Nguyệt Dạ Nghiệt Duyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hồi V - Ngọa Hổ Tàng Long

Bách Lý Đông Quân cắn nhẹ môi dưới, mi tâm khẽ động , tiêu cự mờ nhạt chưa thích ứng với ánh sáng yếu ớt. Y chậm rãi quay đầu, để lộ một bên gò má nhợt nhạt, dấu vết ửng hồng sau đêm dài hoan ái. Cảm giác trống vắng bên cạnh khiến giai nhân bán mộng bất mãn muôn phần, đôi mắt lướt qua khoảng giường trống, nơi Diệp Đỉnh Chi nằm kề.

Nhớ lại đêm qua, dư vị lẫn lộn giữa khoái lạc và đau đớn vẫn đọng lại trên từng thớ thịt. Vết thương từ cuộc yêu cuồng nhiệt ửng hồng bắt mắt. Thi thoảng lại nhức nhối âm ỉ, ngần ấy vẫn không đủ che lấp cảm giác trống trải khi tỉnh giấc mà bên cạnh thiếu đi Diệp Đỉnh Chi. Ngón tay chạm vào khoảng trống lạnh lẽo, nơi đã tản đi hơi ấm quen thuộc, chỉ để lại lớp chăn lụa lạnh tanh.

Y nhắm mắt lại, mệt mỏi xua đi những suy nghĩ lẩn quẩn. Cơn đau nhói từ thắt lưng một lần nữa khiến ấn đường hồng nhan trứu lại. Y nhẹ nhàng nâng mình, cảm nhận làn gió lướt qua tấm lưng trần, Bách Lý Đông Quân khẽ rùng mình. Đôi tay xoa xoa phần thắt lưng đang biểu tình kịch liệt.



Bức bình phong dựng trước mộc sàn, che đi cảnh xuân bắt mắt. Bách Lý Đông Quân nằm nghiêng, cơ thể mị hoặc tựa nhành liễu dương phiêu mình trước gió. Xương quai xanh lộ rõ dưới làn da trắng hồng, xương lưng cánh bướm nhấp nhô họa nên đường cong quyến rũ. Đôi chân trần đạp gấm, đặt nhẹ trên tấm chăn mềm. Ánh nến hồng nghiêng mình, nhẹ nhàng chiếu xuống làm nổi bật cơ thể mảnh mai, trắng hồng. Y chống tay kê đầu, dáng hình vừa mềm mại vừa thanh thoát.


Cung nữ hầu Hoàng Quân rời giấc mộng kỳ, nàng vén tấm màn nhung, cảnh xuân phơi phới khiến nữ nhân mười bảy ngại ngần, nàng thất thần hồi lâu mới cất giọng kính cẩn.
" Nương nương, để nô tỳ hầu người "

Nam nhân trên giường không đáp, ấn đường trứu lại, vẻ bất mãn hiện hữu trên gương mặt Bách Lý Đông Quân. Hắn dẫu làm đế hậu vẫn là nam nhân đường hoàng, sao có thể tùy hứng gọi hai tiếng nương nương? Luận theo lẽ thường phải gọi hắn một tiếng Hoàng Quân.
[ P/s: Tui tra thấy người ta gọi Hoàng Quân hoặc Nam Hậu. ]


Thái giám hầu cận biết cung nữ thất trách, đế hậu khoảnh sớm hôm tính khí thất thường. Nếu không có hoàng đế bên cạnh tự nhiên sẽ sinh cảm giác khó chịu. Càng những hôm Diệp Đỉnh Chi không kiềm chế, tâm tình khó chịu, tính khí nóng nảy là lẽ thường tình. Lão khuơ cây phất trần, chậm rãi nói.

" Kẻ nào để cung nữ vô phép đến hầu Hoàng Quân, lôi ra ngoài đánh chết. "

Cung nữ giật mình, vội vã khấu đầu khẩn xin khoan thứ. Dẫu sợ hãi lại không ngăn bản thân lén lút nhìn lên. Khoảnh khắc ấy, nàng cảm nhận luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Thái giám dùng khẩu hình miệng đuổi nàng ra ngoài. Lão đỡ y ngồi dậy, choàng mảnh y phục, dìu y đến dục bồn gột rửa cơ thể. Mặc dù Diệp Đỉnh Chi thường giúp y chuyện này sau đêm xuân, nhưng như vậy vẫn chưa đủ. Sớm hôm vẫn là y tự mình gột rửa thêm một lần.


Bách Lý Đông Quân không màng chính sự càng không hứng thú với cung yến náo nhiệt. Mỗi ngày trôi qua đều thư thái, vô lo. Sớm ngày ủ rượu, cưỡi ngựa dạo chơi. Đêm đến cùng Diệp Đỉnh Chi đầu ấp tay gối. Hậu cung độc nhất một hậu, dẫu hoàng đế không sủng, y một dạ không hứng tranh dành. Bách Lý Đông Quân một đời không muốn vướng bận, chỉ dành trọn thời gian cho những điều y thật sự yêu thích. Thuận lợi một điều, ngoài việc chăn gối, Diệp Đỉnh Chi luôn biết cách khiến cựu tiểu bá vương Càn Đông Thành hài lòng.



Tân triều sát nhập mười sáu thành trì Bắc Ly. Bách tính thiên triều phần lớn đều là tộc nhân Bắc Khuyết và các tông phái thống nhất. Gánh chịu mâu thuẫn tín ngưỡng, tàn dư cùng sự bất mãn của thế lực cũ. Đóng đô tại vùng quanh năm cực hàn. Vị thế dễ thủ khó công lại khó bề phát triển kinh tế lâu dài, phần lớn dựa vào nguồn sản xuất và giao thương các vùng sát nhập. Việc giao thương giữa đô thành và khu vực khác gặp nhiều khó khăn, đặc biệt vào những tháng cuối đông, băng tuyết phong tỏa hải lộ cũng như lục lộ khiến bách tính khốn khổ.

Thiên triều ngũ niên, Diệp Đế thân chinh, sát nhập hai nước chư hầu vào bờ cõi Đại Hưng. Cân bằng cán cân quyền lực giữa Đại Hưng và Bắc Ly. Những năm gần đây, thiên triều ngày càng lớn mạnh, quốc thái dân an, bách tính an lạc.



Diệp Đỉnh Chi bãi triều, cùng Bạch Phát Tiên luận đàm chính sự. Đôi bên ngồi đối diện nhau trước bàn cờ. Bạch Phát Tiên không diện cảm xúc rõ ràng, đôi mắt dõi theo như nuốt chửng quân kỳ trước mặt. Diệp Đỉnh Chi điềm tĩnh, mọi biến động của thế gian đều nằm trong tay hắn.

" Chiếu tướng"

Bạch Phát Tiên cất lời, đặt quân cờ trắng xuống bàn cờ. Diệp Đỉnh Chi cầm quân cờ đen, đẩy nhẹ lên trước, phá vỡ thế cờ của đối phương. Thế cờ biến hóa, thiên hạ biến thiên, không phải lúc nào cũng theo kế hoạch định sẵn. Người đời biến thiên hạ thành ván cờ, lại chẳng hiểu ván cờ này thiếu đi một kẻ điều phối.

" Thế cờ hay" Bạch Phát Tiên cảm thán.

Diệp Đỉnh Chi không đáp, hắn im lặng nhấc một quân cờ đặt xuống bàn. Khoảnh khắc ấy, giữa họ đã phân định thắng thua. Hoàng hôn dần buông xuống, ánh chiều tà nhuộm đỏ trời quang. Những quân cờ trắng đen xen kẽ như thế gian trăm vạn con đường. Làn gió nhẹ cuốn theo hương hoa quế, lay động khóm lá vàng.

Thiên đạo luân chuyển, vạn vật thay đổi theo trục quay vận mệnh. Vạn sự trên đời đều được an bài bởi thiên đạo, dù đó là sinh tử, vinh quang hay thất bại.



Tuy Bắc Ly và Đại Hưng nhượng bộ chính sách hòa hoãn. Ba năm gần đây luôn ngầm tranh đấu. Hoàng tộc Tiêu thị nghi kị Trấn Tây Hầu, trong tay Trấn Tầy Hầu nắm giữ binh quyền, độc tôn Bách Lý gia trở thành Quân Hậu bên cạnh Diệp Đỉnh Chi. Song Minh Đức đế còn mối thù năm xưa cùng Diệp Đỉnh Chi. Mặc dù hiện tại vạn Tuyên Phi không bằng một Bạch Lý Đông Quân nhưng không phải nói hòa hoãn là có thể hòa hoãn.

[ Thiên Khải Thành - Bắc Ly ]

" Cách đây không lâu, tàn dư hoàng tộc Bắc Khuyết bất mãn hoàng đế thiên triều, có một nữ tử đến tìm nô tài thương nghị, nàng xưng Nguyệt Khanh. Bề ngoài tỏ lòng bất mãn nhưng bên trong ẩn chứa một đoạn ân oán tình duyên. Diệp Đỉnh Chi độc nhất một hậu, cùng Tuyên Phi có một đứa con trai, không lo chuyện nối dõi. Nàng ta một lòng một dạ, muốn đổi sơn hà thịnh thế lấy nửa tấm chân tình. Bằng lòng trả cho ta mười sáu thành trì sau khi xưng đế."

Cẩn Tiên chậm rãi dâng trà, hắn nói.

" Bệ hạ, mượn tàn dư Bắc Khuyết lật đổ Diệp Đế không phải tính chuyện thiệt hơn, những năm gần đây kẻ tự xưng thiên triều đã lớn mạnh không ít, cùng Bắc Ly thế trục cân bằng. Nay nội loạn đến cầu sự giúp đỡ, chúng ta lấy danh nghĩa giúp Bắc Khuyết phục quốc, mai sau loạn lạc, giang sơn dễ đổi không biết về tay ai."

" Bệ hạ suy tính chu toàn, độc tôn Trấn Tây Hầu suýt chết dưới tay Diệp Đế. Bách Lý Lạc Trần coi trọng độc tôn, dẫu quyết tử cũng mang giọt máu đầu tim quay về. Bệ hạ nghĩ Đại Hưng so với Tây Sở năm đó cố thủ được bao lâu."

Minh Đức Đế nhìn Cẩn Tiên. Tâm đã quyết, định sẵn thiên hạ đại loạn. Thức tỉnh ngọa hổ tàng long.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro