Vu vơ những giận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bầu trời cao, nào có chỗ cho em.

Những người khác, lúc vu vơ vẫn có.

Chỉ có em, mãi chẳng yên một ngõ.

Có bao giờ, anh đánh mắt đến xem?

Thì vu vơ, thì mấy phen trách móc.

Nhưng sáng lên, thì lửa hờn cũng thôi.

Vì đêm tan, em lại nhớ anh rồi.

Vẫn si mê, một con tim ánh mắt.


Dẫu trái tim em vỡ tan

Và hồn em vấn lạc.

Hay là em cũng chẳng là chính em

Hay phiêu du, chẳng có bến hay ghềnh.

Chẳng có anh và cũng chẳng có em.

Và cuộc sống, cũng lu mờ bóng tối.

Lửa em tàn, trong ánh mắt đôi môi.

Chỉ một tơ tình lôi em sống mãi.

Hờn trách anh.


Ngày 10, tháng 11, 2022

Anh vẫn mơ về thuở còn được yêu và giận hờn em, cái thuở mới hôm qua nay đã chẳng còn nữa. Lạ lùng thật

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro