Duyên Nợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Duyên Nợ

Hoa rơi tan tác bên hồ
Lá xanh nảy lộc bơ vơ hoa tàn
Bao nhiêu lệ đổ cành lan
Cũng vì duyên nợ đứt ngang không thành
Nguyện cùng một kiếp song hành
Lời xưa đã hứa ngày lành thấy đâu
Vòng vòng bãi bể nương dâu
Nghe lời cha mẹ nói câu dứt tình
Dứt tình nào đoạn được tâm
Hoa trôi theo nước lại đâm nát lòng
Đến khi lễ bái đã xong
Ngờ đâu người mãi ngóng trông trở về
Trâm vàng váy cưới làm thê
Tóc kia đã kết tái tê lòng người
Quân về lặng lẽ mỉm cười
Thuận tay bẻ nhánh hoa tươi làm quà
Trắng nơi đáy nước gần xa
Cao xanh có thấu lòng ta trực trào
Duyên xưa đã lắm lao đao
Nợ nay khó vẹn nghẹn ngào trái ngang
Một bên là nghĩa đá vàng
Một bên là nghĩa ta mang nửa đời
Lệ tuôn thấm ngược vào cơi
Trầu cau chẳng lẽ để chơi để đùa
Gãy duyên đã chát cùng chua
Nợ mà đứt gánh như mua đoạn trường
Dặn lòng cuốn lại nhớ thương
Dâng hương bái lạy tổ đường là ta
Là cha là mẹ chọn ra
Phu quân tài đức bên ta đời này
Mưa xuân hoa nở bụi bay
Bạc tình là tội đoạ đày ta mang
Thôi thì sóng cuộn Trường Giang
Trải ra nghiên mực vài trang gọi là
"Bảy năm hẹn ước đã qua
Tình sâu duyên mỏng đã là thê lương
Mong quân gỡ nhớ trả thương
Tơ hồng không nối vấn vương được gì
Mong quân vạn nẻo phân li
Gặp duyên gặp nợ quên đi tình này
Mong quân trà tỉnh rượu say
Có người kề cận chẳng thay câu thề
Mong quân trên đoạn đường về
Gái trai theo bước phu thê một lòng"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro