gặp lại em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

           t một hơi thật sâu, ôm đóa hoa cẩm cầu và chiếc túi giấy màu ngà đựng bánh, tôi bước xuống đường. Và phía bên kia đường cách tôi khoảng độ 10m, ngay trước hàng hoa giấy leo của công viên nọ, cách vài dòng xe, là Văn.
          
         Tôi lặng người đi, ngỡ rằng đó là một giấc mơ, như bao lần tôi vẫn mơ, như bao lần tôi nói giá như, như bao lần tôi ngắm nhìn em trong những bức ảnh đã trầm màu thời gian. Giấc mơ này thực tới mức tôi có thể cảm thấy hạnh phúc và đau đớn. Văn của tôi năm 24 tuổi, Văn của tôi ba năm sau lần gặp gỡ cuối, đã trở nên xinh đẹp và đằm thắm biết bao nhiêu. Cái cách em di đôi bàn chân bé nhỏ trên mặt đất rồi cười vô tư lự, cách em nói truyện điện thoại, vẫn say mê  như thế giới xa lạ này ko tồn tại. Tôi nghe thấy tim mk, bằng tiếng nói mạnh mẽ nhất, ôm em, hãy chạy tới và ôm lấy em. Lòng thiết tha vậy mà chân chẳng thể nào bước nổi, ko phải vì con đường mười mét vs những hàng xe qua lại tấp nập, khoảng cách giữa tôi và Văn là khoảng cách giữa những lỗi lầm, của những tổn thương mà tôi đã gây ra và ko thể bù đắp.

        Tất cả như những thước phim quay chậm.

_______________________________________________
    Chat này nhạt quá, chat sau sẽ bắt đầu về bối cảnh 2 người gặp nhau nha mọi người nhớ bình chọn bằng cách nhấn sao nha💋💋💋💋💋❤❤❤❤❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh