39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trôi qua 5 canh giờ.

Dưới nền tuyết trắng Pete vẫn quỳ ở đấy chịu đựng những cơn gió lạnh từng đợt, cơ thể lúc này đã rã rời không còn sức lực...bờ môi đã trắng bệch khô ráp vì cái lạnh.

*cạch

Tiếng cửa phòng mở ra, em cố gắng đưa đôi mắt ngước lên nhìn về phía phát ra âm thanh...thì ra là ả tình nhân vừa mây mưa với Vegas.

Quần áo sộc xệch hở trên hở dưới ả vội vã đóng cánh cửa lại nhanh chóng rời khỏi đây không quên cuối chào em trước khi đi.

Bấy giờ Pete nheo mắt nhìn theo bóng dáng ả tình nhân đầy vết tình ái xanh đỏ trên người kia,sự ghê tởm dần dâng trào lên trong em cảm thấy  trong cổ họng như sắp có gì đó muốn tuôn ra!không nhịn được cuối cùng em phụt từ trong miệng ra chất dung dịch đỏ.

Không sai đó chính là máu tươi! Pete đã thổ huyết, mùi máu tanh sộc thẳng lên mũi và vị giác khiến em khó chịu mà nhăn mặt lại.

~nền tuyết trắng giờ đây được tô đậm thêm màu đỏ thẩm của máu làm cho nó có thêm màu sắc.

Pete giờ đây nhìn nên tuyết trắng càng ngày càng mờ dần đi trong tầm mắt sức lực theo đó cũng đã cạn kiệt,trong lúc mờ ảo ấy Pete nghe được tiếng gọi của Macau đang gọi tên mình từ phía xa.

Đưa mắt nhìn về phía hướng gọi, thân ảnh mờ nhạt của Macau đang hấp tấp chạy nhanh về phía em,không còn sức lực để trả lời lại lời gọi kia! Pete còn cảm thấy cả cơ thể mình đang dần dần ngã xuống nền tuyết trắng.

May mắn Macau kịp thời chạy đến nơi đỡ lấy cơ thể đang dần ngã xuống của em,đánh mắt nhìn sang hướng khác cậu không khỏi hốt hoảng khi thấy vũng máu đỏ thẩm đang dầnthấm vào nền tuyết trắng xóa kia.

"Anh....anh Pete...máu....anh Pete anh bị làm sao lại thành ra như vậy?!...anh Pete."

Cậu ôm người trong lòng mà không ngừng vừa hỏi vừa lấy tay lay.

Pete trước khi nhắm mắt lại chiềm vào sâu trong bóng tối cậu vẫn cố gắng dùng sức lực cuối cùng trấn an Macau:

"Anh...không...không sao."

Dứt câu Pete liền ngất đi vì quá sức.
*
*
*

"Macau?!...là em sao."

Trong khung cảnh huyền ảo giữa bãi cỏ xanh mướt kèm theo chút sương mờ,Pete nhìn thấy một bóng dáng của ai đó quay lưng lại với mình trên tay còn đang bế Venice.
Thấy vậy cậu liền nghĩ rằng là Macau mà vừa gọi tên vừa tiến lại gần người kia.

"Macau...Macau...là em sao?!"

Tiến gần đến nơi Pete đưa tay ra đặt lên vai người kia một lần nữa hỏi.

"Macau...em sao vậy."

Bấy giờ người kia mới phản ứng lại động đậy mà quay người lại nhìn thẳng vào em.

~Pete nhìn thấy khuôn mặt người nọ bỗng hoảng hốtmình mà hoảng hốt dụt tay lại lắp bắp gọi tên người kia ra.

"Ve...Vegas...là ngài?!...không...không...không phải...là ác mộng thôi...không phải vậy...Aaaa."

•giật mình khỏi cơn ác mộng cơn đau đầu liền ập đến khiến Pete khó chịu mà chau mày lại, lấy lại chút tỉnh táo thì đập vào mắt em là khuôn mặt của Vegas kèm theo đôi mắt tức giận đỏ lừ lên hiện rõ tơ máu đang nhìn chằm chằm mình.

Pete lúc này không màng tới cơn đau đầu vừa mới tỉnh dậy kia,mà đã vội vã bật dậy đẩy Vegas ra xa lắp bắp nói:

"Vegas...Vegas....sao ngài lại ở đây?!
~đây là..."

Nói được giữa chừng Pete liền đưa mắt nhìn xung quanh một lượt,mới phát hiện ra rằng đây không phải phòng của mình mà là chính căn phòng vừa rồi em phải quỳ ở trước nó....căn phòng mà hắn vừa ân ái với ả tình nhân kia tuy rằng ga giường đã được thay đi không còn vết hoàn ái nhưng quần áo rơi vãi trên sàn của Vegas vẫn còn đó.

"Đây không phải phòng của ta?!... Tại sao ta lại ở phòng ngài."

Hắn nghe câu nói này của Pete chỉ biết cúi đầu xuống mà bật cười...nụ cười có phần man rợn khiến người nghe phải rợn tóc gáy lên vì nó, cười chán rồi Vegas mới chịu ngước mặt lên kèm theo đó là ánh mắt đầy chết chóc nhìn em.

"hơ....ngươi đang nghĩ rằng đáng lẽ mình nên phải đang nằm ở phòng của Macau được đứa em trai ta tận tình đúng chứ Pete?!
~hình như ngươi đã quên rằng sau khi nằm gọn trong vòng tay em trai ta đã xảy ra chuyện gì rồi!..."

Những lời này của Vegas càng khiến Pete càng thêm khó hiểu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sau khi em ngất và tại sao em lại nằm ở đây.

"Haizz vậy để tao nhắc cho ngươi nhớ..."

•quay về quá khứ.

Ngay lúc Macau tính bế Pete về phòng gọi ngự y đến xem tình hình sức khỏe của em thì bất ngờ cánh cửa trong phòng bỗng mở toang ra, theo đó là thân ảnh quen thuộc! hắn đứng nghênh ngang ở đó mà nói.

"Em định đưa con người kia đi đâu?!"

Câu nói dửng dưng của Vegas cuối cùng cũng đã chạm đến giới hạn chịu đựng của Macau, vậy là cậu đã không kiềm chế được cơn giận dữ lại mà quát lớn vào mặt Vegas.

"Anh không thấy sao còn hỏi vậy.
~rốt cuộc anh Pete đã làm gì sai cơ chứ mà bị anh dày vò đến nông nổi như thế này?!"

Thấy đứa em trai mình lại dám lớn tiếng với hắn vì Pete khiến Vegas càng thêm ganh ghét tức giận,trong lòng không ngừng hỏi : không biết Pete đã làm gì mà khiến ai ai cũng bảo vệ em chống đối lại hắn.

"Đúng là người Pete không sai! nhưng đứa con lại làm sai và chính Pete đã tự nguyện chịu phạt thay mà?!
~ta đâu có ép."

Thái độ này của Vegas càng làm Macau muốn điên lên:

"Anh có bị điên hay không vậy Vegas, rõ ràng trong Chuyện này Venice là nạn nhân,thằng bé vừa thoát ra khỏi cửa tử đó...anh đã không biết mình sai ở đâu thì thôi đi! đường này còn bị chính cái hận thù vô cớ kia che mờ lý chí nữa.
~đẩy anh Pete ra nông nổi như thế này rồi, anh còn không biết đủ mà dừng lại sao."

Nghe những lời này hắn không thèm để lọt tai mà còn phản bác lại:

"Chưa đủ...nhiêu đây đã nhằm nhò gì so với sự đau khổ khi chứng kiến người mình yêu chết đi trước mắt mình chứ."

Macau lúc này cũng bất lực trước lời nói này của Vegas, thực ra không phải vì không muốn phản bác mà là vì chuyện năm xưa như điều cấm kỵ không được nhắc đến...và điều quan trọng nhất hiện tại là Pete.
Macau phải nhanh chóng đem em về phòng để ngự y kiểm tra, nên đành không đôi co với hắn nữa.

"Em không còn lời nào để nói với anh,em xin cáo lui trước thì hơn."

Nói rồi cậu liền bế Pete rời đi, nhưng lại bị giọng nói đanh thép của hắn cản lại.

"Em có thể rời đi...nhưng còn người kia thì không."

Macau cũng không vừa liền quyết tâm không nghe lời Vegas mà đem em quay về.

"Dù anh có cấm cản như thế nào đi chăng nữa em vẫn sẽ đem anh ấy rời đi."

Nghe thấy vậy hắn không vội vã mà nhàn nhã nói:

"Với tư cách gì đây?!...anh dâu em chồng hay...."

Lời nói của Vegas chứa đựng sự mỉa mai làm cho Macau hết sự kiên nhẫn với người anh này của mình.

"Với tư cách là em trai...em và anh Pete đều trong sạch, ai hiểu thì hiểu em không muốn nhiều lời thêm làm gì."

Nói xong cậu bế em trong tay nhanh chóng muốn rời khỏi đây nhưng lúc đó Vegas đã quát to kêu người cưỡng ép chế ngự cậu lại, rồi nhanh chóng bước đến cướp người từ trong tay Macau.

Lúc này cậu muốn phản kháng giành lại nhưng đã bị Nop và một kẻ khác giữ chặt.

"Anh...anh mau thả em ra...anh làm cái trò gì vậy... Em phải đưa anh Pete về, anh ấy đang rất yếu đó."

Nghe những lời này của Macau, Vegas vẫn như không nghe thấy gì mà dửng dưng bế em đi tiến về phòng mình...trước khi đi còn không quên nói một câu.

"Người của anh,anh có quyền quyết định sống chết của họ không mượn em quan tâm.
~người đâu mau đưa thiếu gia Macau về và dặn mọi người không được bén mãng lại gần đây khi chưa có sự cho Phép của ta."

Nói xong hắn liền rời đi vào phòng đóng chặt cửa lại.

*rầm.
______________________________________

Tính ra tui xém quên hôm nay là có lịch đăng chap ln á ch🥲 may nhìn lại ngày.
Cái máu chiếm hữu k lệch đi đau được của báo Vegas🤣

Một điều nữa cảm ơn những lời động viên của mn rất rất nhiều ạ, tui rất biết ơn khi cuộc sống này còn nhiều người yêu quý và thương  toi🫂💙 mãi iu mãi mận các tyêu.
Cmt choa zui nhà zui cửa nhe mí bà🌚

*lưu ý
Fic do tôi tự nghĩ ra🚫❌lấy chất xám
và có j không vừa ý các bà nhớ cmt na

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tui🌚💓mãi iu


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro