Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Và thế là hai người đã thống nhất như vậy. Thực ra Vegas không chắc mình sẽ thích ở vị trí Phục tùng. Cậu nói chuyện với Pete về nỗi lo này và anh đã trấn an cậu cả trăm lần rằng nếu Vegas cảm thấy không phù hợp thì họ có thể quay trở lại kế hoạch ban đầu bất cứ lúc nào. Nói rất nhiều lần. Pete thực sự rất kiên nhẫn. Vegas cảm thấy an toàn khi ở bên Pete. Cảm giác giống như khi nói chuyện cùng Porsche. Nhưng cậu cố gắng không nghĩ quá nhiều về chuyện ấy.

Khoảng một tháng rưỡi sau ngày đầu gặp mặt, họ quyết định bắt đầu cuộc chơi đầu tiên.

Pete có một căn phòng ở Ngục Đỏ. Một club tình dục (khá là) cao cấp. Nhưng rất tuyệt vời. Ấm cúng. Giống như phòng ngủ mà một người bạn (giàu nứt đố đổ vách) học chung trường nội trú ở New York với Vegas sở hữu ở Hamptons. Khác biệt duy nhất là căn phòng này có dây trói ở khắp mọi nơi.

Pete nói rằng cậu muốn mặc gì cũng được nên Vegas chỉ thay bộ đồ công sở sang một chiếc áo phông rộng rãi và quần nỉ.

Pete bật cười nhìn Vegas khi cậu từ phòng tắm bước ra.

Vegas nhún vai và cúi gằm mặt, không biết phải làm sao khi nhìn vào mắt Pete. Ugh mình bị cái gì vậy? Cậu chưa bao giờ cảm thấy e thẹn như thế này bao giờ cả.

"Anh bảo em mặc gì cũng được," giọng cậu nghe hơi hờn dỗi. Như một đứa trẻ vậy. Hai bên má Vegas càng đỏ hơn. Mình là ai đây?

Nụ cười của anh lấp lánh rực rỡ. Pete tiến lại chỗ Vegas đang đứng, ánh mắt đen láy lúng liếng. Anh mặc một chiếc quần lửng da màu đen cùng với áo ren khiến Vegas khát khao được chạm vào những lỗ nhỏ trên áo, dưới chân là một đôi bốt đế bằng có phần cổ dài đến nực cười, thế nhưng trông Pete vẫn thật yêu kiều. Cách biệt chiều cao càng khiến Vegas cảm thấy bé nhỏ khi cậu chỉ đứng bằng chân trần trên sàn gỗ. Anh nâng cằm Vegas lên, mặt đối mặt.

"Đúng thật nhỉ?" Pete chạm tới cổ áo phông của Vegas, đầu ngón tay với nhẹ vào trong, lướt dọc theo xương quai xanh.

"Em mặc vậy là vì anh à?" Pete lặp lại suy nghĩ trước đó của cậu. Vegas nhếch môi cười.

Pete nhướn mày, cũng nhếch môi cười đáp lại. "Sao? Trông em mềm mại làm anh muốn hôn chết đi được."

Vegas ngẩng lên nhìn vào mắt Pete, ánh mắt dần tan rã sau rèm mi, "Vậy hôn em đi."

Nụ cười của Pete tối hẳn đi. Anh vòng tay quanh cổ Vegas, kéo cậu lại gần và hôn lên trán.

Sau đó anh nắm tóc sau gáy Vegas rồi kéo đầu cậu ra. Vegas hít sâu một hơi rồi rên rỉ.

"Đáng yêu quá," Pete thì thầm bên tai cậu, thỉnh thoảng lại mút nhẹ cổ và thuỳ tai. Vegas rùng mình trước tông giọng lạnh lùng mà cậu chưa từng được nghe trước đây. Một dòng điện chạy thẳng xuống dương vật làm vật bên dưới rục rịch ngóc đầu.

"Nhưng anh mới là người nắm quyền, hiểu chưa?" Pete tách ra, nhìn thẳng vào mắt Vegas. Trông cậu khá đau đớn khi Pete vẫn đang nắm chặt tóc nhưng mặt thì lại ửng hồng, hơi thở nặng nề dần.

Vegas im lặng lâu hơn mức cho phép làm Pete phải giật tóc cậu lần nữa như một lời cảnh cáo.

"Vâng!" Vegas căng thẳng đáp lời. Cậu nhắm mắt, cố gắng hít thở đều và chịu đựng cơn đau. Lúc Vegas mở mắt, cậu thấy Pete vẫn đang mỉm cười nhìn mình. Một nụ cười xấu xa. Và Vegas yêu nụ cười đó. Một trận rùng mình nữa lan khắp sống lưng. Pete nắm tóc cậu thêm một lúc rồi buông tay, thở dài một tiếng. Anh xoay người Vegas lại, vỗ lên mông cậu một cái.

"Bé ngoan. Lên giường ngồi đi." Vegas kêu lên một tiếng đau đớn, nghe lời anh đi về phía giường.

Pete quay trở lại với một vật trông như cái bịt mắt. Bịt mắt nằm trong danh sách 'có thể thử' và Pete đứng trước mặt Vegas, nhướn mày nhìn xuống.

"Em nghĩ sao, cún con? Muốn thử không?"

Vegas hít sâu, liếm môi rồi gật đầu. Pete định mở miệng ra nói gì đó thì Vegas nhớ ra, "Có ạ." Pete gật đầu, đeo bịt mắt lên và kéo đầu cậu dựa lên bụng mình.

Vegas hít vào, cảm nhận mùi hương của Pete, tựa như gỗ tuyết tùng trên bờ biển, dụi đầu mũi vào lớp áo sơ mi.

"Muốn chạm vào anh lắm đúng không bé con?" Pete vuốt tóc Vegas, cẩn thận không làm tuột dải bịt mắt. Vegas gật đầu, với tay lên định ôm Pete.

"Ah, ah, cún con. Giữ nguyên tay nào."

Vegas phụng phịu thả tay xuống làm Pete bật cười. "Ỏ cún con. Em đáng yêu quá đấy."

Vegas bĩu môi, run rẩy trước lời khen (mà thực chất nghe như một lời chế giễu và cảm giác đó thật tuyệt vời, khiến ánh vàng rực rỡ lan toả khắp cơ thể cậu) của Pete. Có lẽ cậu thực sự thích bị nhục mạ khi ở vị trí Phục tùng.

"Được rồi cún con. Làm theo lời anh nhé?" Pete hỏi, vẫn ôm đầu Vegas. Cậu dựa vào bụng Pete, gật đầu.

"Được rồi," Vegas có thể tưởng tượng ra nụ cười dịu dàng ấy từ giọng nói của Pete. Một luồng cảm xúc lấp lánh vàng rực khác lại chảy khắp huyết quản.

"Giữ tay sau lưng cho anh nhé?"

Vegas chần chừ một lúc. Cậu rất muốn chạm vào Pete nhưng cậu cũng bắt đầu tin tưởng anh hoàn toàn. Thế nên Vegas gật đầu, bàn tay giữ lấy khuỷu tay của tay còn lại ở sau lưng.

"Tốt, cún con. Giỏi lắm. Màu?" Pete chạm tới mọi nơi trên cơ thể Vegas mà anh có thể chạm tới: quai hàm, xương quai xanh, hai bên vai, còn Vegas thì cố gắng không bật ra tiếng rên rỉ, tập trung lắng nghe và trả lời câu hỏi của Pete.

Chưa gì cậu đã cảm thấy thật tuyệt vời. Giống như hồi đi Tháp Hoảng sợ ở Disney World. Cơ mặt căng nhức như lúc đi xong chuyến tàu lượn đó và hai chân Vegas đã muốn nhũn ra. May là cậu đang không đứng.

"Xanh lá," cậu thở dốc.

"Được rồi bé yêu," Và đột nhiên Pete biến mất khỏi tầm với khiến cậu cảm thấy mất mát. Cậu nghe được tiếng giày của Pete đi lại quanh phòng một lúc, tiếng bước chân xa dần trước khi dừng hẳn ở phía tường. Và rồi sau đó - không gì cả. Cả căn phòng im lặng như tờ. Vegas cựa quậy một chút nhưng cậu lại cố gắng ngồi im.

Vegas không biết Pete đi bao lâu nhưng tâm trí cậu đã bắt đầu trôi dạt khi không được ở gần Pete. Cảm giác căng thẳng lo lắng dâng lên làm cậu bắt đầu rung chân, sau đó lại tự nhắc nhở bản thân phải dừng lại.

"Ôi, không sao đâu mà bé cưng, em cứ làm gì em cảm thấy cần thôi. Không di chuyển tay hay đứng dậy là được." Pete nhàm chán nói. Giọng nói của anh khiến cả cơ thể Vegas đỏ lựng. Cậu không thể ngồi im khi bị trêu chọc như vậy nhưng cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi Pete vẫn ở đây. Cậu cảm thấy an toàn.

Vài phút sau cậu nghe tiếng Pete đứng dậy. Có lẽ anh đã ngồi ở chiếc ghế bành được đặt ở gần tường. Vegas cảm nhận được Pete đang đứng ngay trước mình. Gần tới nỗi cậu có thể chạm vào, nhưng cậu vẫn không di chuyển tay. Vegas muốn nghe lời Pete.

Sau đó cả chục phút Pete vẫn không nói hay làm gì. Cuối cùng thì anh cũng chạm vào cậu, dùng móng tay trái cào mạnh lên bắp tay.

Phải chờ đợi cả một thời gian dài khiến mọi cái chạm đều trở nên bùng nổ. Vegas hít sâu, gầm gừ trước hỗn hợp giữa đau đớn và khoái cảm. Và cả biết ơn khi Pete đã chạm vào mình.

"Cởi áo ra nào cún con. Sau đó lại để tay ra sau lưng."

Vegas gật đầu, "Vâng," và làm như Pete yêu cầu. Di chuyển làm cậu nhận ra cơ tay mình đã bị giãn căng và nóng cháy tới mức nào khi phải ở im một tư thế trong thời gian dài. Cậu cởi áo ra rồi để tay lại vị trí cũ, làu bàu trong cổ họng vì đau nhức.

"Làm tốt lắm cún con."

Vegas mỉm cười, hài lòng với bản thân. Pete bất chợt cấu véo đầu ngực khiến cậu hét lên ngay sau đó vì đau đớn.

"Ahhhh," Vegas rên rỉ vì đau. Đau nhưng cũng làm cậu phấn khích sau khoảng thời gian dài không được tiếp xúc với Pete.

Anh bật cười trước phản ứng của cậu, tay với lấy bên còn lại và làm tương tự. Vegas thở dốc cảm nhận cơn đau chạy dọc cơ thể, ngón tay bám chặt vào khuỷu tay hằn thành vết trong khi Pete tiếp tục tra tấn cậu.

Tay Pete rời đi để lại Vegas rền rĩ, cảm nhận máu chầm chậm đổ về hai bên đầu ngực đã bị hành hạ suốt từ nãy tới giờ.

"Tốt lắm cún con. Rất giỏi. Em rất giỏi." Vegas nức nở khi nghe lời khen của anh. Sau đó cậu được Pete hôn. Vegas chưa bao giờ nghĩ hôn là chuyện nên làm giữa hai người nhưng Pete đang hôn cậu. Vegas không thể theo kịp nhịp độ của chiếc lưỡi đang làm loạn trong miệng, kèm theo đó là hàm răng trêu đùa với hai cánh môi. Cảm giác như cậu đang bị nuốt trọn. Tiếng rên rỉ của Vegas tràn vào miệng Pete, hông cựa quậy để dương vật có thể tìm kiếm thêm ma sát dù vẫn đang bị nhốt chặt dưới hai lớp quần. Anh tách ra khỏi môi cậu rồi cắn xuống quai hàm. Cơn đau xé toạc cơ thể Vegas, lan ra khắp mọi ngóc ngách, xuống từng đầu ngón chân. Tay Pete kéo căng vùng da ở cổ Vegas khiến cậu gào lên.

Đau quá, nhưng cũng vô cùng sướng. Từng trận đau nhói khiến Vegas chóng mặt, người dựa hẳn vào Pete. Cậu cảm thấy biết ơn vì anh đang chạm vào mình. Nước mắt đong đầy khoé mi trong lúc Pete tấn công ngực cậu, từ hai đầu vú cho tới hông. Pete kéo quần ngủ xuống vừa đủ để hôn lên vùng chữ V ở hông cậu và Vegas biết chắc anh đã để lại một vết bầm đủ lớn ngay bên cạnh rốn của mình.

Pete đột ngột đứng dậy, tránh ra khỏi tầm với của Vegas. Cậu nức nở kêu lên, và có lẽ là bật khóc vì cậu muốn tiếp xúc với Pete.

"Màu?" Pete hỏi.

Vegas thút thít, hít sâu một hơi tự trấn tĩnh lại bản thân. "Xanh lá," cậu thì thầm qua kẽ răng.

Pete chỉ ừ một tiếng. Vegas khá chắc anh đang bắt đầu cởi đồ bởi cậu nghe thấy tiếng kéo khoá. Cậu ngọ nguậy không yên. Pete không cấm cậu làm vậy nên Vegas vẫn tiếp tục tìm kiếm thêm sự ma sát tới khi anh ngồi đè lên hông. Anh đang khoả thân, Vegas có thể cảm nhận được dương vật của Pete chọc vào bụng mình, nghe tiếng anh thở dốc và hít sâu.

Pete xoa ngón cái trên gò má Vegas, hai tay ôm lấy mặt cậu. Ngón cái của anh dần chuyển xuống hai khoé môi, kéo mở miệng Vegas rồi tiếp tục dùng lưỡi chơi đùa với khoang miệng. Lúc Pete rời đi, Vegas rền rĩ phàn nàn trong đau đớn, hông thúc lên hòng tiếp xúc với đùi Pete.

Và rồi cơn ác mộng đã tới. Pete lại rời đi, để mặc cho cậu thút thít, kêu lên bất mãn. Cậu chưa từng cảm thấy mất kiểm soát như vậy từ sau khi cha mất. Vegas tỏ rõ vẻ không hài lòng nhưng tay vẫn tiếp tục giữ ở sau lưng, cố gắng giữ cho mình bình tĩnh.

"Giỏi lắm. Anh tự hào về em." Pete nói làm cậu hẫng một nhịp thở. "Nằm xuống nào cún con." Vegas làm theo lời anh ngay lập tức.

"Được rồi, nhắc lại cho anh động tác để dừng lại là gì?"

Vegas với tay ra để búng tay hai lần.

"Ngoan quá. Đúng rồi." Pete trèo lên giường, ngồi quay lưng lại với Vegas. Cậu nuốt nước bọt cảm nhận cơ thể anh ở bên trên. "Ăn anh đi. Chuẩn bị cho anh đi nào bé cưng."

Vegas nghĩ Pete đang tự tách hai má mông mình vì lúc vươn người về trước, cậu đã có thể cảm nhận được các nếp gấp trên lỗ nhỏ của Pete và cậu rên rỉ. Sạch sẽ, có vị hơi mặn và vô cùng hoàn hảo. Vegas liếm quanh cửa vào rồi thử đẩy lưỡi vào bên trong. Cậu gầm gừ vì khoái cảm khi nhận ra Pete đã ướt như thế nào, còn có một ít vị của gel bôi trơn.

Vegas không rõ mình đã ăn gọn cái mông Pete bao lâu để anh liên tục rên rỉ và khen cậu giỏi, nhưng xương hàm cậu đã bắt đầu đau nhức và cổ căng cứng vì góc độ kỳ quặc của đầu bây giờ. Nhưng cậu cũng chẳng quan tâm lắm. Khuôn mặt Vegas dính đầy gel bôi trơn và nước bọt, cậu cũng rên lên từng đợt giống như Pete.

Pete lại rời đi ngay sau đó khiến Vegas bật khóc vì thiếu tiếp xúc. Cậu chưa từng thèm được chịch như bây giờ. Vegas không biết tại sao nhưng cậu cảm thấy rất khó chịu, và không phải theo chiều hướng tích cực, thế nên khi Pete hỏi lại màu, Vegas nhíu mày một chút rồi nhẹ giọng trả lời, "Vàng."

Pete ngay lập tức trở lại và chạm vào người Vegas, ngồi bên cạnh và tay đặt trên ngực cậu. Vegas cảm thấy nhẹ nhõm tới mức bắt đầu khóc thút thít.

"Ôi bé con. Giỏi lắm. Cảm ơn em vì đã thành thật. Em cần gì? Anh cởi bịt mắt xuống nhé?"

Vegas gật đầu liên tục và Pete dỗ dành cậu trong khi tay cởi chiếc bịt mắt xuống. Cậu cố gắng quan sát anh qua tấm màng nước mắt còn Pete thì gạt nước mắt đang lăn dài trên má cậu. Giờ đây trông anh thật dịu dàng và chu đáo. Biểu cảm ấy thậm chí còn làm Vegas khóc lớn hơn và tại sao mình lại như vậy chứ?

"Thở nào," Pete nói. "Nói anh nghe em cần gì nào cún con."

Vegas thở dốc khi Pete trở lại ngồi trên đùi, một tay đặt trên ngực, một tay ôm mặt cậu. Cậu liên tục hít sâu và chậm rãi thở ra, đợi đến khi cảm thấy tâm trí không còn lưu lạc ở nơi khác nữa thì Vegas mới tiếp tục,

"Xin anh, Phi. Đi mà. Chạm vào em, để em chịch anh."

-

T/N: Find us on facebook: After Dark 9722 (facebook.com/afterdark9722)

Hẹn sớm gặp lại mọi người~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro