Chap 7: Lời tiên đoán (kết)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay khi Allain ước chân ra khỏi gian hàng, cậu nói. Trước khi đi, cậu muốn nói chuyện riêng với Arstly một lúc, nên cậu đã kéo Arstly ra bên ngoài, hai người vừa đi vừa nói chuyện.

Arstly trong lòng cậu thắc mắc không biết giữa thân phận Awind này với Allain rốt cuộc là mối quan hệ gì?, cậu cũng không nghĩ quá nhiều, hỏi Allain.

• (Awind) Arstly: Không biết người có chuyện gì mà cho gọi tôi ra đây vậy?

• Allain: Gì vậy Awind? Chúng ta là bạn mà, sao mà nói chuyện với cậu cũng khó khăn vậy, Hừ... đúng là tên khó tính.

• (Awind) Arstly: "Cái gì vậy trời, hóa ra quan hệ giữa họ là bạn bè à", Vậy cậu có chuyện gì muốn nói nào?

• Allain: Như cậu thấy đấy, anh ta bắt đầu hành động rồi, thường thì cứ 1000-2000 năm sẽ xuất hiện một truyền nhân mang sức mạnh của Nữ Thần, thánh nữ sẽ truyền tải lại lời sấm truyền và chọn ra người Kế Thừa ngôi Vua, mục tiêu của anh ta là đoạt lấy sự ban phước của Nữ Thần đã trao cho tôi, tùy vào người sử dụng nó sẽ đem đến hạnh phúc hoặc là bất hạnh, đó là lý do mà Nữ Thần phải lựa chọn thật cẩn thận cho người sắp trở thành người thừa kế, lúc trước tôi cũng đã nói rồi, mà tôi đã được Sidereal chọn nhưng tôi đã từ bỏ quyền thừa kế ngai vàng và nhượng lại cho anh trai tôi Cyrus, vì anh ấy là một người chính trực, anh ấy giỏi mọi việc là một người tài năng, thậm chí có thể làm tốt hơn cả tôi, anh ấy xứng đáng để làm người thừa kế, nhưng có vẻ, tôi đã đưa ra một quyết định sai lầm.

• (Awind) Arstly: Vậy thì nó có liên quan gì tới vụ nổ ma thuật sắp xảy ra không? Và sao cậu lại kể cho tôi những chuyện này?

• Allain: Cậu nói gì lạ vậy? Chẳng phải trước giờ tôi luôn chia sẻ mọi thứ cho cậu sao và mỗi lần tôi rầu rĩ không biết phải làm sao cậu luôn xuất hiện đúng lúc đưa tôi hướng giải quyết và giúp đỡ tôi, nay cậu đúng lạ thật cậu có phải Awind không đấy?

Arstly chột dạ không nói lên lời.

• (Awind) Arstly: Không làm gì có, thế cậu muốn tôi giúp gì hả?

• Allain: Tôi muốn nhờ cậu bảo vệ chị gái tôi lúc tôi đối mặt với Cyrus.

• (Awind) Arstly: Quả nhiên là Cyrus anh trai cậu nhỉ, anh ấy liên quan tới vụ nổ ma thuật hả?

• Allain: Đúng vậy? Qua lời Sidereal thì đó chính là Cyrus, ban đầu tôi cũng không tin nhưng bây giờ mọi chuyện nghiêm trọng hơn tôi tưởng, tôi muốn xác nhận xem và muốn tận mắt thấy rốt cuộc anh ấy có phải là người như lời Sidereal nói hay không?

Cậu ngước nhìn lên bầu trời đôi mắt như đang cầu nguyện.

• Allain: Chuyện tồi tệ nhất có thể là tôi sẽ phải...

• (Awind) Arstly: Phải làm sao?

Đôi mắt Allain vẫn hướng về bầu trời với những đám mây nhuộm ánh hoàng hôn đang trôi nổi cậu khẽ nói.

Đôi mắt cậu híp lại, cậu quay sang Arstly cười nhẹ.

• Allain: Không, không có gì đâu... nhờ cậu chăm sóc cho chị gái tôi nha, tôi phải đi rồi.

• (Awind) Arstly: À ừm, cứ giao lại cho tôi, cậu hãy yên tâm mà đi đi đừng lo lắng.

• Allain: Vậy, tôi đi đây...

Allain chạy về phía trước không hề ngoảnh đầu lại ánh mắt Arstly vẫn dõi theo bóng người của Allain, thâm tâm cậu có hơi lo lắng về Allain, đôi mắt cậu vẫn còn dõi theo thân áo của Allain cho tới khi khuất mất khỏi ánh nhìn của cậu, lúc này mặt trời cũng đã lặn nhường chỗ cho mặt trăng lên ngôi, Lễ hội chính thức khai mạc.

Arstly vẫn hướng về phía của cậu Hoàng Tử Allain, cậu chầm chậm quay người rồi bắt đầu bước đi, giữa con đường là những tiếng gieo hò của người dân nơi đây, Ánh sáng của lễ hội bao trùm cả thủ đô, những điệu nhảy nhộn nhịp hòa cùng giai điệu của âm nhạc, những ngôi sao xuất hiện giữa bầu trời đêm, cơn gió thoảng qua làm lay động cỏ cây, thổi những bông bồ công anh bay ngang qua người cậu và lễ hội chúng đung đưa giữa những bước nhảy con người nơi đây.

Cậu cứ bước đi tới con đường tràn đầy những gian hàng hai bên đường, hình ảnh đông đúc khiến cậu mập mờ nhớ lại thứ gì đó, như thể cậu đã từng tham gia một lễ hội tương tự.

• Arstly: Sao mà mọi thứ lại có thể quen thuộc đến nhường này?

Cậu không kìm được mà đã

• Arstly: a... gì đây..., là nước mắt sao, mình đang khóc sao..., kỳ lạ thật..., mình đã từng rất vui vẻ với ai đó..., mình... mình... mình muốn biết đó là ai, mình muốn nhớ lại những ký ức đó, người đó là ai, mà lại có thể khiến mình... có những cảm xúc như vậy...

Cậu trông nhìn những vì tinh tú in đậm vào màn đêm trên bầu trời, đôi mắt long lanh khép lại, cảm nhận lấy cơn gió đang thổi qua cậu, khẽ nói

Rốt cuộc... người đó là ai vậy...

.................

...

• Alice: AWIND....!!

Cậu mở to tiếng gọi của Alice đã kéo cậu quay lại thực tại, nhưng mà cậu vẫn đứng im ở một chỗ mà không phản ứng gì.

• Alice: (Cô nói lớn) AWIND....!! AWIND.... NGHE THẤY GÌ KHÔNG ĐẤY?

• Alice: Đừng có mà đừng đừng ra đấy, mau quay lại thôi Công Chúa Stella đang chờ kìa, đi thôi.

Cô kéo lấy tay của cậu chạy về phía gian hàng của họ.

• Alice: Công Chúa... tìm thấy cậu ấy rồi.

Hai người chạy tới nơi thì thấy Stella đang bàn chuyện với một số người.

• Stella: Alice, Arstly... hai người đây rồi.

• Alice: Người đang làm gì vậy, tại sao các kị sĩ lại ở đây?

• Stella: Ta đang chuẩn bị sơ tán mọi người ra khỏi khu vực vụ nổ.

Nàng quay nói với các kị sĩ.

• Stella: Mọi người đã rõ những lời ta vừa nói rồi chứ, mau đi đi.

Các kị sĩ hô đồng thanh và làm theo lệnh của nàng, họ chia ra và bắt đầu hành động.

• Stella: Hai người cũng mau đi đi, mau đến lâu đài, Thorne và Fiona đang chuẩn bị phát động kết giới để bảo vệ nơi này hai người hãy mau tới giúp họ.

• Alice: Còn người thì sao?

• Stella: Ta còn một số việc phải lo, yên tâm hai người cứ đi trước đi, trước khi vụ nổ xảy ra phải phát động được kết giới.

• Alice: Thần hiểu rồi, đi thôi Arstly.

• (Awind) Arstly: Ừm, mau đi thôi...

Trong lúc đó

...

• Fiona: Thế nào rồi? Mọi thứ đã sẵn sàng chưa?

• Thorne: Mọi thứ chuẩn bị sẵn sàng rồi, chỉ còn thiếu một bước nữa thôi, chúng ta cần khá nhiều mana để kích hoạt thiết bị đấy.

• Fiona: Cậu biết triển khai kết giới phạm vi lớn vậy tốn bao nhiêu mana không, giờ chúng ta biết kiếm đâu ra nguồn mana lớn vậy chứ?

Trong khi hai người đang phân chưa biết phải làm sao thì

• Alice: Fiona... Thorne...

• Fiona: Hai người tới rồi sao?

• Thorne: Đúng lúc lắm, tôi đang có chuyện cần nhờ hai người.

• Alice: Kết giới sao rồi?

• Fiona: Còn một bước cuối, nhưng ta đang gặp một số vấn đề, lượng mana không đủ để có thể triển khai.

• (Awind) Arstly: Vậy giờ phải làm sao?

• Thorne: Không sao, hai người mau tìm Flora, Ciara và Eugeo đi, họ có thể giải quyết chuyện này.

• Alice: Tôi biết rồi, tôi sẽ mang họ tới đây ngay lập tức.

Nói xong Alice và Arstly chạy ra khỏi Cung Điện và đi tìm ba người mà Thorne nói.

• Alice: Họ bây giờ chắc đang ở Quảng Trường của lễ hội, ta phải mau tới đấy.

Lúc này trên bầu trời xuất hiện một ngôi sao băng, nó như thể đang rơi với tốc độ khá chậm. Ngay khi Arstly chạm mắt vào nó, cậu đã nhớ ra:

• (Awind) Arstly: Đúng rồi, nhớ ra rồi, chính là câu chuyện đó mẹ đã kể cho mình bao nhiêu lần mà tại sao mình có thể quên được.

• (Awind) Arstly: Alice, tôi nhớ ra tôi có chút chuyện quan trọng, cô đi trước đi.

• Alice: Ê, Cái tên này, này khoan đã.

Cậu vội chạy một mạch, tiến thẳng tới khu rừng trước mặt cậu, vừa đi vừa ngẫm nghĩ lại.

• Arstly: Nhưng đó rõ ràng chỉ là một câu truyện cổ tích mà, làm sao nó lại có liên quan đến chuyện này...? Tóm lại bây giờ trước mắt mình phải tìm được Allain.

Cậu cứ chạy, chạy, cậu không thể dừng lại, vì cậu không được dừng, nếu không mọi thứ sẽ chấm hết.

• Arstly: "Câu truyện mà mẹ đã kể cho mình mỗi lần lúc đi ngủ, không ngờ nó thật sự đang xảy ra" Theo như câu truyện, thì mảnh sao sẽ rơi xuống trong khu rừng trước vách đá. Phải nhanh lên mới được, trước khi mọi chuyện quá muộn.

Trong khi đó, Allain và Cyrus đang mặt đối mặt. Allain chất vấn:

• Allain: Anh, anh định làm gì với thứ đấy? Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

• Cyrus: Allain à, mày đáng lẽ ra không nên tới đây.

Hắn ta cười một điệu cười quỷ dị, lời nói của hắn đi kèm với sự uất hận và căm phẫn.

• Cyrus: Sau tất cả, cuối cùng ta cũng có được nó. Với thứ này, ta có thể có tất cả mọi thứ. Kể cả việc ta trở thành thần cũng là việc không hề bất khả thi.

• Allain: Rốt cuộc anh định làm gì với nó?

• Cyrus: Làm gì ư? Ahahaha. Mày nghĩ là ta sẽ làm gì với nó với sức mạnh của thứ này, phá hủy cả Đế Quốc hay chiếm lĩnh cả đại lục, nhưng thứ tao muốn nhất bây giờ là tiêu hủy con người đang ngay trước mặt tao thôi.

Một nguồn năng lượng phóng tới Allain.

• Allain: !!?? Hự, chết tiệt, tuy tránh được, nhưng tay mình...

• Cyrus: Từ lâu tao đã căm ghét mày tới tận xương tủy. Tao đã cố gắng học hành cho tới rèn luyện thân thể, kể cả việc luyện kiếm. Tao học tất cả mọi thứ, thậm chí tao còn đảm nhiệm toàn bộ những công việc triều đình. Nhưng những việc tao bỏ ra chả bằng một câu nói của mụ Nữ Thần đó.

Cyrus, hắn ta vẫn tiếp tục nói khi đang trong tâm thế điên loạn và sự căm phẫn. Lúc này, mảnh tinh thể trong tay hắn đang phản ứng lại với cảm xúc tiêu cực của hắn.

• Cyrus: Dù tao có cố gắng đến mức nào, đứng dậy sau mỗi lần thất bại bao nhiêu lần, tao vẫn không bằng mày! Tao phát điên lên với việc mọi người luôn so sánh tao với mày! Đã đến lúc tao không thể chịu đựng nổi sự bất công này nữa!

• Cyrus: Liên tục bị sỉ vả với những câu nói cay độc và nguyền rủa

Cyrus đang ngập tràn trong sự uất hận và cay đắng. Gương mặt hắn ta đỏ bừng, đôi mắt rực lên như ngọn lửa, và đôi tay nắm chặt lại như muốn bộc phát cơn giận dữ. Hắn gằn từng tiếng một, giọng nói đầy chua chát, như thể tất cả những cảm xúc bị kìm nén bấy lâu nay cuối cùng cũng đã vượt qua giới hạn. Sự thất vọng và ghen tức biến thành một cơn giận dữ khó kiểm soát, khiến hắn không còn giữ được bình tĩnh, hắn gần như muốn nổ tung ra trước sự bất công mà hắn cảm nhận sâu sắc

• Cyrus: HA...HA...HA... TAO SẼ TIỄN CẢ ĐẾ QUỐC NÀY VÀ TẤT CẢ LŨ NGƯỜI CHÚNG MÀY VỀ TRO BỤI

• Allain: !!!? Không ổn rồi, thứ đó sắp... Anh Cyrus mau ném thứ đó đi...

Quay lại với Arstly, cậu đang cố hết sức chạy về phía vách đá nơi được kể, nơi sức mạnh của những ánh sao sẽ rơi xuống.

• Arstly: Phải nhanh lên, trước khi quá muộn. Mình phải ngăn tên đó lại, nếu không thì toàn bộ mọi thứ sẽ...

Cậu băng qua khu rừng, vô số bụi rậm làm vướng chân cậu, nhưng tốc độ chạy không hề giảm đi. Bước chân chạy đua với thời gian, từng tích tắc như một quả bom hẹn giờ, vì theo như tình tiết của câu chuyện, vụ nổ vẫn sẽ xảy ra dù cho Allain có ngăn cản Cyrus đi chăng nữa. Ngay khi cậu bước ra khỏi cánh rừng, thứ đập vào mắt cậu là...

• Allain: Mau đưa nó đây!!

• Cyrus: Chỉ khi mày đoạt được từ tay tao thôi!

Hai người họ giành giật lấy thứ được gọi là Sức Mạnh. Do năng lượng của hai người tương phản lẫn nhau, mảnh sao đang hấp thụ ma pháp của hai người họ và bắt đầu mất kiểm soát.

• Arstly: "Chết tiệt! Mình tới muộn rồi..."

• Arstly: (Cậu gào lớn) Mau tránh xa thứ đó ra, NÓ SẮP PHÁT NỔ RỒI!

Thời gian dường như chậm lại... Ngay khoảnh khắc đó, một tia sáng chớp lóe từ tinh thể, một vụ nổ xảy ra, hoàn toàn khác với những gì Stella đã cảnh báo. Thay vì vụ nổ hắc ám mà cậu mong đợi, giờ đây nó biến thành một màu xám trắng, đan xen với những sợi sắc màu của các nguyên tố.

Vụ nổ nuốt chửng cả ba người, để lại trước mắt Arstly một màn trắng xóa. Cậu bị cuốn vào một dòng chảy hình ảnh, như thể đang chứng kiến toàn bộ lịch sử của Đế Quốc. Sau khi mọi thứ lắng xuống, Arstly hoang mang và sợ hãi, không thể lý giải được những gì vừa xảy ra.
...

Tầng phong ấn thứ nhất đã được gỡ bỏ.
Mảnh vỡ ký ức đầu tiên khai thông

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro