Chương 4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tay của Vegas rất đẹp, ngón tay thanh mảnh như búp măng trắng nõn, đầu ngón tay hồng phấn được cắt tỉa sạch sẽ, các khớp xương cân xứng vừa vặn, khi chải tóc cho Pete thì muôn phần dịu dàng, lúc cầm bút thì mạnh mẽ hữu lực.

Còn như bây giờ, trêu chọc đùa bỡn thì mang theo lửa, đi tới đâu đốt người Pete nóng bừng tới đó.

Cậu cắn cắn môi ngăn cho mình cười tiếp, lồng ngực phập phồng lên xuống, mái tóc đen dài xõa tung trên gối xanh nhìn như tranh thủy mặc.

Mắt hạnh ươn ướt, lấp lánh như chứa sao.

Bàn bàn nhập họa!*

Vegas chống hai tay bên tai cậu, nghiêng người say mê ngắm có chút thất thần. Sau đó, bất thình lình cúi xuống trao cậu một nụ hôn.

Ưm, thật sự rất mềm!

Pete vẫn mở tròn mắt, xúc cảm khi hai cánh môi chạm vào nhau còn chưa bay mất thì cả người cậu lại chìm vào đôi mắt hoa đào của người nọ, sóng tình mênh mang, yêu thương và khát vọng như muôn vàn sợi tơ từ đó bay ra quấn lấy tâm hồn cậu, khiến Pete đắm say.

Tựa như có tiếng thì thầm bên tai " Ta muốn em!"

Vậy nên khi hắn cúi xuống hôn cậu một lần nữa, và lần này là một nụ hôn vừa sâu lại mạnh mẽ, cậu đã vội vã đón nhận.

Cậu cũng muốn trả lời hắn " Em muốn chàng!"

Hai người quấn lấy nhau khiến chăn màn lung tung hết cả, than trong chậu sưởi nổ lách cách xen lẫn với tiếng mút mát ướp nhẹp mà nếu ai vô tình nghe thấy cũng sẽ đỏ mặt mà mắng một câu.

" Ban ngày tuyên dâm!!"

...

" Ưm, Vegas, lão công~~~"

Pete hé miệng thở dốc, kéo kéo vạt áo của người phía trên, lại thấy cánh môi dưới của mình bị cắn nhẹ một cái

" Em vừa gọi ta là gì?"

" Lão công ~"

Vegas bật cười, đuôi mắt hoa đào lóe lên một tia sáng, sau đó nhằm cần cổ thiên ga bị lộ ra mút mạnh, đầu lưỡi di chuyển chầm chậm xuống dần bên dưới mang theo hơi thở nóng rực

Hắn giật đai lưng của Pete vứt ra ngoài khiến vạt áo thoáng cái mở rộng, bên trong chỉ còn áo lót trắng mỏng dính được cột hờ bằng một cái nút ở bên hông.

Gò má của cậu đỏ ửng, trống ngực đập bang bang.

Chỗ đùi non của cậu vừa nãy vô tình cọ vào một nơi đang gồ lên dưới với vải quần của Vegas. Hắn có lẽ đang rất hưng phấn, và vật kia thực sự...thực sự không hề nhỏ.

" Sao, làm sao thế?"

Cánh môi hai người vẫn dính vào nhau, hơi thở nóng bỏng của hắn vờn qua vờn lại nơi đầu lưỡi của cậu khiến Pete choáng váng, ấp a ấp úng mãi nói không nên lời.

"A hưm~~"

Nơi cúc huyệt bất ngờ bị chọc vào, sau đó rút ra, rồi lại mơn trớn vòng quanh. Ngón tay Vegas mang theo cao bôi trơn cứ thế trêu chọc hạ thể của cậu khiến côn thịt phía trước cũng đã ngẩng đầu tự lúc nào.

CMN, quần..quần bị cởi ra rồi?

Lồng ngực trần của người nọ bỏng dãy, khi ma sát với lưng cậu thậm chí Pete còn nghe được nhịp tim mạnh mẽ của hắn, thoáng cái, cũng khiến cho đáy lòng lo sợ của cậu trở nên sóng yên biển lặng.

Chỗ cúc huyệt được chăm sóc nhẹ nhàng đã mềm mại hơn, cảm giác đau rát cũng dần lui bớt nhường chỗ cho sự nhớp nháp kì lạ.

Hai đầu ngực bị niết nhẹ,tê ngứa và kích thích khiến đầu nấm bắt đầu rỉ ra dâm dịch.

" Vegas ~~"

Pete hé miệng rên rỉ, cả người căng cứng, giữa hai khe đùi là cự căn nóng dẫy của người kia đang chậm rãi ma sát, còn côn thịt của cậu thì bị hắn trong tay tuốt lộng.

Tiếng thở gấp càng lúc càng mạnh, buổi trưa vắng lạnh càng khiến cho âm thanh ái muội trở nên rõ ràng hơn.

Ha ha ha ahhhhhhh!!

Bạch dịch đồng loạt phun trào khiến chăn gối bị ướt đẫm một mảng lớn, trong không khí thoắt cái toàn mùi hương ngây nồng.

Cả người Pete xụi lơ, thân dưới tê rần, còn chưa kịp định thần lỗ nhỏ phía sau lại bị trêu chọc. Cũng may, cơn khoái cảm chưa lui khiến cảm giác tê trướng phía sau ngay lập tức bị lấn át.

Một, hai rồi ba.

Ba ngón tay ra vào mô phỏng động tác giao hợp làm cho thân dưới lại nóng lên. Thân thể đỏ lựng như tôm luộc lại dấp dính, thế nhưng Pete chỉ để ý cơn khát khao đang gào thét trong lồng ngực mình.

Đến đi! Lấp đầy em đi!

Cậu hé miệng thì thào, câu lấy cổ Vegas vừa trao hắn những nụ hôn nhỏ vụn vừa thì thầm cầu xin.

" Được!"

Nơi tư mật vốn chưa được khai phá, nên khi cự căn dữ tợn kia đi vào đã khiến Pete bị đau, nước mắt sinh lý trào ra ướt cả viền mi kiều mị.

Mà người phía trên lại vô cùng dịu dàng, dùng môi hôn, dùng cơ thể để vỗ về cậu, giúp cậu thả lỏng để từ từ chấp nhận hắn.

Côn thịt an tĩnh một hồi liền thong thả di chuyển, mới đầu là mưa xuân nhẹ nhàng tinh tế, ra vào đều là ôn nhu, sau đó mới từ từ chuyển thành mưa rền gió dữ, mỗi một động tác đều trở nên kịch liệt, đỉnh vào điểm mẫn cảm, xoáy lộng ở nơi sâu nhất, nghiền nát lí trí còn sót lại của cả hai. Một lần nữa trong gian phòng nhỏ chỉ còn tiếng thở hổn hển và tiếng nước nhóp nhép. Khoái cảm cứ tới rồi lại lui, cho tới khi chậu than đã nguội lạnh, đèn hành lang đã được thắp lên, người bên trong vẫn cứ quay cuồng hoan ái.

Một lần, rồi lại một lần!

...
.
.
.
.
.
.

" Thiếu gia, đã tới giờ dùng cơm tối rồi ạ!"

" Ngươi đi nói với mẹ ta hôm nay Pete hơi mệt, ta sẽ qua sau!"

Vegas hơi nhỏm người dậy trả lời người hầu bên ngoài, sau đó quay lại vuốt má người bên gối rồi lặng ngắm.

Có lẽ cậu rất mệt, mặc kệ tiếng nói chuyện ồn ào hay mấy ngón tay nghịch ngợm trên mặt, vẫn ngoan ngoãn vùi mình vào lòng Vegas say ngủ. Tóc dài xõa tung cuốn lấy tóc của hắn, vài sợi rơi xuống gối lụa màu đỏ, vài sợi thì ôm lấy khuôn mặt tinh xảo làm tôn lên làn da trắng hồng và gò má thanh tú. Thật ra Pete khi nói cười mang một vẻ linh động cực kỳ thu hút, tựa như mang trên mình thứ ánh sáng rực rỡ khiến người khác không thể rời mắt.

Thế nhưng khi an tĩnh lại như một đóa sen trắng, mềm mại và tú lệ.

Vegas quấn mấy sợi tóc đen nhánh vào ngón tay vân về đùa nghịch, sau đó lại đưa lên môi hôn nhẹ. Hắn càng ngắm càng thấy đối phương thật đẹp, lại tự cảm thán bản thân mình ngày hôm đó có bao nhiêu may mắn khi ra quyết định như vậy.

Lúc ấy hắn đã nghĩ gì nhỉ?

" Đằng nào cũng chỉ là một cuộc hôn nhân xung hỉ, ai cũng vậy mà thôi!"

Thế nhưng khi vén khăn trùm đầu lên bắt gặp cặp mắt hạnh trong veo lại hoang mang vô cùng.

Thế này...thế này ta giữ cho riêng mình có được không?

" Ưm, Vegas ~~"

Có lẽ là quấn trong chăn dày lại bị ôm nên hơi nóng, Pete cau mày đạp một bên góc chăn ra rồi phụng phịu trở mình. Bắp chăn trắng nõn cứ thế lộ ra ngoài lớp vải đỏ, nổi bật cực kỳ.

Thấy vậy, Vegas yêu chiều bật cười rồi đưa tay nâng lấy cổ chân nhỏ nhắn lên cắn cắn mấy cái, sau đó, dường như cảm thấy chưa đủ, liền dứt khoát cúi đầu mút mạnh vào bên đùi trần khiến nó nở rộ một dấu hôn ngân.

" Vegas ~~"

Pete vẫn chưa thức, mơ màng lẩm bẩm vài tiếng rời rạc, co chân quấn lấy chăn rồi vùi mình ngủ tiếp.

Cứ thế này đến sáng mai mới dậy mất!

" Ngươi bảo nhà bếp hầm cháo gà hạt sen thật mềm đi, có lẽ đêm nay tiểu phu nhân sẽ muốn ăn đấy!"

Vegas tùy tiện chỉnh chang lại y phục, nhẹ tay khép cánh cửa rồi dặn dò đại nha hoàn vẫn chờ hầu dưới mái hiên. Bên ngoài tối đen, đèn hàng lang màu đỏ được thắp lên tỏa thứ ánh sáng ấm áp và vui vẻ. Tiếng chíc chíc của côn trùng rả rích cũng như đang hát ca.

Haizz!

Hắn tự cúi đầu cười một mình, cảm thấy bản thân lúc này có bao nhiêu ngu ngốc, lại cũng có bao nhiêu là hạnh phúc.

Có lẽ đây chính là ái tình mà thi nhân vẫn luôn khao khát, có đúng không?

...
.
.
.

" Con làm sao thế?"

Korawit thái thái nghiêng đầu ngắm nhìn con trai mình đang tủm tỉm cười, trước mặt hắn là cuốn kinh phật bà mới chép vừa mới đưa cho hắn để nhờ đi đóng bìa.

Có gì hay đâu mà cười?

" Dạ không sao ạ?"

" Pete làm sao mà bỏ bữa tối thế?"

" Em ấy...à, em ấy hơi mệt một chút ạ!"

Vegas lại nhếch nhếch mép, gò má trắng ửng hồng như trái cà chua. Bộ dáng xuân sắc đầy vẻ khả nghi khiến Korawit thái thái thoáng cái đã hiểu. Bà chép miệng lườm yêu con, nhẹ giọng

" Đừng có bắt nạt nó!"

" Con..con có đâu!"

Sau đó, hắn hơi ngừng một chút, bất chợt ngẩng đầu nhìn mẹ mình, nói một câu không đầu không cuối

" Em ấy rất tốt!"

" Ừm,đúng là rất tốt!"

Korawit thái thái bảo nô tỳ bê cho Vegas tách trà hoa mùi thơm thanh nhã, nhẹ giọng

" Thằng bé tự sao cho mẹ này, cho con thử một lần thôi đấy!"

Vừa nói vừa mở nắp li trà của mình ra hít hà mùi thơm, trên cổ tay lấp ló một vòng dây tết ngũ sắc cực kỳ nổi bật khiến Vegas vừa liếc mắt tới thì không rời ra nổi.

Thủ pháp của dây ngũ sắc này xem ra có vẻ...ờm, hơi kém đi!

Có lẽ là hắn nhìn hơi lâu, Korawit thái thái cũng phát giác ra sự nghi hoặc của con trai, bèn kéo cao tay áo đưa hẳn về phía hắn, đặc biệt khoe khoang thêm một lần

" Dây này là Pete tự tết rồi lên chùa cầu phúc cho mẹ. Con xem này, đẹp đúng không, mẹ cực kỳ thích."

Đôi mắt bà sáng rực, lúc nói về mấy món đồ mà Pete làm cho có vẻ linh hoạt mà lâu này chưa hề xuất hiện. Bà nâng trà nên thong thả thưởng thức, lộ ra ngoài cổ tay áo là mấy sợi dây dài ngắn không đều, trên búi tóc mà một cây trâm hoa hải đường bằng bạc khảm minh châu mà mấy ngày trước Pete vừa cặm cụi vẽ mẫu.

Ừm, người này không chỉ xinh đẹp mà thật sự rất thiện lương!

"Mẹ bảo này Vegas, cho dù là xung hỉ tân nương nhưng thằng bé đã vào nhà này thì cũng là con trai của mẹ, con không được làm nó buồn đâu đấy!"

" Mẹ yên tâm, con sẽ đối tốt với em ấy cả đời!"

Vegas nắm lấy tay Korawit thái thái, lại chớp chớp mắt cún giả vờ đáng thương

" Mới có vài tháng mà mẹ đã coi em ấy thành con ruột thật rồi, thế còn thằng bé Vegas này thì sao đây ạ?"

" Nếu Pete là con ruột của ta, thì con là con rể nhà này rồi nhé, ta sẽ theo đó mà đối xử!!"

Mẹ Korawit bật cười, gõ gõ lên trán con rồi nhẹ nhàng đối đáp lại, khiến ai đó cứng họng, sau đó chỉ có thể ai oán mà tiếp tục bỉ bôi

" Mẹ ơi, thế này có tính là con bị xuống hạng hay không?"

...

.
.
.
.

Lúc Vegas quay lại phòng đã là hai canh giờ sau.

Đèn mới thắp lên ở gian ngoài, có lẽ mèo lười còn chưa thức dậy.

Cậu vẫn nằm trong chăn gấm, chỉ lộ mỗi mặt ra ngoài, bờ môi hơi mở ra, có vẻ vẫn ngủ rất say.

Vegas đứng bên gian ngoài cởi bớt áo choàng rồi cẩn thân hơ tay trên bếp sưởi, sau đó mới nhẹ nhàng vén một bên góc chăn lên, nắm lấy tay Pete bóp bóp.

Có vẻ hơi gầy, cần phải nghiêm túc vỗ béo!

Hắn ghé lại gần nghiêm túc hôn từ trán xuống tới cánh mũi, rồi hai bên má, cuối cùng ngậm cái miệng nhỏ vào sau đó ra sức cắn cắn, khiến đối phương phải nhăn mày, chống tay lên ngực hắn mà đẩy ra. Bị trêu chọc như vậy cuối cùng Pete cũng thức dậy, cậu ngẩng đầu, gò má trắng như đụn tuyết, mắt mơ màng một lúc mới lấy được tiêu cự.

" Ưm, khát!"

Vừa mới dứt lời đã thấy có chén trà sứ đưa đến, người kia còn tri kỉ đỡ lưng cậu lên một chút để uống dễ hơn. Ấm trà được ủ ở trong lồng xách ở cạnh giường, lúc này hẵng còn hơi âm ấm, uống tới đâu dễ chịu tới ấy khiến Pete cứ một ngụm lại một ngụm, cứ thế tới lúc hết nửa chén thì bị đoạt lấy.

"Ơ kia!"

Vegas chẳng nói chẳng rằng dốc nốt phần còn lại vào miệng mình rồi quay sang

" Em chưa ăn tối, uống nhiều trà xót ruột!"

Đối phương sau lúc ngỡ ngàng thì đã tỉnh táo hơn, quay sang trợn mắt với cái đèn lưu ly ở tủ đầu giường, hồi lâu mới cựa mình nghiêng đầu về phía hắn, môi mọng bĩu ra đầy tủi thân

" Mỏi quá, em chẳng cử động được!"

" Làm sao? Chỗ nào mỏi?"

" Lại còn chỗ nào!!!"

Bất ngờ, Pete nhỏm người dậy vớ lấy cái gối đầu đập vào người hắn, cao giọng

" Đồ cầm thú, chàng bảo là lần cuối cơ"

" Á, từ từ, từ từ đã!!"

Náo loạn mất một lúc thì Vegas mới bế được ái nhân ra bàn tròn giữa nhà. Ở đó đã để sẵn một bếp nhỏ bằng đất nung nâu đỏ, phía trên là vừa vặn cái thố màu đen có nắp đựng cháo gà hầm hạt sen. Hắn tỉ mẩn thổi thổi cháo trên thìa, đưa tới miệng người ngồi trong lòng mình dỗ dành

" Ta xin lỗi, em ăn đi!"

"Ừm ~~ Mà chàng bảo với mẹ là tại..tại sao hôm nay em bỏ bữa tối chưa?"

" Mẹ biết hết rồi."

Thoắt cái, khuôn mặt nhỏ bị nhuộm bởi một tầng màu hồng phấn khiến Vegas nhìn đến mê say. Hắn thơm đánh chụt vào má đối phương, tiếp tục thổi cháo rồi nhẹ giọng.

" Ngoan, dù sao mẹ cũng là người từng trải."

" Vậy thì lần tới chàng tiết chế một chút đi!!"

Ngón tay búp măng nắm lấy một bên tai của Vegas giả vờ nheo nhéo, mặt hạnh thì trợn tròn ra vẻ hung ác. Pete mím môi mắng mỏ một phen, từ lúc ăn cháo tới khi súc miệng, lau tay chân rồi một lần nữa vào giường ngủ.

Cậu cho rằng bộ dáng giương nanh múa mép như vậy của mình hẳn phải đáng sợ lắm, dọa dẫm Vegas để lần sau hắn còn biết sợ.

Tiếc là, trong mắt của Korawit thị độc học sĩ, chỉ thấy mỹ nhân vô cùng xinh đẹp khả ái, ấm mềm thơm ngát, da dẻ mềm mại, mắt hạnh mày ngài.

Nói chung là thỏa mãn vô cùng, chỉ muốn một phen ôm áp, sờ soạng cho thật đã!

...

Ăn no ấm bụng nên ngủ cũng thật ngon.

Sáng sớm hôm sau khi nha hoàn bê đồ vào đánh răng rửa mặt đã thây thiếu gia nhà mình tinh thần phấn chấn, mặt mày đầy ý cười đang vui vẻ nâng bàn chân nhỏ trắng như ngó sen của tiểu phu nhân đặt lên đùi để đi tất.

Thấy vậy tất cả đều cúi thấp đầu để đồ lên giá đỡ rồi im hơi lặng tiếng lui ra ngoài.

" Hôm nay là ngày đầu tiên đến thi viện, chút nữa về phải mời đồng nghiệp ăn bữa cơm ra mắt nên hôm nay sẽ về muộn. Em và mẹ cứ ăn trước đi!"

"Ừm, em nhớ rồi. Chàng tới thi viện thì em cũng tới chùa Wat Mahathat cầu phúc cùng mẹ mà. Nếu chàng không dùng bữa ở nhà, em đưa mẹ tới tửu lâu dùng cơm có được không?"

" Được được, mẹ ít khi ra khỏi nhà, có em rồi, thi thoảng đổi một chút cho bà đỡ buồn."

Vegas cẩn thận đi giày tất cho Pete rồi đặt lên trán cậu một nụ hôn nhẹ. Người trước mặt vẫn chưa quen mấy cử chỉ tình tứ như thế này, mắt tròn đang nhìn hắn vì nụ hôn mà khẽ xao động, sau đó bối rối cụp mi xuống, gò má đã ửng hồng.

Hắn biết cậu lại đang ngại ngùng, không mặt dày thêm nữa, tự bước ra gian ngoài rửa mặt đánh răng.

Chờ tới lúc ái nhân sửa soạn xong thì qua Đông viện dùng bữa sáng với Korawit thái thái.

Cả quãng đường đi làm khóe miệng Korawit học sĩ đều nhếch lên, cảm thấy ánh mặt trời đặc biệt đẹp, mây trời màu xanh thật đáng yêu mà chim chóc đậu trên cây líu lo cũng vô cùng êm tai, làm cái gì cũng trôi chảy dễ dàng, chỉ muốn nhanh xong việc để trở về nhà ôm lấy mèo lười mà sơ múi chút đỉnh.

...

08.01.2023

--- GIẢI THÍCH:

*Bàn bàn nhập họa: đẹp như tranh vẽ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro