Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế là kế hoạch ăn đêm của Pete cũng không được thực hiện, cơn đói khiến bệnh đau dạ dày của cậu tái phát. Nằm cuộn tròn trên giường, mồ hôi không ngừng chảy dọc trên gò má, cơn đau quằn quại đã hành hạ cậu được một lúc rồi, cậu không còn sức để đậy đi lấy thuốc. Nhìn vào đồng hồ giờ mới chỉ 4h sáng, có lẽ Vegas còn chưa thức cậu không dám làm phiền hắn đang ông tình nhân nhỏ trong lòng mà ngủ. Ở thứ gia ngoài Vegas cậu cũng chỉ quen mỗi Nop do nhiều lần hợp tác và nói chuyện. Trong cơn đau cậu cố gắng dò tìm số điện thoại Nop nhờ hắn tìm cho mình ít thuốc, mặc dù hắn đồng ý nhưng nghe giọng còn ngái ngủ không tình nguyện cũng làm cậu có chút áy náy.

 Gọi điện xong Pete vì đau quá mất đi ý thức mà ngất lúc nào không hay. Khi tỉnh dậy thì cậu đã nằm trong bệnh viện. Nhìn ngó xung quanh thì thấy Vegas đang ngồi ở ghế sofa mà ngủ gật, tự nhiên trong lòng cậu cảm thấy ấm áp hẳn lên, sự buồn tủi cũng vơi đi phần nào. 

Vegas là người rất cẩn thận nên sự nhạy bén và đề phòng rất cao, cảm giác có người đang nhìn mình hắn từ từ mở mắt.

Vegas:" Cậu tỉnh rồi sao? Thấy trong người thế nào rồi?"

Pete:" Tôi đỡ hơn rồi thưa câu. Cậu ở đây canh tôi suốt bấy giờ sao?"

Vegas:"Không là Kinn nhờ tôi trông chừng cậu một chút, lát nữa anh ta sẽ tới đón cậu về chính gia"

Nghe thấy vậy Pete liền từ chối ngay lập tức

Pete:" Không tôi không muốn về thứ gia"

Vegas nghe hiểu ý cậu mói nói gì.

Vegas:" Là vệ sĩ chính gia hãy nhớ rõ vị trí của bản thân mình. Vịt sẽ không bao giờ hóa thành thiên nga, chim sẻ mãi mãi không thể biến thành phượng hoàng"

Nói xong hắn liền đứng dậy quay lưng bỏ ra ngoài không đoái hoài gì tới cậu. Pete thấy hắn bỏ đi liền cố gắng vọng ra một tiếng

Pete:" Cậu Vegas, tôi biết một vệ sĩ mà có tư tưởng với chủ nhân của mình là loại không đứng đắn nhưng tôi thực sự rất thích cậu.Tôi tin rồi sẽ có ngày cậu thích tôi thôi"

Giọng nói của Pete nhỏ dần, không biết câu cuối cùng hắn có nghe thấy hay không, chỉ biết hắn vẫn như thế mà quay lưng bỏ đi.

Đang đi trên hành lang thì thấy Kinn và Porsche, hắn liền nở một nụ cười thương nghiệp thay lời chào 

Kinn:" Nó tỉnh rồi sao?"

Vegas:" Tỉnh rồi"

Kinn:" Mày ổn chứ?"

Vegas:"Ổn"

Kinn hiểu thằng em họ này của mình, dù ghét nhau đến mức nào nhưng không thể phủ nhận rằng hắn thật sự rất đáng thương. Porsche bên cạnh không chú ý tới biểu cảm của hai người đàn ông mà chỉ chú ý đến chuyện Kinn hỏi Vegas có ổn không, bình thường người yêu cậu đâu quan tâm đến đứa em này đến vậy

Porsche:" Ổn gì?....Nó có làm sao đâu mà ổn"

Từ khi KinnPorsche công khai cái miệng Porsche đã hỗn giờ còn hỗn hơn

Kinn:" Nó canh Pete giúp từ tờ mờ sáng đén giờ, chưa kể đêm qua còn không ngủ, vùi đầu vào công việc"

Porsche cũng không tò mò gì nữa mà kéo tay Kinn vào phòng Pete mặc kệ Vegas ra về. Đứng từ cửa đã thấy thân hình bé nhỏ của cậu bạn thân, Porsche không thể không bày ra bộ mặt vừa thương vừa tức giân đi đến mà mắng cậu, không quan tâm đến chuyện cậu mới tỉnh nữa.

Porsche: Pete, sao mày đần quá vậy, mày sang đó làm gì được có một ngày mà phải nhập viện rồi thế, bọn bên Thứ gia bắt nạt mày đúng không?

Pete:" T không sao nữa rồi, bệnh dạ dày tái phát thôi do đồ ăn không quen , không ăn được nhiều. Mọi người bên đó không ai nạt tôi hết, họ ức hiếp tôi thì đưa tôi vào viện làm gì, còn trông tôi nữa"

Kinn:" Thôi Porsche, mày để im cho nó nghỉ ngơi chút đi, nó vừa mới tỉnh lại mà. Pete mày thật sự ổn rồi chứ?"

Pete:" Tôi ổn hơn rồi thưa cậu. Cảm ơn cậu." Ngâp ngừng một chút Pete mới hỏi tiếp. " Tôi thật sự phải quay về Chính gia sao ....thưa cậu Kinn?"

Kinn hiểu tâm trạng của Pete, cũng biết ý định của thằng em mình. Anh ậm ừ trả lời như khẳng định điều đó. Pete không nói gì chỉ cúi gằm mặt xuống tâm trạng hụt hẫng đi một nhịp. Porsche thấy bầu không khí có chút gượng gạo liền lên tiếng.

Porsche:" Về chính gia cũng tốt, tao sẽ đưa mày đến quán chế York chơi cho bõ luôn, tao bảo thằng Kinn cho mày nghỉ một tuần tha hồ ăn chơi xả láng, dạo này mày cực lắm rồi"

Porsche nói xong Kinn chỉ biết lắc đầu chán nản, Pete cũng chả thưa chả rằng gì chỉ nở một nụ cười cho qua. Kinn thấy nét mặt vậy của cậu cũng chỉ đến gần chiếc giường vỗ nhẹ lên vai mà an ủi

Kinn:" Tao biết mày đang nghĩ gì, đừng làm tổn thương bản thân mình."

Ngồi chơi vs Pete được một lúc thì hai con người cũng trở về trả lại không gian yên tĩnh cho cậu. Pete nằm trên chiếc giường nhỏ nhớ lại những lúc Vegas dịu dàng với cậu, lúc hắn tỉ mit băng bó vết thương cho câu, cho cậu uống thuốc, dỗ cậu ăn bát mì. Đôi mắt Pete bỗng đỏ hoe, nước mắt từ từ rơi xuống, cậu khóc thương cho cuộc tình của mình chưa nở mà đã sắp tàn.

Trong căn phòng tăm tối của Vegas, hắn đang gọi điện cho ai đó bằng phương tiện bí mật. 

Vegas:" Điều tra thế nào rồi?"

[#]:"......"

Vegas:" Tôi đếch quan tâm cái gì khác, tôi chỉ muốn chuyện này nhanh kết thúc, anh hiểu chứ" Không biết người bên kia đã nói cái gì mà khiến Vegas tức giận. Hắn trực tiếp ngắt máy, nhìn tấm ảnh của một cậu thanh niên trẻ mà nở một nụ cười cưng chiều , thương nhớ.

Sau 3 ngày nằm viện Pete cuối cùng cũng được tự do, cậu cứ tưởng như lời Porsche nói được đi chơi nhưng khi vừa về tới chính gia cậu đã bị gọi tới chỗ Kinn. Lại là nhận nhiệm vụ, ban đầu cậu định từ chối lấy lí do trong người chưa khỏe hẳn, lời chưa kịp thốt ra thì Kinn nói có sự trợ giúp của Vegas, Pete quay 180 độ liền đồng ý.

Không biết Tankhun nghe được tin ở đâu Pete vừa về phải nhận nhiệm vụ mới mà lao thẳng lên phòng Kinn đạp cửa hùng hổ đi vào/

Tankhun:" Thằng Kinn, Pete cưng của tao mới ra viện mày định đưa nó đi làm gì, tao không đồng ý, Pete hôm nay phải ở nhà với tao"

Kinn:" Tao biết nhưng nó có hai ngày tĩnh dưỡng trong viện nên cũng khá hơn nhiều rồi, nó cũng là vệ sĩ chính gia, khi xuất viện có nhiện vụ cần thì phải đi ngay, ai cũng vậy đâu phải mỗi nó"

Tankhun:" Tao mặc kệ, thằng Pete không được đi đâu hết

Biết cậu chủ lo cho mình Pete cảm thấy rất vui nhưng từ góc độ là một người vệ sĩ cậu phải nhận nhiệm vụ, nhưng cũng từ góc độ cá nhân cậu muốn gặp hắn nên mở lời dỗ ngọt cậu chủ

Pete:" Tôi không sao đâu cậu chủ, nhiệm vụ cậu Kinn giao cũng an toàn lắm ạ" (au: Có Vegas ở đấy chả an toàn ><)

Sau một hồi đôi co thì Tankhun cũng đồng ý rồi hậm hực bỏ đi, còn tỏ ra thái độ không thèm quan tâm tới cậu nữa chứ. Nhưng cậu cũng không lo bởi cậu tin rằng Khun sẽ không bao giờ bỏ rơi mình. Nhiệm vụ lần này Pete được giao là ra bến cảng nhận lô hàng gấp mà bọn người Ý giao tới, bởi bên chính gia còn phải thực hiện giao dịch với một băng đảng khác của Trung Quốc nên lần ra cảng này có sự tiếp tế của Thứ gia. Thứ gia và Chính gia không bao giờ liên quan đến chuyện làm ăn của nhau từ trc khi ngài Gun đứng đầu cho đến khi Vegas kế nhiệm nhưng vì nếu lô hàng này mà gặp vấn đề không chỉ Chính gia mà Thứ gia cũng có nguy cơ tổn thất nặng nề nên Vegas mới đồng ý giúp Kinn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro