13-2: Những Áng Mây Đen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kẹttt!

Trong lúc tình thế đang trên đà mất kiểm soát, bỗng nhiên cánh cửa chầm chậm hé mở, khiến mọi người ai cũng hoang mang, kể cả tôi.

- Em...!- Mammon run rẩy chỉ tay về phía người ấy.

- Sao có thể...?- Satan bất ngờ.

-...g...aaah...!- Beelzebub đau đớn ngồi dậy.

- Ái chà, xin chào các anh...Em nhớ mọi người nhiều lắm luôn đấy...- Belphegor bước vào.

"Belphie...? Thế quái nào mà...?" tôi ngớ người.

- BELPHEGOR...!- Lucifer ngạc nhiên.

-...C-Chuyện gì đang xảy ra vậy...?- Mammon giãn đồng tử.

- Khoan đã, không phải Belphie đang tham gia chương trình trao đổi trên nhân giới à?- Asmodeus khó hiểu.

- Lucifer, chuyện gì thế hả?- Satan quay sang anh cả.

Liếc nhìn Lucifer chỉ biết im lặng xoay mặt đi chỗ khác, Belphegor tiếp tục nói:

- Thật bất ngờ, nhỉ? Hay nói đúng hơn, là anh không hề nghĩ tới chuyện này, phải không? Không hề nghĩ rằng em sẽ xuất hiện ở đây...sau khi anh nhốt em trên gác mái và nói dối với mọi người là em đang đi học.

- Gác mái...? Nhốt ư...?- Beelzebub nhíu mày.

- Bỏ đi, Beel. Không sao đâu. Em thoát được rồi còn gì. Ahh...Phải nói là, tuyệt quá đi. Rất tuyệt vời. Em thích cảm giác này quá. Cái cảm giác của tự do- Belphegor vươn vai- Và tôi phải cảm ơn em đó, Silver. Tất cả là nhờ có em.

"Hả? qqjz? Mình đã làm cái đell gì đâu?"

- Khoan, gì cơ? Nhờ có Silver?- Mammon hỏi lại.

-...Thì ra đấy là âm mưu của ngươi- Lucifer lên tiếng- Đấy là mục đích thực sự của ngươi, có đúng không Silver...?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro