Khách Phương Xa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khách Phương Xa

Khách phương xa theo thuyền đến u minh
Ghé quán trà nơi Vong Xuyên tịch mịch
Hỏi trà nương một chén trà thanh tĩnh
Mộng mấy hồi vẫn nên tỉnh lại thôi.

Trà nương cười ngâm một bình Quên Lãng
Hỏi khách nhân "Có muốn nhận hay không?"
"Người khách tìm đã đến đây từ sớm
Đã uống trà bao chuyện cũ đã quên.

Phía bên kia cầu Nại Hà đã bước
Vọng Hương Đài cũng đã ướt lệ tuôn
Đá Tam Sinh vẫn còn lời nguyện ước
Khách nhân cần có thể lại mà xem".

Khách phương xa gục người ôm lấy đá
Ôm cả những nét mực vẫn chưa khô
Trà nương rằng: "Thế gian nhiều đau khổ
Một chén trà cắt sao nổi vấn vương.

Duyên chưa cạn ngày tương phùng còn mãi
Duyên hết rồi tơ đứt nối làm sao?
Khách nhân là người say không muốn tỉnh
Có hay không thử một chén trà hoa?"

"Vậy trà nương, xin một bình Nhung Nhớ
Để ta xem vị trà chát thế nào"
"Khách nhân đùa, nhớ nhung nào đắng chát
Đắng chát sao tên Nhung Nhớ bao giờ"

Bình thứ nhất ta pha là Quên Lãng
Bình thứ hai khách muốn uống Nhớ Nhung
Bình thứ ba ta tặng trà Hẹn Ước
Chén Bất Đình ta tiễn khách nhân qua.

Khách phương xa bước lên thuyền độc mộc
Ngoái đầu rằng: "Tiền trà nước tính sao?"
"Kìa khách nhân sao vẫn còn vương vấn
Trà khách xưa hẹn trước để mời người".

Chúc khách nhân qua sông sâu thuận lợi
Trà Mạnh Nương xin không tiễn được xa
Bờ Vong Xuyên có quán trà Bỉ Ngạn
Một bình trà trả giá bằng nhân duyên.

______Lucifer Nguyễn_______

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro