Chương 2: Vãn vãn nhìn trộm ba ba tắm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong ấn tượng của Vãn Vãn, dáng người ba ba luôn rất tuyệt. Khi còn nhỏ, dưới cái nhìn của cô, ba ba như ngọn núi lớn, tựa như một người khổng lồ. Hiện tại trưởng thành nhìn lại, vẫn cảm thấy ba ba là người tráng kiện nhất trong số những nam nhân cô gặp qua, luôn mang đến cảm giác an toàn nhất cho người khác khi ở bên cạnh.

Vãn Vãn cũng không nghĩ tới mình sẽ gặp phải loại tình cảnh này. Sau khi quét mắt thấy ba ba để trần nửa người, cô theo bản năng muốn rút chân về, lảng tránh một màn xấu hổ này. Nhưng sự hiếu kỳ mãnh liệt trong lòng đã ngăn động tác rút chân về của cô. Cô nghĩ đây là cha mình, mặc mỗi đồ lót thì có gì phải ngại, đàn ông hay để trần nửa người trên chẳng phải là chuyện bình thường sao? Cô chỉ lén nhìn một cái, ba ba hẳn sẽ không tức giận nhỉ?

Vãn Vãn đang theo học ngành mỹ thuật, cô rất thưởng thức vẻ đẹp của cơ thể con người. Người có tỉ lệ vóc dáng hoàn mỹ, xương cốt cơ bắp cân xứng giống ba ba, thật sự rất hiếm gặp. Cho nên cô nhịn không được muốn thưởng thức thêm vài lần, nói không chừng buổi tối có thể phác họa ra một bức tranh đàn ông lõa thể.
Vừa nhìn một cái, liền nhìn đến mê muội.

Ba ba rất cao, vai rộng eo thon chân dài, nước da màu lúa mì do thường xuyên tắm dưới ánh mặt trời, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, khuôn ngực rất chắc dày, cơ ngực căng phồng, hai núm ti và quầng ti được tạo hình rất đẹp, cơ bụng tám múi được sắp xếp đặt chỉnh tề, xuống chút nữa chính là tuyến nhân ngư gợi cảm ở hai bên hông.

Lông ở vùng tam giác mọc lan đến tận rốn, hormone nam tính tràn đầy.

Đây là cơ thể nam tính hoàn mỹ nhất mà Vãn Vãn từng thấy, so với người mẫu khỏa thân còn đẹp hơn rất nhiều.

Ánh mắt cô lại dời xuống vài phần, dừng lại chỗ nhô cao trên chiếc quần sịp. Kiểu dáng qυần lót rất phổ biến, là qυần lót tam giác thường thấy, nhưng thứ được bọc trong qυần lót trông lại rất khác thường. Dù đang ở trạng thái bình thường cũng đã rất nở nang, giống như một cái lều trại nhỏ, nếu đạt tới trạng thái phi thường, hẳn sẽ rất lớn đi.

Vãn Vãn chỉ nghĩ như vậy, tức khắc mặt đỏ bừng. Cô nhìn lén thân thể ba ba đã đành, sao còn có ý dâm với anh, thật là đáng chết!

Phải chuồn thôi, nếu tiếp tục còn nhìn, phỏng chừng tâm tư cô sẽ càng thêm xấu xa!
Cô một bên phỉ nhổ chính mình, một bên lùi về sau nửa bước, lúc này chỉ thấy ba ba từ giếng nước bên cạnh múc một thùng nước lớn, sau đó dùng gáo múc nước xối lên người mình.

Thì ra do quá nóng nên ba ba đang tắm rửa, động tác lùi về sau của Vãn Vãn lại ngừng lại, thấy ba ba giơ gáo nước giếng trong vắt mát rượi hướng đỉnh đầu đổ xuống, dòng nước trút xuống nhanh chóng làm ướt cơ thể anh. Dưới hoàng hôn chiếu rọi, giọt nước trên người anh chiết xạ ra ánh sáng rực rỡ.

Ba ba dường như không phát giác được có người đang nhìn trộm, anh ngẩng cổ lộ ra hầu kết nhô lên, một gáo rồi một gáo hướng trên người dội xuống, vui sướиɠ vô cùng. Nước trong suốt dội ướt đẫm toàn thân anh, sau đó từ chân anh chảy xuống, lan rộng trên mặt đất.

Qυần lót giữa háng của anh bị nước làm ướt nhẹp, càng thêm gắt gao dán vào da thịt, mà cặc giấu trong qυần lót nam nhân, bị qυần lót miêu tả rõ ràng từ hình dáng tới sắc khí.

Trái tim Vãn Vãn đập thình thịch, khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, cô biết mình cần phải đi, không thể tiếp tục nhìn nữa. Đây là ba ba ruột của cô, sao có thể nhìn trộm cha mình tắm được, nhưng hai chân cô dường như có ý thức riêng, cố định chắc canh tại chỗ, không chịu xê dịch.
Lúc này, một bàn tay của ba ba bỗng nhiên kéo qυần lót xuống, tính khí to lớn từ bên trong nhảy ra ngoài.

Vãn Vãn không cẩn thận liếc mắt nhìn thấy, sắc mặt trong nháy mắt tạc đến đỏ bừng. Lần này cô thật sự không dám tiếp tục nhìn lén nữa, hoảng hốt xoay người chạy về phòng ngủ.

Ông trời ơi, cô và ba ba hai năm không gặp, vừa gặp mặt đã trực tiếp nhìn thấy con Cặc của ba ba, này...... Này cũng quá kích thích đi!

Hình ảnh ba ba kéo quần xuống, như tạm dừng trong đầu cô, có thế nào cũng không vứt đi được. Nhiệt độ trên mặt Vãn Vãn mãi không giảm xuống, thẳng đến khi trời tối, ba ba tới gọi cô đi ăn cơm.

"Vãn Vãn, đi, ba ba dẫn con tới trước ăn cơm, thuận tiện làm quen với mấy chú dì, bọn họ đều là người cùng làm chung với ba ba."

Thời tiết nóng nực, Lâm Triều Sinh để trần nửa người, mặc một chiếc quần đùi rộng thùng thình, trên chân đi đôi dép lê, tùy ý đẩy cửa phòng ra, dựa vào trên khung cửa nói với Vãn Vãn.

Vãn Vãn đang nằm trên giường chơi điện thoại, lúc này nhìn thấy ba ba liền nghĩ ngay đến hình ảnh lúc chạng vạng anh ở cạnh giếng tắm rửa, lại lặng lẽ đỏ mặt. Cô cất điện thoại xuống giường, nhẹ nhàng trả lời: "Vâng ạ!"
Khi bước ra sân, gió đêm hè hướng trên mặt thổi tới rất sảng khoái, xung quanh vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng côn trùng trong bụi cỏ kêu vang pi pi.

Trên đỉnh đầu là một vùng sao trời lung linh, Vãn Vãn có chút say mê, cảm khái nói: "Thật xinh đẹp a!"

Ba ba đi trước vài bước, thấy cô đi chậm, liền dừng lại chờ cô, Vãn Vãn thấy thế bèn chạy chậm tiến lên nắm lấy tay ba ba lắc lắc giống như khi còn nhỏ, cười nói: "Ba ba, đi mau thôi, con đói bụng rồi."

Ba ba cúi đầu nhìn tay cô, cũng không nói gì, tùy ý để cô kéo đi.

Bữa tối được tổ chức trong phòng ăn của Nông Gia Nhạc, bởi vì để chào đón con gái bảo bối của ông chủ nên đầu bếp đã đặc biệt trổ tài làm ra một bàn đầy những món ăn địa phương chính gốc.

Cùng ăn cơm chung còn có vài người quản lý cấp dưới của ba ba. Vãn Vãn biết, bề ngoài ba ba nói là trồng cây, nhưng nhiều năm kinh doanh như vậy, trong tay ba ba đã sớm có vài công ty quy mô không nhỏ. Điều này có thể nhìn thấy từ những khoản ăn, mặc, ở, đi lại của Vãn Vãn, ba ba thật sự rất giỏi kiếm tiền.

