6-17: Không Phải Ai Chung Mục Tiêu Cũng Đều Là Đồng Minh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một căn phòng ngủ trong Lâu Đài Chúa Quỷ.

- ASMODEUS...! EM LÀ TÊN KHỐN THỐI THA...!- Mammon vừa hét lớn vừa ném chiếc gối vào thẳng mặt Asmodeus.

- AAAAAH em không chịu nổi nữa! Em ước anh biến mất đi cho rồi! Tất cả những gì em muốn là anh bị thiêu rụi trong đống lửa địa ngục! Nếu em búng ngón tay một cái mà có thể đưa anh đến chỗ đấy, là em làm liền đó!- Asmodeus bực mình.

- Nữa nữa! Ngậm cái miệng to béo của em lại NGAY đi, cái đồ $#&*! *#&$! *$&!! %#!- Mammon mắng như chưa bao giờ được mắng.

- Ghê vậy sao? Thế thì anh là kẻ đào mỏ rác rưởi! Đồ cặn bã bán linh hồn của mình chỉ vì vài đồng Grimm! Điều duy nhất có thể vớt vát được cái sự tồn tại kinh tởm của anh đó là chết đi! Đi đi!- Asmodeus đáp trả.

- Ê, không có nói với anh trai của em kiểu đó nha?! Em nên kính trọng anh một chút đi!- Mammon nhặt thêm một chiếc gối và ném tiếp.

- Kính trọng?! ANH đã làm gì để em phải kính trọng anh?! Em rất là XẤU HỔ khi có một người anh như anh! Khác gì tra tấn không!- Asmodeus nhíu mày.

- Thôi đi hai cái người này, đủ rồi đó. Đừng có ném gối qua lại nữa. Xem bãi chiến trường hai người bày ra kia kìa- Satan thở dài.

- Cũng như không à. Họ không nghe đâu. Có bao giờ chịu nghe đâu- Leviathan lắc đầu.

- Thức ăn ở Lâu Đài Chúa Quỷ cũng ra gì và này nọ lắm chứ bộ, nhỉ? Món nội tạng lợn bóng đêm trong bữa tối đúng ngon luôn á- Beelzebub cười vui vẻ.

- $%#! %$#%! Và...và còn, em là đồ...um, là *&%#$!- Mammon khó khăn suy nghĩ.

- Có lẽ anh nên học thêm cách dùng từ đi, Mammon! Vốn từ vựng của anh ít quá đó! Đúng như những gì em mong đợi ở một ác ma ngu ngốc nhất Ma Giới! Anh chính là tiêu chuẩn của sự ngu ngốc luôn á!- Asmodeus mỉa mai.

- CÁI GÌ?! NÓI LẠI LẦN NỮA COI! ANH THÁCH EM ĐÓ!- Mammon trợn mắt.

-....Họ định thế này bao lâu nữa vậy? Mất thời gian quá đi. Cãi cái gì đâu không à, anh sắp phát điên rồi đấy- Leviathan khó chịu.

- Mmm, em không thể chờ đến bữa sáng được nữa...- Beelzebub mong đợi.

- Mà sao tự nhiên họ gây nhau vậy?- Satan thắc mắc.

Quay trở lại cuộc họp hội học sinh lần trước.

- Được, anh sẽ bắt đầu cuộc họp của hội học sinh. Đầu tiên, Ngài Diavolo có một thông báo cho chúng ta- Lucifer khoanh tay.

- Đúng vậy. Ta nghĩ là chắc các cậu cũng đã nghe tin đồn về chuyến nghỉ dưỡng rồi nhỉ. Và đó là sự thật. Ta đang lên kế hoạch tổ chức một bữa tiệc dành cho ác ma, thiên thần và con người tại lâu đài của ta. Ta có cảm giác đây sẽ là một trải nghiệm thú vị cho tất cả mọi người- Diavolo phổ biến.

"Ngonnnn" tôi thích thú, hai mắt sáng rực cả lên.

- Đó là với ngài, chứ tôi thấy là đau đầu rồi đấy- Lucifer day day thái dương.

- Nào, nào, đừng nói thế, Lucifer- Diavolo an ủi.

- Một chuyến nghỉ dưỡng, huh? Tôi có nghe đồn rồi, nhưng lại không nghĩ nó là thật- Satan gật gù.

- Vậy, ác ma, thiên thần và con người cùng nhau tham gia sự kiện giao lưu này sao? Trước giờ đâu có vụ này nhỉ?- Asmodeus bất ngờ.

- Không, không hề có. Nhưng đây sẽ là khởi đầu cho mọi thứ. Các cậu sẽ được chứng kiến điều đặc biệt đầu tiên trong đời- Diavolo bật cười.

- Chuyến nghỉ dưỡng? Ngài gọi thế thôi chứ tôi thấy nó là mớ rắc rối thì có...- Mammon thì thầm.

- Có đồ ăn không ạ?...Đồ ăn ngon?- Beelzebub hí hửng.

- À phải ha, sao ta không để Lucifer tóm tắt lại cho các cậu nhỉ?- Diavolo xoay sang Lucifer.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro