Sống Chụ Son Sao Phần 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CÔ GÁI CẦU XIN MỌI NGƯỜI GIÚP ĐỠ

Cha mẹ gả nàng khi nàng còn trên nương kiếm củi. Đây không phải đồ người Mường Lay đem qua, quà Mường So, Mường Là đưa tới, không phải người Pu Chíp cổ vằn không đem qua đâu con à. Đây gói trầu nhỏ con nhà người đem đến, gói quả bé con nhà người đem qua. Dây trầu dài vấn quanh con tôi rồi đó con gái yêu của mẹ ơi.

Con yêu đừng nghe lời vịt vu vơ. Nghe lời vịt sẽ mất chứng, nghe lời gà, gà sẽ bới phá vườn. Nghe lời xui xiểm sẽ mất họ hàng, anh em. Cha mẹ già chẳng còn khỏe mạnh, chỉ chờ nhờ vả sức con ngoan, chỉ chờ mong gả bán con hiền mẹ thôi.

Nàng đã nghĩ mà chẳng được, nàng đã lo mà chẳng đủ.
- Giúp cháu với bác trai, bác gái nhà trên; giúp cháu với, hỡi chú, thím nhà dưới.
- Chúng tôi không giúp nổi cháu ơi. Chúng tôi đã ăn gói trầu nhỏ con nhà người đem hỏi, gói quả bé con nhà người đem dạm rồi. Dây trầu người lớn đã cuốn eo.
Nàng lại cầu xin:
- Giúp tôi với hỡi chị em dâu rể trong nhà.
- Không giúp được em ơi. Chúng tôi đã ăn gói trầu nhỏ con nhà người đem hỏi, gói quả bé con nhà người đem dạm rồi. Dây trầu người lớn đã cuốn eo.
Chị em dâu rể khuyên nàng:
- Cây tre ắt sẽ thành giấy, cây nứa tự khắc thành ống, thành cây. Con gái lớn ai cùng thành nàng dâu nhà người.
Kiếp gà cỏ chớ chọn cành đậu, chọn cành đậu sẽ được cành dang. Gái đến thời chẳng nên kén chồng. Kén chồng sẽ lấy phải chồng Xá. Lựa dao sẽ lượm được dao quằn. Để rồi sẽ bị tình cũ cười chê.
Chi bằng nghe lời cha mẹ sẽ có nón đẹp che đầu thong thả. Không nghe lời cha mẹ sẽ phải đội nón lá cào cỏ nương xa. Lời tình cũ bao giờ chẳng ngọt chẳng bùi....

Dẫu van xin cha mẹ chẳng hiểu, dẫu nhờ cậy mà chẳng có ai thương. Ngẫm thân nàng chỉ như thân bọ ngựa, nước ngập núi đồi nàng khó lội qua.
Nàng đã nghĩ mà chẳng đủ, nàng đã lo mà chẳng cho vừa. Lo chẳng được thân này như đã chết. Như ngậm lá ngón ngoài rừng, như đá tảng đè ngập lấy thân.
Buồn trong lòng chẳng hai thấu, đau đớn trong tim chẳng ai hiểu. Chỉ mình nàng rơi lệ trong chăn. Lệ chảu hai hàng, ba hàng thành suối. Dòng lệ đủ rửa rau ba rổ, đủ rửa rau ba vườn.
Thương bàn tay thon lá hành, đuôi mắt đẹp dài như lá trầu xanh.
Anh yêu em, lời thề kia còn nhớ..........................
_____________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro