chap4: ngày đầu đi học (3). Sự xuất hiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Solji đảo mắt nhìn sang heeyeon, ánh mắt hiện lên vài tia thương cảm xen lẫn lo lắng
- ơ kìa, mọi người chúc mừng học sinh mới đi chứ_ cậu học sinh kia thấy cả lớp im lặng thì lên tiếng
- suga à em là đang chúc mừng cái gì chứ, taehyung à em..._ solji đưa mắt liếc ngang suga rồi quay lại cậu học sinh kia, lời chưa kịp thốt ra hết đã bị taehyung chặn mất
- chuyện của em 'không cần cô quản'_ taehyung gằn giọng kiến solji và cả lớp phải giật mình, trong lớp bỗng nhiên có một luồn khí lạnh đến run người, solji bất đắc dĩ cũng im lặng quan sát xung quanh lớp sau đó cô thở dài
- hajzz, heeyeon à trong lớp chỉ còn có mỗi chỗ đó là trống thôi. Em ngồi ở đó được chứ_ chỉ tay vào bàn cuối ở phía góc trái lớp, tức là bàn phía sau taehyung
Heeyeon nhìn solji mỉm cười nhẹ làm sao nam sinh dưới kia ngây ngất, cô ngật đầu rồi nhắm tới chiếc bàn mà solji đã chỉ đi tới, cô vừa đi qua ngang bàn của taehyung thì "RẦM"
- aiza_ heeyeon vừa bị ngã vì đau quá cô theo phản xạ lấy tay xoa chân và ánh mắt hướng về taehyung
Phải là taehyung đã làm cô ngã, cô vừa đi ngang qua bàn thì taehyung đã dùng chân mình gạt chân cô, anh nhìn cô với con mắt thương cảm đầy giả tạo, sau đó nhướn mày vẻ thách thức rồi quay mặt lên nhếch môi cười, ánh mắt lộ rõ vài tia nguy hiểm
Sau khi heeyeon ngã solji và cả lớp đều bất ngờ nhìn về phía cô, solji vội vàng tiếng về phía cô
- heeyeon à, em có sao không vậy_ solji đỡ heeyeon đứng dậy rồi nhìn quanh người heeyeon
- dạ em không sao đâu cô, chỉ là hơi bất cẩn nên bị ngã_ heeyeon cô nở một nụ cười ngượng, solji đỡ cô ngồi xuống bàn, gương mặt solji đang rất khó coi heeyeon thấy vậy thì lên tiếng_ "em không sao thật mà, cô đừng lo"
- ừ_ solji gật đầu rồi đu về phía bụt giản nhìn lớp nói_ "sắp tới là tiết văn nhỉ, hôm nay các thầy cô phải họp gấp nên các em sẽ được nghĩ tiết đầu"_ solji vừa nói xong cả lớp nháo nhào hẳn lên vui vẻ quay qua quay lại nói chuyện. Thấy vậy solji đập mạnh bàn nói
- e hèm, các em ngồi nghiêm túc trong lớp, không được ra ngoài đó. Rõ chưa
- naeeee_ tiếng đồng thanh của các học sinh vang lên làm solji gật gù thoả mãn, trước khi bước ra khỏi lớp solji không quên quay lại nhìn heeyeon sau đó rời đi
  Solji vừa bước ra khỏi lớp thì lập tức một cái lớp im lặng biến mất thay vào đó nó biến thành một cái chợ
Heeyeon nhìn đám học sinh kia mà không thể nào tin nổi họ là con của những gia tộc lớn mạnh, cô tặc lưỡi rồi lắc đầu chán nản quay mặt về phía trước thì cô bắt gặp một gương mặt điển trai, lạnh lùng nhưng ánh mắt vô cùng kì quái. Lúc nảy cô quá chăm chú nhìn họ học sinh kia mà không để ý anh đã nhìn cô từ bao giờ.
Thấy cô nhìn mình bằng ánh mắt vô cũng khó hiểu thì anh nhếch môi dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn cô và lên tiếng
- chào học sinh mới, nếu như cô đã dám bước vào lớp này thì kim taehyung tôi sẽ đối sử với cô tốt lắm, ví dụ như việc lúc nảy chỉ là mới bắt đầu_ giọng taehyung trầm thấp vang lên, nó mang một cái gì đó khá lạnh, làm heeyeon cảm thấy lạnh sống lưng
Heeyeon nhớ tới việc lúc nảy, cô là người kiềm chế cảm xúc rất kém cô đang rất tức giận, nếu như cô không thực hiện cái yêu cầu quá đáng của ông ahn thì có lẽ giờ này anh đã ăn thẳng một cái tát từ cô rồi. Tay cô đút vào ngăn bàn, nắm chặc thành nắm đấm cô tức mà không thể nói ra làm cơ thể cô run lên bần bật, nhìn vào đã biết cô giận tới mức nào. Cô cuối gằm mặt xuống bàn miệng không ngừng lảm nhảm "bình tĩnh, ahn heeyeon phải bình tĩnh".
Đối với cô thì là cô đang kiềm chế cơn tức giận nhưng khi rơi vào mắt taehyung thì anh nghĩ cô đang run lên vì sợ hãi. Anh nhếch môi nhìn cô với ánh mắt kinh miệt giọng nói có chút đùa cợt
- aiza, cô đó mới nói thế mà đã sợ sau này mới thú vị bây giờ chỉ là bắt đầu thôi
Anh dửng dưng quay lên để cô ngồi phía dưới nhìn anh như muốn ăn tươi nuốt sống
- "cậu chờ đó tôi sẽ trả thù" heeyeon nghĩ rồi cuối mặt xuống bàn nhắm hờ hai mắt lại mặc cho cái đám giặc kia quậy muốn banh cái lớp
.
.
Reng...reng...reng
Tiếng chuông vang lên thế là một tiết học đã kết thúc
Nghe tiếng chuông heeyeon bật dậy lười nhác nhìn quay, mắt cô mở to
- mới đây mà đâu rồi_ heeyeon đứng dậy nhìn xuống chân ghế chiếc cặp sách của cô 'không cánh mà bay'
1...2...3 giây, omm chiếc cặp sách của cô bị treo trên cái cây bên cạnh cửa sổ, mắt cô mở to hết cỡ.
- hajzz, chắc là cái tên đó làm_ cô lẩm bẩm rồi đứng bất dậy chạy hì hục đến chỗ cái cây

Taehyung như đã chờ sẵn cô ở đó thấy cô chạy lại anh nhếch môi tạo nên đường cong hoàng mỹ sau đó quay đi. Cô thấy bóng lưng anh rời đi nhưng cũng chẳng nói gì trong miệng chỉ lẩm bẩm "phải nhịn, ahn heeyeon mày phải nhịn"
Chiếc cặp đang được treo lơ lửng trên cây cô thì đừng dưới bất lực nhìn lên, suy nghĩ một hồi cuối cùng trèo lên cây là quyết định đúng đắng nhất. lúc trước cô thường xuyên được ông bà ahn cho về quê ngoại ở ngoài vùng ngoại ô chơi, ngoại cô có một nông trại nhỏ để trồng trọt và chăn nuôi nên cô rất thích ở đó, từ nhỏ cô đã rất hiếu động nên thường xuyên theo những đứa trẻ ở vùng ngoại ô đi tới nhưng dòng suối bắt cá, trèo cây nên bây giờ trèo lên cái cây này với cô thì quá dễ. Lay hoay một hồi cuối cùng heeyeon cũng đã ở trên cây cô với tay lấy chiếc cặp sách đeo vào lưng rồi lại lay hoay trèo xuống

Ông trời đúng là muốn trêu cô, thay xong đồ thể dục đi ra khỏi nhà vệ sinh vì quá vội cô đâm sầm vào một người *rầm. ahh* tiếng mông cô tiếp đất mẹ và tiếng la hét oai oái của cô, ngước mặt nhìn lên cô thấy một cậu học sinh cuối xuống tỏ vẻ hối lỗi đôi mắt hơi buồn nhìn cô
- mình xin lỗi cậu không sao chứ_ cậu học sinh nhanh nhẹn đỡ cô đứng dậy rồi cuối đầu xin lỗi hỏi han rất ân cần
- ừkm tôi không sao đâu, cậu là
- òh mình tên oh sehun học chung lớp với cậu đó và cũng là người được nhân học bổng của trường
- cậu cũng nhận học bổng sao, chắc cậu học giỏi lắm nhỉ
- cũng thường thôi_ sehun gãi đầu nhìn heeyeon, hình như heeyeon nhớ ra chuyện gì thì giật bắn mình
- thôi chết hai tụi mình trể tiết rồi đi nhanh thôi
- ah, xin lỗi nãy giờ mình quên cậu chạy trước đi thầy thể dục nghiêm khắc lắm vào tiết trể sẽ bị phạt đó
- vậy còn cậu!_ heeyeon nghe sehun nói vậy thì quay sang hỏi
- à, lúc nảy mình có xin phép thầy rồi nên không sao
- ò, vậy mình đi trước đây_ heeyeon nghe sehun nói xong thì gật đầu, vẫy tay chào cậu rồi chạy thật nhanh

--------mình là giải phân cách--------

Tại một nơi nào đó ở Mỹ trong một ngôi nhà nào đó có hai người nào đó (kuld: tui cũng ko pík nào đó là ai)

- chị elly ơi ới ời, chị có thấy đôi giày trắng cổ cao của em đâu không_ một cô gái có mái tóc màu vàng soăn nhẹ đang lục banh cái kệ để giày dép vừa tìm thứ gì đó vừa cất tiếng hỏi ( xem trong hình nha mọi người)

- đồ của mày mà sao lại hỏi chị chứ_ một cô gái khác đang nằm dài trên sofa vừa đắp mặt nạ vừa lướt điện thoại không ai khác là elly
- em không nhớ là ném nó ở đâu nữa, hôm qua về mệt em chỉ nhớ vừa bước vào nhà là quăn nó ra một bên rồi bay liền lên giường thôi_ cô gái kia bức tóc tức tối đi tới ghê ngồi thở dài đầy bực dọc
- ai mướn hôm qua đi chơi về khuya, đồ đạc thì vứt lung tung. Mà mày thiếu giày hả mang đôi khác không được à
- hajzz, đôi giày đó em mới mua giá 5 ngàn đô đó. Không tìm được thì huhu tiền lương gần 2  tháng trời của em..._ cô bực tực gục đầu xuống bàn tay đấm đấm đánh đánh cái bàn
(cái bàn: huhu tui có tội tình chi. Kuld: em không có tội gì chỉ tội ở chỗ cái bà chị đó thích giận cá chém thớt há há há)
- nếu như chị hani ở đây chị ấy sẽ để ý mọi việc lúc em hỏi tới đồ của em chị ấy sẽ biết mà chỉ giúp, chí ít em không phải lục tung cái kệ để dép như bây giờ_ cô gái đó dừng lại một chút, cô lấy tay đánh vào chân elly " không như chị cái gì cũng không biết, không biết" nói hai từ không biết cô đánh elly hai lần
- zai cái con nhỏ này đồ của mày mày tự biết sao lại hỏi chị, còn nữa chị không phải con bé hani đâu mà để ý những việc nhỏ nhặt đó
- hứ, em không thèm nói với chị nữa em lên phòng đây
- nè nhớ dẹp cái kệ để dép rồi đi nghe chưa
- không_ nói rồi chạy một mạch lên lầu để lại bà chị elly đang la oai oái ở dưới
- này chị bảo em dẹp vào nghe không, zasiii ahn junghwa_ "cái con bé này_ nói lẩm bẩm trong miệng"

  ♡♡ em là giải phân cách ♡♡

Trong khi ở mỹ hai cái bà kia ăn no ngồi rồi thì ở Hàn dưới sân trường và cái nắng gay gắt thì có hai thân ảnh nhỏ nhoi đang cố sức chạy bộ quanh cái sân banh của trường. (kuld: có ai pík chuyện gì vừa sảy ra không ta) 

                 30 phút trước

Chuyện là sau khi heeyeon tạm biệt sehun xong thì tức tốc chạy tới phòng thể dục, vừa mở cửa ra cô đã thấy tất cả ánh mắt dồn về phía mình và đôi mắt tức giận của thầy thể dục. (giải thích: vì là trường lớn nên có xây dựng một phòng thể dục riêng, trong phòng có hồ bơi sân bòng rổ và sân bóng chuyền. Kuld: trường lớn nên sướng lắm lun) cô bỗng chốc rùng mình cảm nhận được một nguồn khí lạnh chạy qua ngang lưng, cô chầm chậm bước từng bước về phía trước. Cô cảm thấy đôi chân hôm nay nặng hơn mình thường, sau một hôi lê chân tới trước mặt thầy thể dục cô mới mở miệng lên tiếng lắp bắp nói
- thưa..thưa thầy, em..em..em đến muộn..muộn ạ_ khó khăn mở miệng cô thều thào nói
- cô làm gì bây giờ mới chạy vào đây, cô có biết cả lớp khởi động xong hết rồi. Cô là học sinh mới phải không_ giọng nói xen lẫn sự tức giận của thầy giáo vang lên đều đều bên tai heeyeon, cô bặm môi đầu cuối xuống âm thầm than trách số phận mình thật là 'đen đuổi' ah
- dạ, thưa thầy em..em bị..bị
- bị bị cái gì, cô đừng đứng đó thanh minh mà làm mất thời gian, tôi phạt cô chạy 10 vòng quanh sân trường. 'đi'_ chữ đi được nhấn mạnh heeyeon định mở miệng nói thì đó thì một bàn tay kéo cô ra sau nhanh nhảu nói
- thưa thầy để em giám sát bạn ấy_ nói xong bàn tay kia nắm chặt tay cô kéo đi làm cô còn chưa phản ứng kịp, thì bị lôi đi cơ thể bổng dưng cứng nhắc

--------------------@@@@---------------------
Hello có ai còn nhớ bộ truyện của mình không dạo này có nhiều việc bận nên không có thời gian viết truyện, truyện của mình cũng không được hay cho lắm nên thấy có gì sai sót cứ góp ý nhiệt tình cho mình sửa nha
Nhớ là đọc xong truyện thì cho mình một sao để mình có động lực viết tiếp nha
Tác giả: kuld

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vhani