Tuy là ông chủ lớn nhưng ba ba lại chẳng hề tỏ vẻ ông chủ chút nào. Mấy người đàn ông khi ngồi xuống bàn đều xưng huynh gọi đệ, rượu bưng lên đều uống đến cạn.

Trong bữa tiệc có người bắt đầu trêu chọc ba ba, nói: "Lão Lâm, cô công chúa nhà ông trông chẳng giống ông chút nào. Ông xem ông đi, một lão già quê mùa thô kệch, mà con gái lại xinh xắn như búp bê sứ."

Ba ba cười haha hai tiếng, cầm chén rượu lên uống hai ngụm, rồi mới nói: "May mà Vãn Vãn không giống tôi, con gái phải yêu kiều non nớt một chút mới đáng yêu."

"Nghe nói Vãn Vãn học mỹ thuật đúng không? Mỹ thuật là nghề tốt đấy, có chuyên môn nghệ thuật, về sau trở thành một họa sĩ nổi tiếng!"

Ba ba hỏi bọn họ: "Gần đây có nơi nào cảnh đẹp hay điểm tham quan nào không? Lần này Vãn Vãn tới đây để vẽ vật thực, tôi muốn đưa con bé đi một chút."

Một người phụ nữ ngoài 30 tuổi duy nhất trên bàn ăn, cười nói: "Nơi này thứ khác không có, nhưng phong cảnh lại có nhiều nhất, ngay sau núi có mấy chỗ. Nhưng nếu nói đến đẹp nhất thì phải nói đến núi Ngưu Giác."

"Núi Ngưu Giác là ngọn núi cao nhất ở xung quanh đây, nếu leo lêи đỉиɦ núi, tầm mắt có thể bao quát hết non sông."

Mọi người "ngươi một lời, ta một câu" mà bắt đầu cho ba ba chủ ý, ba ba cũng rất coi trọng, đều nhất nhất nhớ kỹ.

Mọi người vừa ăn uống vừa trò chuyện, rượu cũng uống nhiều thêm mấy chén. Chờ khi tiệc tan, ba ba đi trên đường, bước chân có chút xiêu vẹo, có mấy người muốn giúp đỡ dìu anh về hậu viện, lại bị ba ba cự tuyệt, rầm rì nói không say.
"Không cần...... Không cần đỡ, tôi có thể tự đi được, tôi chính là cao hứng, đại bảo bối của tôi từ xa bay tới thăm tôi, tôi thật sự rất cao hứng."

Anh vừa nói vừa đi trở về, Vãn Vãn đi theo bên cạnh ba ba, thỉnh thoảng dìu anh một chút, miễn cho anh không cẩn thận ngã vào bồn hoa ven đường. Cuối cùng thấy anh thật sự đi không ổn, bèn dứt khoát nâng một cánh tay anh lên để anh vòng qua vai mình, dựa vào người cô tiếp tục đi về phía trước.

"Ba ba, con biết người vui vẻ, nhưng ba uống nhiều quá, uống rượu nhiều sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe, sau này nên uống ít lại." Vãn Vãn khuyên anh, bất quá cô đoán ba ba lúc này sẽ nghe không vào.

Khi hai người vừa bước vào tiểu viện, ba ba đột nhiên dừng lại bước chân, anh cúi đầu nhìn Vãn Vãn trong khuỷu tay, nghi ngờ hỏi: "Vãn Vãn?"

"Vâng? Sao vậy ạ?"

Ba ba hỏi: "Con sao lại ở đây?"

Đúng là uống đến hồ đồ rồi, Vãn Vãn cười: "Hôm nay con mới tới đây nha."

Ba ba ngơ ngác nhìn cô một hồi, bỗng nhiên khom lưng cúi đầu áp sát lại, ở trên má Vãn Vãn hôn một cái thật vang dội, khàn giọng nói: "Bảo bối, ba ba yêu con."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro