10.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm sau, Vegas hành động giống như không có việc gì xảy ra, Pete kết luận tối qua hắn thật sự đã say rồi.

Cậu cảm thấy nhẹ nhõm đồng thời cũng cảm thấy có chút thất vọng.

Trong thời gian gần đây Vegas đang thực hiện một dự án gì đó. Trước đây bởi vì Nop luôn là người đi cùng hắn, cho nên cậu chưa từng tiếp xúc với dự án đó. Hôm nay đột nhiên người đàn ông này nói muốn cậu ăn mặc chỉnh tề hơn, có vẻ như hắn sẽ đưa cậu cùng đi đến đó.

Pete mặc một thân tây trang, tính đi tính lại cũng đã ba năm từ sau khi rời khỏi Gia tộc chính, đây là lần đầu tiên cậu mặc một bộ vest chỉnh tề như vậy. Vegas nhìn chằm chằm vào cậu suốt vài phút, cho nên khi Pete bị nhìn đến nổi da gà khắp người, hắn mới không nói gì, đi thẳng lên xe.

Vegas ngồi ở ghế sau, Pete ngồi ghế phụ lái, Ton lái xe. Tất cả đều giống như ngày thường, nhưng Pete lại cảm thấy có gì đó khác biệt.

Ánh mắt cháy bỏng sau lưng khiến cậu thấy khó chịu.

Pete tự hỏi có phải người đàn ông này vẫn chưa hoàn toàn tỉnh rượu, có khi nào dư âm của cơm say hôm qua vẫn còn.

Cứ như vậy suốt một đường đi cậu đều thấy không thoải mái. Khi đến căn biệt thự ở vùng ngoại ô, khách khứa tập trung ở trước sân, có không ít nam nữ ăn mặc trang trọng đang bước xuống xe.

Họ vừa bước xuống xe, liền có một người phục vụ tiến đến hỏi, sau khi kiểm tra danh sách, họ sẽ được dẫn vào sảnh chính.

Đây là một bữa tiệc đính hôn, Pete có thể nhận ra ngay lập tức bởi vì ở mọi nơi trong sân đều được trang trí bằng hoa tươi, ngoài ra còn có những tấm áp phích treo trước cửa.

Hai người đàn ông trẻ tuổi, hơn nữa còn là hai Alpha?

Một người đàn ông mặc trên mình bộ lễ phục, đeo kính gọng vàng đến chào hỏi hắn. Sau khi dành cho Vegas một cái ôm, người đó kéo hắn đến giới thiệu cho hai người mới bước đến: "Anh trai, anh dâu đây là bạn của em, người đứng đầu Thứ gia của gia tộc Theerapanyakul, Vegas."

"Vegas, đây là anh trai của tôi - Eric và anh dâu Leon."

Hai người họ chào hỏi Vegas, Vegas cũng đáp lại bằng một món quà.

Hai bên nói chuyện được đôi ba câu, người đàn ông mặc lễ phục gọi người phục vụ mang theo rượu vang đến.

Người phục vụ không biết vì lý do gì lại bị vấp ngã, ly rượu trên khay sắp rơi xuống, bị Pete nhanh mắt lẹ tay bắt được, tránh để mọi người trở nên ngại ngùng khi ly rượu bị rơi bể.

Người phục vụ hoảng sợ nhanh chóng xin lỗi, người đàn ông mặc lễ phục muốn trách phạt mấy câu, nhưng đã bị Vegas ngăn lại, hắn nói nhỏ, đừng để chuyện này làm mất hứng.

Hai bên lại một lần nữa nâng ly rượu chạm vào nhau.

Dean mỉm cười với Pete, rồi cùng với Vegas tìm một phòng riêng để trò chuyện. Sao đó bỏ lại hai người, Pete và Ton để họ tự mình đi tìm niềm vui.

Dean dang rộng cánh tay, đặt lên thành ghế sofa, "Thế nào, gia tộc Mercedes đã không làm cậu thất vọng phải không?"

Người đàn ông ngồi trên sofa đối diện nở một nụ cười: "Quả thực là như vậy, nghe tên không bằng gặp mặt."

"Vậy còn cậu? Hy vọng lần sau gặp mặt sẽ không còn phải gọi cậu là người đứng đầu Thứ gia nữa."

Vegas lắc ly rượu trên tay, không nói gì.

"Cho nên cậu đã có kế hoạch chưa?"

Vegas không trả lời câu hỏi của anh ta, thay vào đó hắn hỏi ngược lại: "Đám người Nhật bên đó nói thế nào?"

"Yamaguchi nói hàng mới sẽ được chuyển đến vào tuần tới, sẽ có người tiếp tục theo dõi. Huibang sẽ đến đàm phán vào tháng tới, có lẽ sẽ không xảy ra sơ sót. Nếu cuộc đàm phán này thành công, Đông Nam á và cả Đông Á đều sẽ trở thành thiên hạ của chúng ta. Đối với ngai vàng của hoàng đế Bangkok – – tôi nghĩ nó sẽ sớm đổi chủ."

Người đàn ông trẻ nói rất nhiều, người đối diện vẫn yên lặng lắng nghe, cũng không nêu bất kỳ ý kiến nào. Người trẻ nói xong, lại giống như chợt nhớ ra điều gì đó, anh ta nhướn mày nói: "Nghe nói cậu đã trừ khử mafia Pong, là đang có tính toán gì mới sao?"

"Chỉ là một con tốt thí trong kế hoạch mà thôi."

"Được rồi, là do tôi nhiều lời."

Dean nhún vai, cụng ly với Vegas.

"Đúng rồi, vệ sĩ bên cạnh cậu không tệ, có thời gian cho tôi mượn vài ngày được không?"

"Bên cạnh cậu còn ít cao thủ à, sao còn nhìn trúng nó?"

"Cậu cũng biết con người của tôi, luôn tò mò với những thứ mới mẻ không phải sao?"

***

Pete đang đứng hút thuốc trong góc khuất của khu vườn, Ton tiến đến đưa ly rượu cho cậu, "Ly rượu này nhìn qua là biết rượu cao cấp, mày không muốn uống một ly sao?"

Pete lắc đầu, Ton để ly rưọu sang một bên, mang một chút thức ăn đến.

Anh ta vừa ăn vừa lẩm bẩm nói: "Mày còn nhớ Omega ở quán chế Yok lần trước không?"

Pete gật đầu, hỏi thế nào.

"Cậu bé đó đến tìm tao mấy lần để xin thông tin liên lạc của mày."

Pete khựng lại, sau đó lắc đầu.

"Tao đoán có lẽ nó nhìn trúng mày rồi. Còn nói bản thân đã tìm được một công việc mới, không còn làm việc ở nơi như vậy nữa, cậu bé bảo sẽ cố gắng trở nên tốt hơn."

"Khá tốt."

Ton nói đùa với cậu, "Cho nên khi nào cây sắt như mày sẽ biết nở hoa?"

"Tao phát hiện hôm nay mày đặc biệt lắm lời," Pete cũng không nhịn được cười, "Người ta không tìm ai khác, lại tìm mày? Mày thành thật khai báo, mày đã liên lạc riêng với người ta bao nhiêu lần rồi? Nhiều năm như vậy, tao chưa từng nhìn thấy mày qua lại với ai, sao lúc này đột nhiên giác ngộ được vậy?"

"Tao? Tao là người có tâm, làm sao có thể tự treo cổ mình trên một cái cây."

Hai người trò chuyện một lúc, Ton lại tiếp tục đi kiếm gì đó để ăn.

Không lâu sau, Dean đi đến, Pete vội vàng đứng dậy chào hỏi anh ta.

Dean phất tay, "Không cần cẩn trọng như vậy, cậu là thuộc hạ của Vegas, cũng là bạn của tôi, cứ xem như đây là nhà của mình đi."

Anh ta có ngoại hình tri thức, có má lúm đồng tiền khi cười, rất dễ khiến người khác nảy sinh hảo cảm.

Pete không dám vượt quá khuôn phép, vội nói: "Được quen biết cậu chủ đây là vinh dự của tôi."

"Cậu là Pete đúng không?"

Pete gật đầu nói phải.

Dean chìa tay ra, "Xin chào, Pete, tôi là Dean, là con thứ hai trong gia tộc Mercedes, vừa rồi thật sự rất biết ơn cậu, nếu không có cậu, hôm nay tôi sẽ mất mặt chết mất."

Pete nhanh chóng nói không có gì, chỉ là tiện tay giúp đỡ mà thôi.

"Tôi thấy thân thủ của cậu tốt như vậy, tôi có một thỉnh cầu hơi quá phận, chính là – – nếu cậu có thời gian thì đến huấn luyện đám vệ sĩ của tôi được không? Mặc dù họ không đến nỗi tệ nhưng lại không tốt bằng cậu."

Pete liền nói nào có nào có, cậu Dean quá khen rồi...loay hoay một lúc lâu cậu không biết làm sao để giải quyết chuyện này, cuối cùng mới nói mấy ngày nay bản thân đang theo sát một vài hạng mục, nội bộ đang thiếu người, nên cậu không thể rời đi được, đợi lần tới có cơ hội sẽ đến, cảm ơn cậu Dean đã đánh giá cao.

Hai người trò chuyện liên tục không ngừng nghỉ suốt một khoảng thời gian.

Vegas đang đứng trên ban công, nhìn khuôn mặt tươi cười của hai người họ, hắn u ám nâng ly rượu trên tay, uống một ngụm Whisky.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro