Sống Chụ Son Sao Phần 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHÀNG TRAI ĐAU BUỒN KHI NGƯỜI MÌNH YÊU BỊ GẢ CHO NGƯỜI KHÁC

Anh yêu em, lời ước nguyền kia vẫn nhớ. Nhớ chắc chắn như gà con nhặt tấm, nhớ khăng khăng tình son sắt còn đeo, như xôi bỏng bọc lá tươi. Lá tươi bọc lá tươi càng nóng, ước mong tha thiết càng nồng. Mong ở đó,người ta thả trôi, mong ở đơm,người ta trút nhẵn, mong ở bạn tình,người tranh lấy mất rồi!

Anh đã tính mà tính không đủ, anh đã lo mà lo chẳng tròn.
Hai núm một chài khó liệng. Mười đêm,cá lượn đàn cuối thác, chài buông không tròn. Một kẻ đôi lòng khó nghĩ, một mình nghĩ không tới, một mình suy không cùng. Chưa được một với đã mất một sải.

Than ôi! Anh muốn ăn gạo bịch to cố chữa. Muốn ăn dưa vườn lớn cố rào. Ngờ đâu em ngả vào phía khác,phụ nhau!

Bạn tình hỡi, người yêu anh ơi!
Khác nào hoa tươi đỉnh núi. Mắt nhìn,tay vươn chẳng tới. Ta ước tay ngắn như tay vượn, mà tay ta lại dài tay cóc. Ta ước phép lớn như phép rồng, phép cả như phép trời. Phép cao như phép Mạnh tông, phép nhổ cây đỉnh núi. Cây giữa rừng mang trồng giữa bản, biến em yêu thành vợ quý trong nhà, thỏa lòng ta mong mỏi bấy nay.

Ta ước mọc cánh bay,cánh qua, mắt tinh tường,mắt én. Lượn khắp vòng trời đõ ngọn cây thơm. Ta ước cánh ta như cánh ve đen vàng, bay muôn phương tìm xem thử mệnh nàng,
Mệnh nàng xa ta một với hay xa ta một sải? Xa một sải,ta kéo gần một với, xa một với,ta kéo gần một gang, xa một gang, đôi mệnh gắn liền.

Em ơi,anh đã tính mà tính không đủ, anh đã lo mà lo chẳng tròn.
Người ta trầu vàng,cau rụng, gừng già quắt gói lá dong thô; Trèo lên quản, cha mẹ em vui mừng hớn hở. Còn anh,cau cả buồng sai quả, trầu xanh tươi muôn lá gói mang về; Bước lên quản,cha mẹ em hất xuống.

Cha mẹ em mới nói:
"Giống me rừng đất người chín nẫu cành thấp, còn quả me nhà chín rực cành cao. Con gái yêu tao phải giá bằng voi mới gả! "
Giá bằng voi thôi đành lảng xa. Nếu giá bằng trâu còncó nổi,may ra. Thu vén cửa nhà cố khi cũng đủ.

Than ôi! Số đua số không cùng, phận thi phận không nổi. Cây ganh cây gẫy ngọn ngang chừng, đâu phải quả trong rừng ngắt trộm, rau trong núi tranh nhau. Bạc không nặng bằng người, giành em yêu được sao?
Đôi ta tình sâu dày nỡ rời? Khi ốm lúc đau phải được cầm tay nhau săn sóc, em ơi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro