" An ủi nữ nhi , Vân Hồng Đào ánh mắt thập phần kiên địch . Sau đó hắn lấy từ trong người ra một hộp gấm màu đỏ , đặt lên tay Vân Thiển Y

Vân Thiển Y mở ra , bên trong là một cái trâm cài tóc cực kì xinh đẹp , trên toàn bộ thân trâm gắn trân châu đồng dạng giống nhau , nhìn rực rỡ sáng chói , đỉnh chóp khảm một khối bảo thạch trong suốt , giống ngọc mà không phải ngọc , nhìn thật kỹ lại thấy có chút ánh sáng lượn qua (Phách nguyệt đấy các nàng...)

"Đẹp quá!" Vân Thiển Y tán thưởng . Nàng chưa bao giờ nhìn thấy cây trâm nào đẹp như vậy , không phải vẻ đẹp quý giá mà lại thập phần tinh mỹ , làm cho người ta yêu thích không buông tay

Nhìn thấy sự vui thích trong mắt nữ nhi , Vân Hồng Đào khó nén kiêu ngạo "Đây là cha vài năm trước tình cờ được một khối bảo thạch , cha sai người dùng khối bảo thạch tạo ra cây trâm độc nhất vô nhị này . Mặc kệ ngày sau ngươi có cùng Quốc sư thành thân hay không , cha cũng hy vọng ngươi có thể hạnh phúc"

Nghe phụ thân nói nội tâm Vân Thiển Y cảm động tột đỉnh , gắt gao cầm chặt cây trâm trong tay tới khi trong lòng bàn tay cảm giác có chút đau

"Cám ơn cha , Nữ nhi tin tưởng nữ nhi nhất định hạnh phúc" Miệng nói vậy , kỳ thật trong lòng càng đã có chút tính toán , trong mắt lộ ra chút thâm trầm , nhưng cũng biến mất rất nhanh  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro