Chap 9: Yakuza

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

<Pete>

"Porsche, em ở lại đây với Arm và Pol để quan sát phạm vi xung quanh nhà hàng nhé? Pete và anh có chuyện cần kiểm tra trước."

Khun Kinn hỏi Porsche ngay khi chúng tôi đỗ xe gần nhà hàng, anh ấy nói đây sẽ là nơi gặp mặt của Vegas và một số Yakuza. Porsche và những người khác gật đầu đồng ý. Khun Kinn ra hiệu cho tôi đi cùng anh ta và tôi đã làm ngay lập tức.

"Hey!" Porsche tóm lấy cánh tay người đàn ông của mình, ngăn anh ta ra khỏi xe. Khun Kinn cố tình nhìn người yêu đang lo lắng cho mình và dùng tay còn lại vuốt ve khuôn mặt của cậu ấy. Tôi phải nhìn ra chỗ khác để cho họ một khoảng không gian riêng tư. Nhưng thực sự? Đứng trước sự rối ren của tôi mà hai người lại tán tỉnh nhau thế này?

"Cẩn thận nhé!" Tôi nghe thấy Porsche nói trước khi xuống xe, tôi đã quay đi chỗ khác nhưng đúng lúc lỡ nhìn thấy Porsche đang hôn chồng anh ấy. Ặc. Thể hiện tình cảm một cách kinh tởm mà không để ý đến những người độc thân và tôi - một người có tình trạng hôn nhân đang bị đe dọa.

"Anh biết rồi Honey. Hãy cẩn thận." Khun Kinn chủ yếu nói chuyện với Arm và Pol trước khi ra xe ngay sau đó. Tôi đi bên cạnh anh ta,nắm chặt khẩu súng của mình và sẵn sàng cho những gì sắp xảy ra. Đây không phải là nhiệm vụ của tôi vì tôi không còn phục vụ tộc đình chính nữa, nhưng vì Vegas rõ ràng đã dính líu đến tất cả sự rắc rối này, tôi không thể ngồi lại phòng khách sạn và cắn móng tay lo lắng trong khi chờ đợi họ giải quyết mọi thứ.

"Khun Kinn có nghĩ rằng mình nhầm lẫn không? Ý tôi là Vegas không thể liên kết với Yakuza. Hơn nữa tôi luôn ở bên cạnh anh ấy. Đặc biệt là anh ấy không thể che giấu sự phản bội đó với tôi. Anh ấy đã thề rằng sẽ thay đổi. " Khun Kinn bên cạnh liếc nhìn tôi với đôi mắt bi thương.

"Thế còn khi cậu ta biến mất vào chiều nay thì sao? Mày cũng đang theo dõi nó sao? Chỉ không đúng khi Vegas biến mất như thế này sau khi nhận được phản ứng dữ dội từ mày. Thật không giống cậu ta. Nó thậm chí còn để lại điện thoại của mình như vậy. Không đúng đâu Pete. " Khun Kinn nói khi chúng tôi bước vào con hẻm tối, cách nơi chiếc xe đang đậu vài dãy nhà. Tôi giữ chặt súng và cảnh giác hoàn toàn, chờ đợi điều tồi tệ nhất.

Tôi đã từng giao dịch với Yakuza trước đây khi Khun Kinn dẫn tôi đi cùng trong một vài giao dịch ở Nhật Bản. Mặc dù nhóm này được biết đến với tên gọi khét tiếng là Mafia, nhưng qua nhiều năm, lực lượng, tiền bạc và quyền lực của họ đã giảm dần. Họ không mạnh như trước đây hoặc như được miêu tả trong các bộ phim thế kỷ 21. Nhưng vẫn còn một lũ lưu manh xảo quyệt và nguy hiểm như vậy.

Vì vậy, bằng cách nào đó Vegas đã trở lại với con người cũ của mình và đã thực hiện một thỏa thuận nguy hiểm với những người này, tôi vô cùng lo lắng. Nếu những lời nói của Khun Kinn là sự thật, thì lý do của anh ta có thể là gì? Lại là phản bội gia tộc chính? Nhưng chính gia vẫn chưa nói về những gì sẽ làm sau khi anh ấy chuyển giao tất cả các quyền cho Porsche? Chúng tôi sẽ bắt đầu một cuộc sống mới tránh xa những xung đột Mafia này, tránh xa những mối đe dọa hàng ngày của sự phản bội và cái chết. Chúng tôi sẽ mang theo Venice, Macau và bắt đầu một gia đình của riêng mình. Đến lúc đó chúng tôi sẽ bình yên và hạnh phúc thực sự.

"Từ giờ trở đi, tôi không muốn nhìn thấy khuôn mặt dối trá của anh đâu Vegas! Tôi đã nhầm cả rồi! Một con quái vật như anh sẽ mãi là một con quái vật! Tôi hối hận vì đã chọn anh. Không, tôi hối hận vì đã gặp anh! Một người ích kỉ như anh xứng đáng được ở một mình! Từ nay xin hãy tránh xa tôi và Venice! Thật xa! Anh có nghe thấy không? "

Những điều tôi đã nói với anh ấy trước khi anh ấy biến mất cứ vang lên trong đầu tôi, sau đó là những lời anh ấy từng nói với tôi.

"Pete. Em bây giờ là cuộc sống của anh. Anh muốn em biết rằng cả thế giới của anh đều xoay quanh em. Hãy ở bên anh thật lâu. Không. Hãy ở bên anh mãi mãi. Nếu anh mất em một lần nữa, anh nghĩ rằng mình cũng sẽ mất trí. "

Vegas chết tiệt đã liên tục lặp lại điều này với tôi và tôi không thể đếm được anh ấy đã làm bao nhiêu lần những điều ngu ngốc khi dụ dỗ hoặc tán tỉnh tôi.

"Pete, anh có thể làm bất cứ điều gì cho em, em biết điều đó phải không. Làm ơn, anh không thể xa em. Nếu điều đó xảy ra anh thà chết còn hơn. "

Anh ấy còn coi trọng mọi lời nói của tôi không? Và nếu Vegas làm vậy, anh ấy có quay trở lại với con người cũ đầy cay nghiệt, đầy thù hận của mình. Người không nghĩ gì khác ngoài việc tiêu diệt Khun Kinn và những người còn lại trong gia tộc chính? Có lẽ Vegas đã thực sự làm như vậy sau khi nghĩ rằng cuối cùng tôi đã rời bỏ anh ấy. Tôi vẫn nghĩ rằng hơi kỳ lạ khi anh ấy không thù hận về cái chết của cha mình, Khun Gun.

"Chết tiệt! Lần này Vegas định làm gì!" Tôi thốt ra những suy nghĩ của mình vì nghĩ quá nhiều. Khun Kinn trừng mắt quay sang tôi như thể anh ta sẽ tự bắn tôi vậy. Khun ra hiệu cho tôi ngậm miệng và lén lút đi theo.

Khoảnh khắc băng qua con hẻm đó, chúng tôi ngay lập tức bị bao vây bởi một đám đàn ông trông như thể là những tên xã hội đen khét tiếng nhất ở Nhật Bản với những chiếc tatoos khắp người và cơ thể khổng lồ như một đô vật somo. Có năm người trong số họ chĩa súng thẳng vào mặt chúng tôi. Rõ ràng là chúng tôi đông hơn nhưng tôi giữ chặt súng và xoay người tại chỗ che Khun Kinn như một thói quen cũ, chĩa súng vào mặt từng người đàn ông trước khi nhắm nó vào trán của kẻ đang chỉ huy. Anh ấy cười toe toét và hất cằm về phía Khun Kinn trước khi quay lại nhìn tôi, quét mắt qua người tôi từ trên xuống dưới như thể tôi đang mang một món hàng đến trước cửa nhà anh ta.

Khun Kinn bắt đầu trò chuyện với người đàn ông bằng tiếng Nhật, điều mà tôi chưa bao giờ có cơ hội thấy trước đây. Tôi đã cố gắng làm ra vẻ điềm tĩnh giống như ngày xưa tôi thường làm, khi còn bảo vệ những người con trai của gia tộc Theerapanyakhun. Tuy nhiên, sâu bên trong, tôi đang chăm chú lắng nghe bất kỳ thông tin nào về Vegas được nhắc đến trong cuộc trò chuyện của họ.

"Pete?" Khun Kinn gọi tên tôi và ra hiệu cho chúng tôi hạ súng. Không có cách nào khác! Tôi thậm chí còn điều chỉnh tốc độ của mình để cho anh ta thấy rằng tôi sẵn sàng bắn anh ta bất cứ lúc nào.

"Pete, hạ súng xuống." Khun Kinn ra lệnh với giọng trầm khiến tôi ngạc nhiên.

"Nhưng Khun Kinn ..."

"Làm như tao nói Pete!" Khun Kinn nhấn mạnh hơn vào mệnh lệnh rằng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc từ từ lùi lại và hạ súng xuống.

Chết tiệt! Tại sao tôi phải làm theo? Bằng cách nào đó tôi biết rằng ngay khi tôi hạ thấp cảnh giác với những người này, họ sẽ ngay lập tức tấn công chúng tôi. Hoặc tệ nhất, chúng tôi có thể bị bắt cóc và bị tra tấn.

Arggg. Xin hãy cứu tôi khỏi nỗi kinh hoàng đó. Tôi thà chiến đấu đến chết còn hơn là trải qua một trong những cơn ác mộng địa ngục này. Vegas có thể đã tha mạng cho tôi trước đây nhưng tôi không thể làm điều tương tự với những người này. Tôi đã có một đứa con và một người chồng. Bây giờ anh ta đang ở đâu? Mẹ kiếp Vegas!

"Anh là ai ... argh!" Một phát súng vang lên sau đó là tiếng rên rỉ đau đớn của một trong những người đàn ông xung quanh chúng tôi khi anh ta ngã xuống đất, ôm chân trong quằn quại vì đau đớn. Tôi quay lại nhìn người mới đến vì tò mò nhưng ai đó đã đánh vào đầu tôi.

"Urghhh" Tôi ngã xuống đất ngay lập tức rên rỉ với cơn đau đầu và mắt bắt đầu mờ đi. Sau đó là sự hỗn loạn và âm thanh của những cú đấm, tiếng la hét và nhiều tiếng súng hơn được nghe thấy khi tôi dần bất tỉnh. Tôi đã cố gắng phân biệt một trong những giọng nói phải thuộc về người mà tôi đang chờ đợi và tìm kiếm.

"Pete! Pete!" Ah! Cuối cùng cũng nghe được. Đó chắc chắn là giọng nói của tên khốn Vegas. Vậy là anh ấy đến hả. Hmmm giỏi.

"FUCK! Đừng chạm vào em ấy! Mày dám chạm vào em ấy! Tao sẽ giết mày nếu mày đặt một ngón tay vào em ấy, đồ chuột bẩn thỉu!"

_____________________________

Tôi chợt tỉnh giấc khi một gáo nước lạnh dội vào đầu khiến cơ thể rùng mình không kiểm soát được vì lạnh. Ngay sau khi ý thức của tôi trở lại, chính tiếng hét giận dữ quen thuộc này đã ngay lập tức làm tôi tỉnh táo lại. Tôi đứng thẳng người từ một tư thế nằm khó xử và đó là lúc tôi nhận ra tay mình bị trói ở phía sau còn toàn bộ thân trên của tôi trần trụi!

"Pete! Pete em có sao không? Em có bị thương ở đâu đó không?" Đôi mắt tôi cố gắng tập trung vào nơi phát ra giọng nói quen thuộc và êm dịu. "Chết tiệt! Tại sao phải làm như vậy với Pete! Đồ khốn kiếp!" Đúng. Ngay cả khi anh ấy hét lên và nguyền rủa, giọng nói của anh ấy vẫn là êm dịu nhất toàn bộ thế giới rộng lớn.

"V ... Vegas." Tôi thấy anh ta bị trói cùng với Khun Kinn cách chỗ tôi vài mét. Mặt anh nhăn nhó vì giận dữ mà vẫn đẹp trai như thường. Nhưng tại sao anh ấy trông giống như đang bị giằng xé vì khóc và gần như muốn nuốt chửng tất cả mọi thứ? Vegas. Tại sao anh lại tức giận và trông có vẻ như sắp khóc? Nó khiến trái tim tôi đau đớn, tôi muốn chạy đến và ôm anh ấy vào lòng.

Chúng ta đã xa nhau bao nhiêu giờ? Mười hai giờ? Hoặc có thể nhiều hơn. Không quan trọng vì nó giống như một thập kỷ kể từ lần cuối tôi nhìn thấy anh ấy cười.

Ahhh. Tôi nhớ anh ấy rất nhiều.

"Pete? Mặt em bị sao vậy? Em lạnh à? Mẹ kiếp! Tất nhiên là mày rồi! Sao còn hỏi tao nữa? Mày tự cỏi trói đi!" Vegas vừa vặn vẹo cơ thể cố gắng giải thoát vừa tranh cãi với Khun Kinn nhưng vô ích.

"Bình tĩnh nào Vegas! Tiếng la hét của mày sẽ không có lợi gì cho Pete cũng như bất kỳ ai trong chúng ta ở đây." Khun Kinn nói từ phía sau anh ấy.

"Mày bình tĩnh bởi vì đó không phải là Porsche!" Vegas quay lại, khuôn mặt nhăn nhó vì căm ghét người anh em họ của mình. "Tại sao phải lôi Pete vào đây! Mày quên mất mình không phải là sếp của em ấy nữa rồi à! Đồ vô trách nhiệm!"

"Dù sao mày cũng đừng chửi người khác nữa! Đồ ngu! Mày quên chính mày là người đã chạy trốn như một cô gái nhỏ sau khi vợ của mày mắng à?! Thằng trẻ ranh!"

"Fuck! Đây vẫn là lỗi của mày! Sao mày không đưa Pete trở lại Bangkok chứ không phải ở sào huyệt của Yakuza nào đó! Porsche ở đâu khi tao cần anh ta đánh bật trí thông minh của mày ra khỏi bộ não?" Hai anh em họ ngu ngốc tiếp tục cãi nhau xem ai là người bớt ngu hơn trong khi tôi nhìn họ mà rùng mình.

"うるさい( Câm miệng lại )!" Người đàn ông to nhất và đáng sợ nhất trong phòng hét vào mặt hai người và như thế họ mới ngậm miệng lại. Làm sao họ có thể không làm theo khi nhìn người đàn ông trông như thể anh ta có thể bóp nát những tảng đá chỉ bằng tay không? Tên đó mặc một chiếc áo sơ mi hơi bóng bẩy nhưng hình xăm trên ngực có vẻ như là một con hổ bengal. Khuôn mặt ấy khiến tôi liên tưởng đến trợ lý của bác sĩ Steven Strange, với bộ ria mép và lông mày cau có. Ngay cả Vegas cứng đầu cũng dao động trong vài giây trước khi quay lại nhìn tôi với vẻ mặt lo lắng sâu sắc hơn.

Vegas, Khun Kinn và ông Wong độc ác trông giống nhau bắt đầu nói chuyện nhanh chóng bằng tiếng Nhật, điều này chỉ làm tăng thêm mức độ lo lắng của tôi. Họ đang trao đổi những lời lẽ thù địch và những lời nguyền rủa, tôi muốn biết họ đang nói về cái gì. Tại sao trước đây tôi không học tiếng Nhật? Tôi đã xem rất nhiều anime khi còn nhỏ và chỉ nhớ được một số từ cơ bản. Nhưng những điều đó không đủ để khiến tôi hiểu ba người đàn ông trước mặt tôi đang thảo luận và tranh cãi điều gì.

Tôi nghĩ tôi sẽ chết vì tò mò trước khi cuộc tra tấn thực sự có thể xảy ra.

🔫🔫🔫

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro