lee jeno

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jeno, với niềm say mê với văn học, quyết định theo đuổi việc viết lách của mình. Hắn dành thời gian nghiên cứu và sáng tác những câu chuyện, mỗi câu chuyện là một cách thể hiện suy nghĩ của chính bản thân trong đó. Viết lách giúp Jeno tìm thấy niềm vui và ý nghĩa trong cuộc sống, và cũng là cách để chia sẻ cảm xúc và trải nghiệm mới với Jaemin.

Một buổi sáng sớm như thường lệ, khi ánh nắng bình minh len lỏi qua khung cửa sổ tại cửa hàng sách cũ, không gian nơi đây trở nên ấm áp và yên bình lạ thường. Những tia nắng vàng nhẹ nhàng chiếu vào, soi rọi lên những giá sách cổ kính, tạo ra những vệt sáng lung linh trên từng trang sách đã nhuốm màu thời gian, các giá sách được Lee Jeno xếp gọn gàng, đầy những cuốn sách với bìa cũ kỹ và đôi khi có vài trang bị rách, nhưng bên trong chúng là những kho báu tri thức vô giá. Những chiếc ghế bành bọc vải nhung màu xanh lá, với những chiếc gối nhỏ xinh xắn, mời gọi mọi người ngồi lại và thưởng thức một cuốn sách hay. Sàn gỗ cũ kêu cót két nhẹ mỗi khi có ai đó bước đi, tạo nên âm thanh thân thuộc, như lời chào buổi sáng của cửa hàng.

Có một chiếc bàn gỗ nhỏ gần cửa sổ nơi Jeno ngồi trước máy tính, lách cách gõ những dòng đầu tiên cho câu chuyện mới của chính hắn.

Phải công nhận rằng góc nghiêng của Lee Jeno là sự kết hợp hoàn hảo giữa sự mềm mại và góc cạnh, tạo nên một nét đẹp vừa nam tính vừa thanh tú. Vầng trán cao, đôi lông mày đậm nét, chiếc mũi thẳng, một đường nét hoàn hảo dẫn từ trán xuống đỉnh mũi, tạo nên sự hài hòa cho cả khuôn mặt. Khi ánh nắng chiếu vào, bóng của mũi in nhẹ lên gò má, làm nổi bật đường nét sắc sảo nhưng vẫn giữ được sự mềm mại vốn có. Từng chi tiết trên gương mặt hắn khi được ánh nắng sớm chiếu vào, trở nên sống động và lôi cuốn hơn bao giờ hết. Đó là một vẻ đẹp tự nhiên, không cầu kỳ, nhưng lại khiến người ta không thể rời mắt.

Trên bàn, ngoài chiếc máy tính, còn có một vài quyển sách mở sẵn, những tờ giấy ghi chú và cây bút đã mòn đi theo thời gian.

Jaemin với nụ cười rạng rỡ, tay cầm hai tách cà phê vừa pha nóng hổi đến cạnh Jeno.
"Sáng nay đẹp quá ha Jeno. Đây cà phê cho cậu đây," Jaemin nói, ánh mắt chứa chan niềm vui.

Jeno ngẩng đầu lên, mắt cười lộ ra.
"Tớ đang viết về một câu chuyện tình yêu giữa hai người, vượt qua nhiều khó khăn để đến với nhau. Họ tìm thấy niềm vui và sự an ủi nhau trong tình yêu và đồng điệu trong nghệ thuật, giống như... à không có gì đâu."

Jaemin đặt tách cà phê xuống bàn, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Jeno, ánh mắt đầy sự hứng thú.
"Nghe hay đó. Tớ nghĩ câu chuyện này sẽ rất đặc biệt. Cậu đã viết được nhiều chưa?"

"Chưa nhiều lắm," Jeno thừa nhận, "nhưng tớ cảm thấy rất hứng thú nha. Từng câu chữ đều mang theo tình cảm của tớ. Tớ muốn chia sẻ những cảm xúc này với mọi người, đặc biệt là với một người."

"Tớ tin rằng Jeno của chúng ta sẽ thành công. Cậu luôn có khả năng biến những điều bình dị nhất trở nên tuyệt vời mà, tớ thích cách cậu đặt hết tâm tư của mình lên từng câu chữ mà cậu viết."

Với sự động viên từ Jaemin, Jeno tiếp tục công việc viết lách của mình. Hắn dành nhiều giờ mỗi ngày để viết, mỗi ngày một chút, mỗi câu chuyện đều chứa đựng những khía cạnh sâu sắc của tâm hồn và những trải nghiệm của bản thân hắn và Jaemin luôn là người đầu tiên đọc những tác phẩm của Jeno, góp ý và cho hắn lời khuyên.

Khi Jaemin ngồi xuống, ánh nắng chiếu vào cả hai, tạo ra một khung cảnh thật ấm áp và thân thuộc. Những kệ sách xung quanh như đang lặng lẽ chứng kiến một khoảnh khắc yên bình, đầy yêu thương giữa hai người. Mùi cà phê thơm phức lan tỏa khắp cửa hàng, hòa quyện cùng hương thơm nhẹ nhàng của giấy sách cũ, tạo nên một không gian thật dễ chịu. Xa xa, những chiếc đồng hồ cổ tích tắc nhịp nhàng, như muốn nhắc nhở rằng thời gian đang trôi qua, nhưng trong khoảnh khắc này, dường như mọi thứ đều ngừng lại. Chỉ còn lại Jeno và Jaemin, cùng nhau cười cười nói nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro