tôi nhớ em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi chiều của ngày 28/4, tôi trở về nhà sớm hơn thường lệ. Năm nào cũng vậy, như 1 thói quen, tôi đến Mộc và đặt 1 chiếc bánh sinh nhật. Mộc của những năm trước, Mộc của bây giờ, vẫn hối hả như chưa bao giờ khóc, chưa bao giờ chia li dù đã biết bao người từng đi qua, từng ghi dấu kỉ niệm và lãng quên ai đó. Chỉ tiếc rằng đay ko phải Mộc của Đà Lạt, Mộc của Hà Nội có vẻ giản dị hơn.

Sinh nhật Văn, tôi một mình chúc mừng em, như bao năm qua vẫn vậy.

Văn thích dâu tây. Mùa dâu nào của Đà Lạt em cũng cố trồng cho mình một khoanh nhỏ trên khoảng đất phía trước cổng nhà đã đầy ắp cẩm tú cầu và hồng nhung. Bánh flan, nước hoa quả năm ấy hầu như tôi chưa bao giờ phải mua.
Văn tự mình làm cho tôi hết. Nhìn chiếc bánh trái đỏ những lát dâu tây, tôi nhớ Văn quá.

Trước thềm của Mộc có rất nhiều cúc họa mi. Tôi ngắm nhìn những cánh hoa mỏng trắng tinh khôi ấy một cách đầy nuối tiếc. Tôi đã nghĩ mình có thể quên được em, đã nghĩ em là một mảnh ghép ko vừa khít vs mk, đôi ba tháng hoặc có thể lâu hơn, có lẽ tôi cx sẽ quên được em thôi. Hóa ra là tôi tự huyễn hoặc mình, sự cố chấp và kiêu ngạo của thằng trai trẻ năm 21 tuổi chỉ như một ngọn lửa yếu ớt cố tỏ ra mạnh mẽ trong đêm đông, cuối cùng lụi tàn và lạnh lẽo. Năm 21 tuổi tôi đánh mất em mà ko biết thực sự mk đã đánh mất thứ quan trọng biết nhường nào. Tôi chẳng quên được, dẫu chỉ là điều nhỏ nhất, hình ảnh em vẫn luôn ở đây, trong ngực trái của tôi.
----------------------------------------------------------------------------
Hôm nay mk ms tập viết truyện có j sai sót mong mọi người chỉ bảo nha❤❤❤❤❤ và phần sau mk sẽ bắt đầu viết về lầ đầu gặp nhau
Và hứa sẽ hay hơn
😋😋😋😋😋😋😋😋😋Và mong mọi người đọc nhớ nhấn vào sao giúp mk nha LOVE😘😘😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh