Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng hôm đó Hansol ngồi đối diện với mẹ mình trong căn phòng khách trang nhã của căn biệt thự lớn. Ánh sáng ấm áp từ những chiếc đèn chùm pha lê chiếu xuống, tạo ra một không gian thoải mái nhưng không kém phần sang trọng.

Bà Choi, mẹ của Hansol, một người phụ nữ quý phái với mái tóc bạc phơ và đôi mắt sắc sảo. Bà ngồi trên ghế bành, đôi mắt bà dõi theo cử chỉ điềm tĩnh của con trai mình. Bà đã từng nhiều lần đề cập đến chuyện hôn nhân với Hansol, nhưng lần nào cũng bị anh lảng tránh.

"Hansol, con đã ngoài 30 tuổi rồi" Giọng bà nhẹ nhàng nhưng rõ ràng, mỗi từ bà nói ra đều chứa đựng sự lo lắng và kỳ vọng "Mẹ biết con bận rộn với công việc, nhưng con không thể cứ mãi trốn tránh chuyện lập gia đình được. Mẹ thật sự lo lắng cho con"

Hansol lặng lẽ nghe mẹ nói, đôi mắt anh ánh lên một sự bình thản và thấu hiểu. Anh biết mẹ mình đã nhắc đến điều này không biết bao nhiêu lần, nhưng lần này có điều gì đó khác biệt.

"Mẹ, con hiểu mẹ lo lắng" Anh lên tiếng, giọng anh trầm ấm, chứa đựng sự tôn trọng "Nhưng mẹ cũng biết con là người cẩn thận, con không muốn vội vã trong chuyện này. Con cần tìm được người mà con thật sự cảm thấy có thể chia sẻ cả cuộc đời"

Bà Choi thở dài, bà đã quen với những câu trả lời như vậy từ Hansol và điều đó không làm bà bớt lo lắng.

"Hansol, mẹ không muốn ép con, nhưng con cũng phải hiểu rằng ở tuổi của con, nếu không sớm yên bề gia thất thì sẽ rất khó khăn sau này" Bà nói, ánh mắt bà không giấu được sự lo âu "Mẹ chỉ muốn con hạnh phúc và ổn định, không phải lo nghĩ nhiều"

Hansol nhìn sâu vào đôi mắt của mẹ, rồi anh nở một nụ cười nhẹ mang theo sự chân thành.

"Mẹ, con đang trong một mối quan hệ" Anh nói, giọng anh nhẹ nhàng nhưng rõ ràng "Con đã gặp được một người rất đặc biệt, em ấy khiến con cảm thấy bình yên và hạnh phúc"

Mẹ anh khẽ nhướng mày, đôi mắt bà hiện lên vẻ ngạc nhiên và không tin vào những gì vừa nghe thấy.

"Con... con nói thật sao?" Bà hỏi lại như thể muốn chắc chắn rằng mình không nghe nhầm "Con đang yêu thật à? Sau bao nhiêu lần mẹ hỏi con đều né tránh, giờ lại bảo đang yêu đương?"

Hansol khẽ cười, nụ cười dịu dàng mà anh thường chỉ dành cho những người thân yêu nhất.

"Vâng mẹ" Anh khẽ đáp, giọng nói của anh đong đầy sự ấm áp khi anh nhắc đến Seungkwan "Em ấy là một người rất tốt bụng, chân thành và tinh tế. Con cảm thấy rất thoải mái khi ở bên cạnh em ấy, và điều đó khiến con muốn bảo vệ và chăm sóc cho em ấy nhiều hơn"

Mẹ Hansol nhìn con trai mình, cố gắng nắm bắt cảm xúc của anh qua từng lời nói. Bà cảm nhận được sự thay đổi trong cách Hansol nói về người mà anh đang yêu và điều đó khiến bà không khỏi xúc động.

"Hansol, nếu con thực sự yêu người đó mẹ rất mừng cho con" Bà nói, giọng bà trở nên dịu dàng hơn "Mẹ chỉ muốn con hạnh phúc, nhưng mẹ cũng lo lắng rằng con có thể bị tổn thương nếu mọi chuyện không như ý"

Hansol nhẹ nhàng nắm lấy tay mẹ mình, anh siết nhẹ như để truyền thêm sự an tâm cho bà.

"Mẹ, con hiểu sự lo lắng của mẹ" Anh đáp, giọng nói vẫn giữ nguyên sự dịu dàng "Nhưng con cảm thấy mình đã tìm thấy một người đáng để yêu thương. Em ấy mang đến cho con cảm giác an toàn và bình yên mà con chưa từng có. Con muốn mẹ yên tâm, con sẽ không để mình bị tổn thương đâu"

Bà Choi nhìn vào đôi mắt của Hansol, thấy được sự chân thành và quyết tâm trong đó. Bà biết con trai mình đã trưởng thành và có thể tự quyết định về cuộc sống của mình nhưng lòng người mẹ vẫn không khỏi lo lắng.

"Con trai, nếu con đã quyết định như thế mẹ sẽ không cản trở" Bà nói, giọng bà trở nên nhẹ nhàng hơn dù vẫn có chút lo lắng "Nhưng mẹ vẫn muốn gặp người đó, để biết con đang yêu ai và để chắc chắn rằng họ là người xứng đáng với con"

Hansol khẽ gật đầu, anh biết mẹ mình sẽ không dễ dàng chấp nhận mà không gặp mặt người mà anh đang nhắc đến.

"Con sẽ sắp xếp để mẹ gặp em ấy sớm thôi. Nhưng con muốn mọi thứ diễn ra tự nhiên, không ép buộc và không gây áp lực cho em ấy"

Bà Kim khẽ thở dài, bà biết mình không thể ép buộc Hansol nhưng bà cũng không thể ngừng lo lắng.

Những cô tiểu thư danh giá trước đây bà từng muốn Hansol gặp đều bị anh từ chối, bà đã chọn lọc rất kĩ những người có tính tình dịu dàng và không đỏng đảnh chua ngoa. Bà biết rõ tính con trai bà không thích người như thế, đã chọn kĩ lưỡng như vậy mà vẫn bị Hansol gạt bỏ. Bà thật sự tò mò người khiến con trai bà rung động là ai mà có bản lĩnh lớn như vậy.

"Được rồi, mẹ sẽ đợi" Bà nói, rồi nhìn anh với ánh mắt đầy yêu thương "Hansol, mẹ chỉ mong con tìm được hạnh phúc thật sự. Mẹ không muốn thấy con phải chịu đựng bất kỳ sự cô đơn hay tổn thương nào"

Hansol mỉm cười, anh nhẹ nhàng ôm mẹ mình, một cái ôm chứa đựng tất cả sự biết ơn và tình cảm của anh.

"Con biết, con sẽ làm mọi thứ để bảo vệ hạnh phúc của mình" Anh thì thầm, giọng nói của anh trầm ấm đầy sự an ủi "Con cảm ơn mẹ đã luôn lo lắng cho con, con sẽ không để mẹ phải thất vọng đâu"

Bà Choi khẽ gật đầu, cảm nhận được sự ấm áp từ cái ôm của Hansol. Bà không nói gì thêm nhưng trong lòng bà đã yên tâm hơn phần nào. Bà tin vào con trai mình và hy vọng rằng anh sẽ tìm thấy hạnh phúc thật sự mà anh xứng đáng có được.

Khi Hansol rời khỏi phòng khách, bà ngồi lại một mình, lòng bà nhẹ nhàng hơn khi biết rằng cuối cùng con trai mình cũng đã mở lòng với tình yêu.

-

Sau khi Hansol rời khỏi nhà, ánh mắt anh trở nên sắc bén hơn khi nghĩ đến những công việc quan trọng đang chờ anh tại tập đoàn. Đối với Hansol, gia đình luôn là ưu tiên hàng đầu nhưng công việc là nơi anh thể hiện sự quyết đoán và bản lĩnh của mình. Anh lái xe tới trụ sở tập đoàn, nơi mà những cuộc đàm phán căng thẳng và chiến lược đang chờ đợi anh.

Hôm nay anh có một cuộc gặp quan trọng với Kim Mingyu, Tổng giám đốc của tập đoàn KG. Một người nổi tiếng với sự khôn khéo và tài năng trong giới kinh doanh, Mingyu luôn biết cách làm sao để mang lại lợi ích tốt nhất cho tập đoàn của mình. Cuộc đàm phán này liên quan đến một hợp đồng lớn mà cả hai bên đều đã bàn bạc suốt nhiều tháng qua.

Khi Hansol bước vào phòng họp, Mingyu đã ở đó với dáng vẻ tự tin và nụ cười nửa miệng quen thuộc. Mingyu mặc bộ vest đen sang trọng, toát lên vẻ lịch lãm và quyền lực. Hansol tiến tới bắt tay với Mingyu, ánh mắt hai người giao nhau, cả hai đều biết rằng đây sẽ là một cuộc đàm phán không hề dễ dàng.

"Chào Hansol, tôi rất vui khi cuối cùng chúng ta cũng có thể ngồi xuống và hoàn tất hợp đồng này" Mingyu mở lời, giọng anh ta bình thản nhưng đầy tính toán.

Hansol mỉm cười nhẹ, đôi mắt anh không rời khỏi đối phương "Tôi cũng vậy, Mingyu. Đây là cơ hội tốt cho cả hai bên, tôi tin rằng chúng ta có thể đạt được thỏa thuận có lợi cho tất cả"

Mingyu gật đầu rồi ra hiệu cho trợ lý của mình đưa ra bản hợp đồng.

"Tôi đã chuẩn bị sẵn bản hợp đồng, và tôi tin rằng nó sẽ làm hài lòng cả hai phía"

Hansol nhận lấy bản hợp đồng, lật qua từng trang giấy, ánh mắt anh dừng lại ở phần chia lợi nhuận. 6/4 - nghiêng hẳn về phía tập đoàn KG. Anh không ngạc nhiên, nhưng cũng không hài lòng.

"Mingyu, tôi nghĩ rằng chúng ta đã đồng ý về một thỏa thuận công bằng" Hansol nói, giọng anh điềm đạm nhưng chứa đựng sự kiên định "Lợi nhuận 5/5 sẽ là hợp lý cho cả hai bên. Tôi không nghĩ rằng 6/4 là công bằng, nhất là khi tập đoàn chúng tôi đã đầu tư rất nhiều vào dự án này"

Mingyu cười nhẹ, nhưng nụ cười không chạm tới đôi mắt.

"Hansol, tôi hiểu quan điểm của anh, nhưng anh phải hiểu rằng với những gì chúng tôi đã đóng góp, 6/4 là tỉ lệ hợp lý"

Hansol nhíu mày nhưng không tỏ ra quá bất ngờ. Anh biết rằng cuộc đàm phán này sẽ không dễ dàng, mặc dù thế anh cũng không phải là người dễ dàng nhượng bộ.

"Mingyu, tôi tôn trọng những đóng góp của tập đoàn KG, nhưng hãy công bằng mà nói, cả hai chúng ta đều biết rằng việc hợp tác này không thể thành công nếu thiếu sự đóng góp của cả hai bên. Tôi muốn thỏa thuận này phản ánh đúng giá trị của những gì chúng tôi đã làm" Hansol nói, ánh mắt anh sắc bén như dao nhưng giọng nói vẫn giữ được sự lịch lãm và ôn hòa.

Mingyu trầm ngâm một lúc, rồi lật lại bản hợp đồng, suy nghĩ về những lời nói của Hansol.

"Anh nói cũng có lý, nhưng 6/4 vẫn là tỉ lệ tôi cho là hợp lý nhất"

Hansol giữ im lặng trong giây lát, anh biết mình cần phải đưa ra lý lẽ thuyết phục hơn nữa để thay đổi quan điểm của Mingyu. Anh chậm rãi giải thích.

"Mingyu, hãy nhìn vào những lợi ích dài hạn mà cả hai chúng ta có thể đạt được từ sự hợp tác này. Nếu chúng ta đi đến một thỏa thuận công bằng ngay từ bây giờ, điều đó sẽ tạo ra nền tảng vững chắc cho những dự án trong tương lai. Tôi không muốn chỉ tập trung vào lợi ích ngắn hạn mà muốn xây dựng một mối quan hệ hợp tác lâu dài và bền vững giữa hai tập đoàn"

Mingyu lắng nghe, sự do dự hiện rõ trên khuôn mặt anh ta. Những gì Hansol nói đều có lý và Mingyu biết rằng Hansol không phải là người dễ bị thuyết phục nếu anh ta cảm thấy mình đang bị ép buộc.

Cuối cùng Mingyu hít một hơi sâu rồi gật đầu, nụ cười xuất hiện trở lại trên môi anh ta nhưng lần này có vẻ chân thành hơn.

"Được rồi, Hansol. Anh đã thuyết phục được tôi. 5/5 - chúng ta sẽ chia đều lợi nhuận. Tôi tin rằng điều này sẽ mang lại lợi ích lớn hơn cho cả hai bên trong dài hạn"

Hansol mỉm cười hài lòng, anh đưa tay ra để kết thúc cuộc đàm phán.

"Cảm ơn Mingyu, tôi tin rằng chúng ta đã đưa ra quyết định đúng đắn"

Hai người bắt tay nhau, cảm nhận được sự tôn trọng lẫn nhau trong cái bắt tay chắc chắn ấy. Cuộc đàm phán đã kết thúc thành công và Hansol biết rằng đây chỉ là khởi đầu cho một mối quan hệ hợp tác lâu dài và đầy hứa hẹn.

---

Sau khi hoàn thành buổi ký kết, Hansol trở lại văn phòng của mình, ngồi xuống ghế và nhìn ra cửa sổ. Anh biết rằng mỗi quyết định đều có ảnh hưởng lớn đến tương lai, nhưng với anh điều quan trọng nhất là giữ được sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống cá nhân. Và với suy nghĩ đó, hình ảnh của Seungkwan lại hiện lên trong tâm trí anh, mang theo một cảm giác ấm áp và yên bình mà anh hiếm khi tìm thấy trong cuộc sống bận rộn của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro