Chương 23: SPEACIAL CHAPTER - HOLD ME 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tóm tắt:
Ngoại truyện khi Pete có em bé =)))

.

.

.

.

.

Vegas đi xuống phòng ăn không lâu sau khi Pete đi xuống trước, ngay khi bước vào, hắn đã bị chào đón bởi một ánh mắt dữ dội từ Omega của mình. Hắn bối rối ngồi xuống phía đối diện, bỏ qua ánh mắt Pete dành cho mình trước khi em bắt đầu bữa tối của mình.

"Có chuyện gì sao?" Vegas hỏi, giọng hắn vẫn mạnh mẽ như thường lệ. Pete liếc mắt. Em đã làm điều này với Vegas được vài ngày rồi - liếc mắt. Trước đây Vegas ghét điều đó bao nhiêu thì giờ đây hắn phải chịu đựng và phần nào yêu mến nó bất cứ khi nào Pete làm nó. Bởi vì đôi môi của Pete sẽ luôn mím lại làm cho lúm đồng tiền của em hiện rõ trên đôi má phúng phính. Lẽ ra phải càng cảm thấy khó chịu thì hắn lại chỉ thấy mình yêu thích cử chỉ đó hơn.

Nhưng đó là một câu chuyện khác khi nói đến thái độ của Pete. Nó thỉnh thoảng khiến hắn thấy lo lắng. Và hắn phải mất cả ngày hôm nay mới có thể ngăn bản thân kéo Pete vào phòng của họ và ném em lên giường rồi đụ em thật mạnh cho đến khi em van xin và khóc bên dưới hắn. Biến em thành một mớ hỗn độn vì Pete trông thật đẹp khi em gọi tên Vegas, nó giống như một câu thần chú ngọt ngào bên tai hắn. Pete lặp đi lặp lại tên hắn, móng tay cào vào lưng hắn, rên rỉ bên dưới hắn, giang rộng và trông thật hấp dẫn trên giường của hắn. (Má thằng nhỏ đang có em bé mà vẫn dằm khăm được. Vegas dằm khăm in every universes :))) Nhưng không, hắn không thể làm thế. Hắn cần phải nhẹ nhàng nhất có thể đối với Pete và đứa bé. Hắn cần học cách kiềm chế tính nóng nảy và trở nên kiên nhẫn.

"Em không muốn ăn." Pete buột miệng, vẫn trừng mắt nhìn Vegas khi em đặt mạnh bữa ăn của mình xuống bàn tạo ra một tiếng lạch cạch trước khi chiếc nĩa rơi xuống sàn gạch. Mọi người im lặng, tiếng kim loại đập xuống sàn đột nhiên nghe chói tai.

Pete đứng dậy bỏ lại Vegas và lao ra khỏi phòng ăn.

"Lần này là gì vậy Nop?" Vegas hỏi người vệ sĩ đang đứng cách ghế của Pete vài bước chân như thường lệ. Người vệ sĩ hắng giọng trước khi nói.

"Cậu ấy giận sếp đấy." Anh trả lời. Vegas ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt của Nop trong khi tiếp tục ăn. "Ừm... cậu ấy cứ nói rằng cậu ấy không thể ăn tất cả những món ăn yêu thích của mình vì sếp."

Vegas nhướn mày nhìn anh. "Tôi có thể mua tất cả những món ăn yêu thích của em ấy nếu em ấy muốn." Vegas trả lời, cố gắng chống lại sự khó chịu đang len lỏi trong đầu.

"Không phải sếp ơi. Ý tôi là, bây giờ cậu ấy không thể ăn tất cả những món ăn yêu thích của mình vì sếp khiến cậu ấy có thai. Cậu ấy cứ nôn thốc nôn tháo vì cậu chủ nhỏ." Giọng nói của Nop nhỏ dần khi anh kết thúc câu nói của mình. Vegas chế giễu lý do.

"Bởi vì tôi làm em ấy có thai." Vegas lặp lại những lời của người vệ sĩ nhiều hơn với chính mình, một nụ cười nhỏ chực nở trên môi Vegas, và hắn ngay lập tức gạt đi những suy nghĩ của mình khi nhìn vào Nop.

Vegas đứng dậy, để lại thức ăn còn dang dở trên bàn và quay trở lại phòng của họ. Mùi hương của Pete gần như không còn ở đó khi hắn mở cửa, tất cả những gì Vegas có thể ngửi thấy đều là mùi hương của bản thân như thể Pete không còn ở đây nữa. Như thể em chưa từng ở đây. Điều duy nhất khiến hắn bình tĩnh lại là Pete đang yên bình ngủ trên giường với quần áo ngay ngắn bao quanh như một cái tổ khổng lồ. Một số được đặt trên cơ thể cuộn tròn của em, và em thậm chí còn nhét một số lại với nhau để có thể vùi mặt vào. Em trông thật xinh đẹp. Gần như rực rỡ dưới ánh trăng yếu ớt xuyên qua rèm cửa từ ngoài hiên.

Vegas đi ra hiên hút thuốc một cách lặng lẽ nhất có thể, đảm bảo không làm phiền Pete đang ngủ. Làn gió lạnh của đêm chạm vào mặt hắn. Hắn nhả một làn khói, và nhìn nó biến mất khi tâm trí hắn bắt đầu tự hỏi. Điều gì sẽ xảy ra với hắn nếu Pete không quay lại? Hắn sẽ làm gì nếu Pete quyết định rời bỏ hắn mãi mãi vào ngày hôm đó? Ý nghĩ này làm hắn sợ hãi. Ý nghĩ cuối cùng cũng có ai đó ngoài Macau mang đến trong hắn biết bao nỗi sợ hãi – sợ mất Pete. Hắn sẽ chiến đấu đến chết và trở lại vì Pete, hắn sẵn sàng lấy máu của rất nhiều người vì Pete. Thậm chí sẵn sàng giết chóc và gây hỗn loạn vì em. Hắn sẽ làm bất cứ điều gì chỉ để Pete không rời bỏ mình. Bởi vì một cuộc sống không có em bằng cách nào đó khiến hắn cảm thấy đáng sợ và cô đơn.

"Vegas?" Giọng Pete khàn khàn vì buồn ngủ. Vegas quay lại và thấy người bạn đời của mình trông có vẻ buồn ngủ khi em hướng mắt về phía hắn.

"Hửm?" Hắn ngân nga khi đi về phía Pete đang dụi mắt cho tỉnh ngủ. Ngay khi tiến gần em, Vegas cúi người xuống, hai tay đặt cách đùi Pete vài phân, lơ lửng trên người em, rồi đột ngột lấp đầy môi Pete.

Hành động bất ngờ của Vegas đã khiến Pete mất cảnh giác, nhưng sau đó em bắt đầu hôn lại hắn. Em mở miệng và thè lưỡi để Vegas có thể hôn sâu hơn. Một tiếng rên lớn chậm rãi thoát ra từ miệng em khi Vegas đẩy em lên giường, em vòng tay quanh cổ mình.

Những nụ hôn chậm rãi, nóng bỏng – thân mật, như thể hắn muốn chạm vào Pete nhiều hơn. Như thể hắn có tất cả thời gian trên thế giới và hắn muốn làm mọi thứ chậm lại, để ở bên em lâu hơn một chút, để kéo dài mọi thứ giữa họ, để tôn thờ em bao lâu như em muốn, bao lâu hắn có thể làm. Bởi vì Pete trông thật xinh đẹp bên dưới hắn, các ngón tay của Vegas ôm lấy mặt em khi hắn nhìn vào mắt em, ngón tay cái của hắn ấn vào cằm Pete để mở miệng và hôn em một lần nữa và thưởng thức em. Lưỡi hắn luồn vào trong miệng Pete một lần nữa, cả hai cùng rên rỉ, thở hổn hển như thể mãi cũng không thể có đủ môi của nhau.

Vegas bắt đầu lướt những nụ hôn nhẹ nhàng từ má Pete xuống quai hàm, rồi đến cổ. Hắn thích cách làn da của Omega của mình dễ dàng chuyển sang màu đỏ khi hắn để lại dấu vết. Mặt và tai của Pete đỏ bừng, hơi thở nặng nhọc, dự đoán Vegas sẽ làm gì tiếp theo. Em muốn Vegas, mỗi ngày em đều khao khát Vegas như thể em không thể có đủ hắn. Em ghét khi quan hệ tình dục diễn ra quá chậm, nhưng bây giờ em dường như không quan tâm có lẽ vì em cảm thấy lười biếng nhưng lại hứng tình và tốc độ mà họ đang thực hiện thực sự gây nghiện.

Vegas cởi bỏ áo sơ mi và quần của Pete và chào đón hắn là làn da trắng phát sáng và mềm mịn của Pete. Em trông thật mỏng manh. Ánh trăng như làm tăng thêm vẻ dịu dàng trên cơ thể Pete.

Vegas lại cúi xuống, trượt cả hai cánh tay xuống bên dưới Pete, ôm em sát vào ngực trong khi hắn áp cả cơ thể lên em. Thậm chí không để Pete phá vỡ nụ hôn của họ khi hắn dùng đầu gối dang rộng hai chân em ra.

"Vegas...hmm, anh nặng quá." Pete rên rỉ bằng một giọng nhẹ nhàng, em có thể cảm thấy những cánh tay mạnh mẽ ôm lấy mình, ngực Vegas áp vào em, tay em luồn qua tóc Vegas khi hắn tiến vào trong em. Đầu em lập tức ngửa ra sau, phát ra một tiếng rên lớn khi cảm thấy bên trong mình đầy ắp. Giấc ngủ cuối cùng cũng đã rời bỏ em. Em có thể cảm thấy Vegas trong mình, mỗi inch của hắn đều chạm đúng điểm G một cách hoàn hảo, em muốn rên thật to nhưng lại không thể thở bình thường vì sức nặng của Vegas đang đẩy em xuống.

Vegas có thể cảm nhận bên trong Pete phản ứng với mọi cái chạm và nụ hôn của hắn. Hắn bắt đầu đẩy vào sâu hơn và ở đó trong vài giây trước khi rút ra, vẫn với tốc độ rất chậm và hắn luôn được đáp lại bằng một tiếng rên dài ngọt ngào từ Pete. Hắn có thể cảm thấy móng tay của Pete để lại một vết đau nhói trên lưng mình, hơi thở hổn hển của Pete sát bên tai, mùi hương của em xâm chiếm phổi khi hắn đẩy hoàn toàn vào bên trong Pete khiến hắn rên rỉ trước cảm giác ấm áp, chặt chẽ bao quanh dương vật mình.

"Ở đó." Pete rên rỉ. "Ưm. Em thích nó. Rất tuyệt." Pete cố gắng nói giữa những tiếng rên rỉ của mình khi Vegas đẩy vào trong em với tốc độ đều đặn. Cọ xát và đâm mạnh. Đầu em ngửa ra sau, chiếc cổ trần áp sát vào mặt Vegas và hắn bắt đầu cắn và mút da em. Đánh dấu em. Ngửi mùi hương của em hết lần này đến lần khác trong khi Pete trở thành một mớ hỗn độn rên rỉ bên dưới hắn, giữa hai tay, quanh cái ôm siết chặt của hắn khi hắn tiếp tục đâm chính xác vào những điểm nhạy cảm của Pete, theo cách mà em thích.

Vegas lặp lại hành động của mình mạnh hơn một chút, cả hai đều như lạc mất khi khoái cảm của cơn cao trào nuốt chửng họ. Hơi thở nặng nề khi cố gắng đạt đến cực khoái, tiếng rên rỉ của cả hai, da chạm vào da, tất cả đều quá nhiều nhưng không bao giờ là đủ. Cả hai đều muốn nhiều hơn, khao khát nhiều hơn sự đụng chạm nhau.

Pete tỉnh dậy và Vegas không còn ở đó bên cạnh em nữa. Trời vẫn còn tối. Vegas ngay lập tức bảo em đi ngủ sau khi làm điều đó một lần. Và em đã vâng lời. Một nỗi buồn và sự hoảng loạn trào dâng trong huyết quản em khi nhận ra rằng Vegas không còn ở đây với mình. Em bắt đầu cảm thấy luống cuống, nhìn xung quanh. Và rồi cánh cửa mở ra và Vegas bước vào, đang đọc gì đó từ chiếc iPad của mình.

"Anh đã đi đâu?" Giọng của Pete vỡ ra khi em nhìn Vegas. Vegas ngẩng đầu lên khỏi những gì đang đọc và ngay lập tức đặt thiết bị lên chiếc bàn gần đó và đi về phía Pete, đôi mắt lo lắng khi nhìn thấy Omega của mình đang khóc.

"Sao vậy, bé cưng?" Vegas thủ thỉ, lau nước mắt trên đôi má mềm mại của Pete. Em ấy thực sự trông rất đáng yêu khi khóc. Hắn nghĩ. (Biến thái quá ba :)))

"Em đã nghĩ rằng anh bỏ em lại." Em nhẹ nhàng đáp lại, ôm Vegas và hít hà mùi hương của hắn giúp em bình tĩnh lại. Bây giờ Vegas đã trở thành nơi an toàn của em.

"Em đói." Cuối cùng em cũng nói, và điều đó khiến Vegas khẽ cười khúc khích khi em rời khỏi cái ôm.

"Em muốn ăn gì? Em có đang thèm ăn gì không?" Hắn hỏi, đôi mắt đen nhìn thẳng vào đôi mắt nâu của Pete.

"Bánh pudding socola." Pete thầm thì. Ừm, em muốn cái đó. Có điều gì đó trong em đang rất thèm muốn nó ngay cả khi em không biết bây giờ là mấy giờ và liệu họ có thể tìm thấy bất kỳ cửa hàng nào có bán nó hay không. Em chỉ không thể hiểu làm thế nào mà em muốn nếm thử món ăn đó ngay bây giờ, như thể cơn đói quay trở lại gấp mười lần và đó là tất cả những gì em có thể nghĩ đến. Em đã không ăn trưa vào ngày hôm đó, thậm chí còn không được thưởng thức bữa tối. Em đói và thèm một loại thức ăn cụ thể. Sự gấp gáp phải thưởng thức nó càng nhanh càng tốt như thể một cực hình đối với em.

"Tôi sẽ lấy nó cho em." Vegas trả lời và đứng dậy.

"Thật sao?" Mắt Pete sáng lên, đôi mắt to tròn nhìn Vegas với vẻ ngưỡng mộ thuần túy.

"Thật sự." Vegas trả lời, cúi xuống và đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Pete. Hắn muốn hôn em nhiều hơn nữa, lên mũi, má và môi nhưng quyết định không làm.

"Em nên đợi ở đâu?" Pete hỏi khi nhìn Vegas đi về phía cửa.

"Tôi sẽ mang nó lên đây. Chỉ cần nghỉ ngơi trong khi đợi tôi."

Vài phút trôi qua, gần nửa tiếng, Vegas trở lại, mỗi tay cầm hai túi giấy to, Nop đi sau đẩy một chiếc bàn có bánh xe, đặt nó ngay cạnh giường gần Pete và rời đi sau khi cúi nhẹ đầu chào hai người.

Vegas lấy thức ăn từ trong túi ra. Đôi mắt của Pete dõi theo bàn tay của Vegas khi hắn đặt từng chiếc bánh pudding lên bàn.

Có bánh pudding trong cốc có kích thước của cốc cà phê với các loại socola nhiều màu sắc và các loại toping khác nhau. Ngoài ra còn có bánh ngọt, bánh pudding socola hấp và bánh mousse. Có rất nhiều, và em thậm chí không biết phải tìm ở đâu hoặc chọn cái gì trước. Đôi mắt của Pete lấp lánh vì phấn khích, em đã không mong đợi điều này. Đó là cả một bữa tiệc buffet và em muốn ăn hết.

Em chọn một món tráng miệng gần mình, chiếc bánh pudding gần như chiếm trọn chiếc cốc. Một lớp kem phủ ngay trên cùng hai quả mọng đỏ. Em múc một thìa và đưa lên miệng. Sự bùng nổ của vị ngọt và kem là một điều cực kỳ vui vẻ. Độ dày và sự mềm mịn tan chảy trong miệng em đánh vào đúng điểm thoả mãn một cách hoàn hảo. Thật sự được thỏa mãn.

Rên lên một tiếng, em tấn công phần còn lại trong cốc của mình. Vegas ngồi bên cạnh nhìn Pete ăn món tráng miệng socola cho đến tận đấy cốc.

"Nào, chậm thôi bé." Vegas nhẹ nhàng nói, say mê ngắm Pete hạnh phúc ra sao, điều đó làm hắn cảm thấy ấm áp và vui mừng khi biết Pete thưởng thức đồ ăn mà mình mua. "Ăn từ từ thôi, em không muốn nôn ngược ra đâu phải không." Vegas nhắc nhở, cầm lấy một chiếc cốc khác và dùng ngón tay quẹt đi vết socola quẹt ở khóe môi Pete.

"Chiếc khác đây." Vegas nói, đưa cốc bánh cho Pete và Omega ngay lập tức cầm lấy nó từ tay hắn. "Lần này thử chậm lại, được không?"

Pete ậm ừ như một câu trả lời, liếm môi để tìm chút sô cô la còn sót lại và cắn một miếng nữa. Đôi mắt em tập trung vào chiếc bánh như thể Vegas không còn ở đó với em nữa.

"Nó rất ngon." Pete sung sướng rên rỉ, đôi chân thả xuống giường đung đưa khi ăn nốt miếng thứ hai, em tiếp tục ăn và ăn cho đến khi bụng no đến mức không thể cử động được. Nhưng điều khó chịu nhất là, em vẫn muốn ăn. Em muốn ăn thêm, nhưng em đoán rằng mình sẽ ăn nốt phần còn lại của đống bánh vào buổi sáng.

Pete trèo lên giường và nằm xuống cạnh Vegas, lúc này đang bận đọc lại thứ gì đó trên iPad, lưng tựa vào đầu giường, tóc xõa xuống trán, cặp kính lấp lánh dưới ánh sáng màn hình iPad. Vegas trông yên tĩnh, vẻ mặt của hắn nghiêm túc và tập trung đến mức Pete quyết định không làm phiền, vì vậy em chỉ vòng tay qua eo Vegas và tựa đầu vào ngực hắn. Cánh tay phải của Vegas tự động vòng xuống lưng Pete và kéo em lại gần mình hơn. Cảm giác thoải mái mà nó mang lại cho em thật quá sức tưởng tượng. Hơi ấm của hắn trên da, mùi hương của Vegas xộc vào mũi khi em hít vào và nhắm mắt lại. Cứ như thể em đang ở một nơi rất an toàn. Hy vọng họ có thể dừng lại như thế này trong một thời gian thật dài.

.

.

.

Như đã hứa, tôi đã trở lại với chương 23. Lâu không dịch dài, má ơi dịch lâu xỉu. Nhưng mà bé Pete chương này gất là đáng yêu, tôi mà là Vegas tôi cũng chiều ẻm :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro