Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seungkwan ngồi trong phòng may mặc của trường, xung quanh cậu là những mẫu vải đủ màu sắc và dụng cụ may vá chất đống. Cậu chăm chú với công việc của mình, ánh mắt không rời khỏi bản phác thảo đang dang dở trước mặt. Không gian yên tĩnh của phòng may mặc chỉ bị khuấy động bởi âm thanh của bút chì lướt trên giấy và tiếng kéo cắt vải sắc bén.

Bài tập lần này đòi hỏi sự tỉ mỉ và sáng tạo, yêu cầu sinh viên thiết kế và hoàn thành một bộ trang phục hoàn chỉnh từ khâu phác thảo đến sản xuất. Seungkwan đã lựa chọn một chủ đề khó nhằn nhưng đầy thử thách  "Sự giao thoa giữa hiện đại và truyền thống" Cậu muốn tạo ra một bộ trang phục vừa mang hơi thở hiện đại nhưng vẫn giữ được nét đẹp của văn hóa truyền thống.

Từng đường phác thảo, từng nét vẽ trên giấy đều được cậu chăm chút cẩn thận. Bàn tay cậu lướt qua những mảnh vải, cẩn thận lựa chọn chất liệu phù hợp để hiện thực hóa ý tưởng của mình. Seungkwan biết rằng chỉ có sự chăm chỉ và quyết tâm mới giúp cậu đạt được kết quả tốt nhất, và cậu không cho phép mình lơ là dù chỉ một giây.

Mồ hôi thấm ướt trán cậu nhưng Seungkwan không quan tâm. Cậu tập trung cao độ, dùng thước đo từng centimet, cắt vải với sự chính xác tuyệt đối. Mỗi đường kim mũi chỉ cậu đều thực hiện một cách chính xác và điêu luyện.

Giờ đây, Seungkwan đang tiến hành bước quan trọng nhất - ghép các mảnh vải đã cắt lại với nhau để tạo thành bộ trang phục hoàn chỉnh. Ánh mắt cậu lấp lánh niềm đam mê khi từng đường kim mũi chỉ từ đôi tay cậu đã dần dần biến mảnh vải vô tri thành một bộ trang phục mang đầy tính nghệ thuật.

Nhìn bộ trang phục đang dần hình thành dưới bàn tay mình, Seungkwan cảm thấy một niềm tự hào nho nhỏ. Cậu biết rằng mỗi sản phẩm hoàn thiện không chỉ là kết quả của những giờ lao động miệt mài mà còn là sự kết tinh của ý tưởng và sáng tạo. Seungkwan tin rằng, chỉ cần cậu cố gắng, cậu sẽ đạt được những gì mình mong muốn.

Seungkwan tiếp tục công việc của mình cho đến khi ánh đèn trong phòng may mặc bắt đầu lấp lánh, báo hiệu ngày đã dần khép lại. Cậu cẩn thận thu dọn dụng cụ, gấp gọn những mảnh vải còn lại và đặt chúng vào góc phòng. Nhìn lại tác phẩm của mình, Seungkwan mỉm cười hài lòng. Đây chỉ mới là bước đầu tiên, nhưng cậu biết rằng mình đang đi đúng hướng.

Khi cậu bước ra khỏi phòng may mặc, đêm đã buông xuống nhưng trong lòng Seungkwan vẫn cháy bỏng niềm đam mê và quyết tâm. Cậu biết rằng con đường phía trước còn dài và nhiều thử thách, nhưng với sự chăm chỉ và quyết tâm này Seungkwan tin rằng mình sẽ đạt được những thành công lớn hơn trong tương lai.

Đột nhiên điện thoại trong túi áo của cậu rung lên. Cậu lấy ra và nhìn thấy tin nhắn từ Hansol.

"Tôi đến trường đón cậu nhé? Để cậu không phải về một mình"

Seungkwan cảm thấy một chút xao xuyến trong lòng. Dù biết mối quan hệ giữa họ chỉ là tạm thời và mang tính chất hình thức, nhưng cách Hansol quan tâm làm cậu không khỏi cảm thấy ấm áp. Cậu do dự một chút trước khi trả lời.

"Không cần đâu, em tự về được mà" Seungkwan nhắn lại, cố gắng giữ khoảng cách để không quá phụ thuộc vào Hansol.

Nhưng ngay lập tức, một tin nhắn khác từ Hansol khiến Seungkwan không khỏi bất ngờ.

"Chúng ta đang đóng giả là một cặp, tôi muốn làm tròn vai trò của mình. Đợi tôi ở cổng trường nhé"

Seungkwan đọc tin nhắn mà trái tim đập nhanh hơn. Cảm giác hạnh phúc len lỏi trong lòng cậu, khiến nụ cười trên môi nở rộ. Dù chỉ là một mối quan hệ tạm thời nhưng sự quan tâm chân thành của Hansol làm Seungkwan không thể chối từ.

Cậu gõ nhanh dòng chữ.

"Vâng, em đợi chú"

-

Seungkwan đứng ở cổng trường nhìn dòng người qua lại, lòng hồi hộp chờ đợi. Chưa đầy mười phút sau, một chiếc xe hơi đen bóng lăn bánh đến trước mặt cậu.

Cửa sổ xe từ từ hạ xuống, để lộ khuôn mặt điển trai của Hansol. Anh mỉm cười, ánh mắt dịu dàng nhìn cậu.

"Lên xe đi, tôi sẽ đưa cậu về"

Seungkwan mỉm cười đáp lại, bước lên xe và ngồi vào ghế bên cạnh Hansol. Khi cậu vừa đóng cửa lại, Hansol quay sang nhìn cậu với ánh mắt quan tâm.

"Cậu đã chăm chỉ hoàn thành bài tập cả ngày hôm nay rồi đúng không? Có mệt không?"

Seungkwan lắc đầu, cảm thấy lòng mình ấm áp hơn bao giờ hết "Không, em không mệt đâu. Chỉ là hơi bất ngờ khi chú đến đón em thôi"

Hansol bật cười nhẹ "Tôi đã nói rồi mà, chúng ta là một cặp dù chỉ là giả. Tôi muốn làm tròn vai trò của mình"

Seungkwan nhìn Hansol một lúc, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả. Cậu biết rằng dẫu cho mối quan hệ này chỉ là giả tạo, nhưng sự chăm sóc của Hansol là thật.

Chiếc xe lăn bánh trong màn đêm, ánh đèn thành phố lấp lánh ngoài cửa sổ. Hansol vừa lái xe vừa hỏi thăm về việc học và những điều mà Seungkwan đang trải qua. Mỗi câu nói của anh đều thể hiện sự quan tâm và thấu hiểu, khiến Seungkwan cảm thấy như mình đang được bao bọc trong một vòng tay ấm áp.

"Chú định đưa em đi đâu?" Seungkwan tò mò hỏi khi thấy hướng đi không phải về nhà.

"Tôi nghĩ sau một ngày làm việc vất vả chúng ta nên ăn gì đó trước khi về, tôi biết nhà hàng này rất ngon"

Seungkwan suy nghĩ một chút rồi nở nụ cười tươi, "Em muốn ăn ở quán lòng nướng ngoài vỉa hè, món đó ngon lắm chú đã thử bao giờ chưa?"

Hansol hơi chần chừ. Anh đã quen với những nhà hàng sang trọng, những món ăn được chế biến cầu kỳ và trình bày đẹp mắt. Quán nướng vỉa hè là một thứ gì đó hoàn toàn xa lạ với anh. Thấy sự do dự trong ánh mắt của Hansol, Seungkwan cười nhẹ.

"Chú không cần lo đâu, em đảm bảo chú sẽ thích. Chỉ cần thử một lần thôi mà"

Ánh mắt sáng rỡ và sự mong đợi của Seungkwan khiến Hansol không thể từ chối, anh gật đầu đồng ý dù trong lòng vẫn còn chút e ngại. Seungkwan vui vẻ chỉ đường đến một quán nướng vỉa hè gần đó.

Khi hai người đến quán, khói bốc lên từ những chiếc bếp nướng, mùi thơm của thịt nướng lan tỏa trong không gian. Seungkwan nhanh nhẹn chọn một chỗ ngồi rồi bắt đầu gọi món. Hansol ngồi đối diện, quan sát cậu với ánh mắt vừa tò mò vừa ngạc nhiên.

"Cậu thật sự thích ăn ở đây à?" Hansol hỏi, vẫn chưa hoàn toàn quen với khung cảnh xung quanh.

Seungkwan gật đầu, mắt sáng lên khi thịt được mang ra "Đúng rồi! Món này rất ngon, chú ăn rồi sẽ thích ngay"

Cậu không đợi lâu, ngay lập tức lấy thịt ra nướng trên bếp. Những miếng thịt xèo xèo trên lửa, mỡ chảy xuống làm bốc lên những làn khói thơm phức. Seungkwan khéo léo lật thịt, ánh mắt chăm chú như đang làm một công việc quan trọng.

Hansol ngồi nhìn cậu, cảm thấy sự lo lắng ban đầu của mình dần tan biến. Seungkwan thật sự rất thành thạo trong việc này, như thể cậu đã quen với việc ăn uống ở những nơi như thế này từ lâu.

"Chú nhìn xem, thịt chín rồi đấy" Seungkwan nói, ánh mắt hớn hở khi cậu bắt đầu gói thịt vào lá rau, thêm chút kimchi và một ít nước sốt rồi đưa về phía Hansol "Chú thử đi, em đảm bảo chú sẽ thích"

Hansol nhìn miếng thịt trong tay Seungkwan, lòng hơi ngại ngùng. Anh đã quen với việc ăn uống từ từ tốn nhẹ nhàng, nhưng trước ánh mắt đầy mong đợi của Seungkwan anh không thể từ chối. Hansol nhận lấy miếng thịt, bỏ vào miệng và bắt đầu nhai.

Ngay lập tức, vị ngọt của thịt nướng hòa quyện với sự tươi mát của rau và chút chua cay của kimchi bùng nổ trong miệng. Hansol ngạc nhiên trước hương vị đậm đà và ngon lành.

"Thế nào? Ngon không chú?" Seungkwan hỏi, ánh mắt háo hức chờ đợi.

Hansol nhìn cậu, gật đầu cười nhẹ.

"Tôi không ngờ lại ngon đến vậy"

Seungkwan vui vẻ cười, tiếp tục gói thêm vài miếng nữa rồi thúc giục Hansol ăn tiếp "Em đã nói rồi mà! Chú cứ thử đi, sẽ còn nhiều món ngon khác nữa"

Hansol nghe theo, từ từ thưởng thức những miếng thịt nướng do Seungkwan tự tay chuẩn bị. Anh không rõ liệu món ăn này thực sự ngon như vậy, hay là do ánh mắt và sự nhiệt tình của Seungkwan khiến mọi thứ trở nên đặc biệt.

Nhìn cậu chăm chú nướng thịt, tay thoăn thoắt gói rau và thịt cho mình, Hansol cảm thấy có gì đó rất ấm áp trong lòng. Anh chưa từng nghĩ rằng một bữa ăn vỉa hè lại có thể mang đến cảm giác thoải mái và hạnh phúc đến vậy.

Sau khi cả hai đã ăn no, Hansol ngồi ngả lưng ra sau, cảm giác ấm áp của bữa ăn vẫn còn lưu luyến trong lòng.

"Cảm ơn cậu Seungkwan, hôm nay thật sự rất thú vị" Hansol nói, ánh mắt dịu dàng nhìn cậu.

Seungkwan cười tươi đáp "Không có gì đâu chú, em chỉ muốn chú thử những điều mới lạ thôi mà. Đôi khi những thứ đơn giản nhất lại mang đến niềm vui nhiều nhất"

Hansol nhìn Seungkwan, trong lòng anh cảm nhận được sự chân thành và nhiệt huyết từ cậu. Anh biết rằng dù chỉ là một mối quan hệ tạm thời, nhưng mỗi khoảnh khắc bên Seungkwan đều rất đáng trân trọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro