26. Taehyung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: --Bon--

Beta: -justteller

Tôi bồng Hoseok đã ngủ mất về giường và đắp lên cho anh ấy một chiếc chăn mỏng. Sau đó mặc quần soóc vào, duỗi người và đi về phía phòng bếp, chuẩn bị mấy món ăn nhẹ phòng trừ trường hợp Hoseok thấy đói sau khi thức dậy.

Tôi cười, yên lặng đi ra khỏi phòng. Chợt dừng lại khi nghe thấy tiếng nức nở rất khẽ phát ra từ trong phòng Sana. Tôi nghiêng đầu dựa vào gần cửa, và nghe thấy tiếng cô ấy khóc.

Tôi nhăn mày, gõ cửa phòng, "Sana? Em không sao chứ?"

"Tae! Oh, em ổn. Em đang chuẩn bị đi ngủ." Tôi có thể nghe thấy tiếng cô ấy cố gắng che đi cảm xúc của mình, nhưng hoàn toàn thất bại.

"Anh có thể vào không?" Tôi hỏi, vẫn muốn cho cô ấy một chút riêng tư nhưng sau cuối tôi thực sự cảm thấy lo lắng cho người bạn của mình.

Do dự một lúc, Sana thở dài và đồng ý. Tôi thấy cô ấy đang nằm cuộn tròn một cục trên giường, vùi đầu vào gối. Tôi ngồi xuống mép giường và chạm nhẹ lên mắt cá chân của Sana.

"Hey, có chuyện gì sao?"

Cô ấy lắc đầu, "Nó không liên quan gì đến anh hết, Tae. Quay về với Hoseok của anh đi."

Mắt tôi mở lớn vì ngạc nhiên, "Em nghe thấy tiếng bọn anh à?" Thật sự có hơi chút xấu hổ, "Anh xin lỗi, Sana. Là do bọn anh không cẩn thận." Tôi thở dài.

Cuối cùng cô ấy cũng ngồi dậy, lau nước mắt, "Nó ổn mà, thực sự đấy. Em thấy hạnh phúc thay cho anh." Cô ấy tiến tới, ôm lấy tôi và vùi mặt vào trong ngực tôi.

Tôi do dự vỗ lưng Sana, "Tại sao em khóc?"

"Em đoán... em chỉ ước giá như em có một ai đó giống như anh. Em nghĩ sau khi chúng ta ly hôn và mọi thứ ổn định, em sẽ chuyển đi và tìm một nửa kia của mình. Có lẽ thế." Sana cười một cách buồn bã.

Tôi bóp nhẹ vai cô ấy, "Anh thực sự xin lỗi vì anh không thể trở thành người xứng đáng ở bên em, Sana." Tôi thở dài, "Anh mong rằng anh sẽ là người đem lại cho em hạnh phúc, nhưng anh không thể."

Sana gật đầu, "Em biết. Anh và anh Hoseok có ý nghĩa với nhau. Anh là một người hoàn hảo và em thực sự thấy ghen tị với anh đấy. Anh ấy thật may mắn, Taehyung." Cô ấy thở dài.

Tôi cau mày. Chỉ không muốn vì tôi mà cô ấy có cảm giác như vậy, "Em biết anh vẫn luôn thương em mà, đúng không?" Tôi cười, hôn nhẹ lên má Sana.

Cô ấy cười khúc khích, "Em cũng thương anh. Nhiều hơn cả anh nghĩ. Nhưng nghiêm túc thì em thực sự thấy hạnh phúc cho anh. Cuối cùng anh cũng có được một người phù hợp với mình."

Tôi cười, "Ừ. Chuyện đó dù không phải cố ý nhưng anh mừng vì nó đã xảy ra. Anh vốn định hỏi sự đồng ý của anh ấy trước nhưng cuối cùng mọi chuyện lại như thế." Tôi đỏ mặt.

Cô ấy vò mái tóc tôi đến rối bù, "Dừng lại việc lo lắng về em đi và hãy đi chuẩn bị đồ ăn cho anh Hoseok của anh ấy. Sau những gì vừa rồi thì em chắc chắn rằng anh ấy đang đói lắm đấy." Cô ấy cười.

Đỏ bừng mặt, tôi đảo mắt và rời khỏi phòng của Sana, hoàn thành nhiệm vụ ban đầu là chuẩn bị đồ ăn cho Hoseok và mình.

Tôi chuẩn bị những thứ đơn giản như hoa quả và một vài chiếc sandwich cùng nước lọc với nước trái cây. Tôi định sẽ cùng anh ấy làm tình thêm một lần nữa nếu như anh ấy không thấy quá đau, vậy nên cần phải giúp anh ấy nạp thêm năng lượng sau một giấc ngủ dài.

Cười toe toét, tôi trở về phòng, ngưỡng mộ cặp mông trần của anh, Hoseok đã đá chăn ra. Tôi đặt khay xuống và áp môi vào lưng anh, rê lưỡi từ dưới cho đến hõm vai.

Anh ấy cựa quậy, rên rỉ đứt quãng và định tránh khỏi tôi.

"Tae..." Hoseok rầm rì, "Em đang làm cái gì vậy?"

Tôi cười, vỗ mông anh ấy, "Dậy thôi, baby. Đến giờ ăn rồi."

Hoseok mở miệng, hoàn toàn có ý định phản đối nhưng sau đó nơi bụng anh ấy lại phát ra tiếng ùng ục.

Anh đỏ mặt lăn qua một bên, duỗi và co giãn cơ thể hoàn hảo của mình về phía tôi.

"Cứ tiếp tục làm điều đó đi và em hứa em sẽ vùi sâu vào cơ thể nhỏ bé thít chặt của anh cho đến khi anh không thể đi lại được nữa." Tôi gầm gừ.

Hoseok thở hắt ra và ngồi bật dậy, quấn mình vào trong chăn, lè lưỡi.

Tặc lưỡi, tôi lấy một quả dâu tây và đưa tới, muốn để anh ấy ăn luôn từ tay tôi. Hoseok hơi bĩu môi khi tôi không chịu cho anh ấy di chuyển.

"Để em đút cho anh ăn." Tôi nói khẽ.

Hoseok vẫn bĩu môi nhưng không hề phản kháng, tôi để quả dâu lên đầu lưỡi và kéo anh ấy về phía mình. Anh ấy bắt được gợi ý và đôi chút do dự khi đặt lưỡi lên lưỡi tôi, chúng tôi hôn và ăn dâu cùng nhau, nước dâu chảy nhiễu xuống cằm cả hai khi tôi ấn anh ấy xuống giường để mút lấy nước quả dính trên cổ và ngực.

Hoseok giật lấy tóc tôi khiến tôi phải rên rỉ, "Anh muốn chơi hả, Seok?" Tôi gầm gừ.

Anh ấy khịt mũi, che mặt lại cười. Tôi thọc léc, chọc, "Anh đang cười em đúng không?" Tôi hỏi.

Anh ấy quằn quại dưới tay tôi, "Dừng lại! Dừng lại đi! N-Nó buồn lắm! Anh không thở được!" Anh ấy rên lên.

Tôi dừng lại, cười khẽ khi thay đổi vị trí để tôi nằm dựa vào đầu giường, còn Hoseok nép vào ngực tôi.

Hoseok giấu mặt đi khi tôi nắm lấy đùi anh ấy, ép anh ấy phải ngồi lên hông tôi. Thứ đó của tôi cương cứng chọc vào nơi lỗ nhỏ hồng của anh khiến cả hai đều rên rỉ.

"Ugh, cảm giác rất tuyệt." Hoseok thút thít.

Tôi vuốt ve khuôn anh ấy, "Anh có đau lắm không? Em có thể chờ."

Hoseok lắc đầu, đỏ mặt, "Anh muốn em tiến vào trong anh." Anh ấy thừa nhận.

Tôi vòng tay ôm lấy Hoseok và trêu chọc nơi lỗ nhỏ đó, kiểm tra sự sẵn sàng của anh. Và chợt nhăn mày khi thấy anh đã ướt nước như thế nào. Cả hai nhìn nhau bối rối khi tôi đưa ngón tay lên miệng và mút sạch chúng. Chất dịch.

Tôi nghiêng đầu nghiên cứu Hoseok, "Anh là một beta." Tôi lầm bầm rất khẽ dưới hơi thở của mình.

Anh ấy cắn môi, "Ư-ừ."

"Anh thật quá ướt nước cho em, baby. Hương vị của anh thật sự rất tuyệt." Tôi rên rỉ. "Beta thường không tiết ra chất dịch, nhưng nơi đó của anh lại ướt đầm, Seok." Tôi kề trán sát vào anh, nhìn sâu vào đôi mắt ấy.

Anh ấy nhăn mày, "Anh là kẻ không bình thường."

"Không. Anh rất đặc biệt. Là duy nhất. Thuộc về em. Em yêu anh nhiều lắm." Tôi hôn anh, chỉ hôn trong một lúc dài. Cảm nhận cơ thể anh khi ngón tay anh khám phá và mơn trớn trên da thịt tôi.

Cuối cùng, tôi đẩy hai ngón tay vào sâu bên trong cơ thể anh ấy. Anh ấy đã rất sẵn sàng cho tôi. Rên rỉ, tôi nắm lấy hông Hoseok và đặt anh lên nơi đó đang căng cứng đến phát đau của mình, nhìn qua đôi mắt khép hờ khi anh để bản thân mình chậm rãi ngồi xuống thứ đó của tôi. Thậm chí còn chẳng cần đến bôi trơn.

Tôi nhắm mắt lại và đẩy hông lên, nghiền nó thật chậm trong khi anh ấy ngồi bên trên tôi rên rỉ, và bàn tay thì chẳng biết làm gì khác ngoài việc bấu chặt lấy vai tôi.

"C-cảm giác có được không?" Anh ấy hỏi, thở hổn hển.

Tôi gật đầu, "Rất tuyệt. Anh có cảm nhận được em ở sâu bên trong cơ thể anh không, Seok? Anh có thích được em lấp đầy như thế hay không? Bé con có muốn nuốt sạch lấy tinh dịch của em?" Tôi gầm gừ, móng tay bấm sâu lên hông Hoseok khi anh không ngừng nhún cái mông căng mẩy lên thứ đó của tôi.

Anh ấy khóc, gật đầu, "Anh yêu nó! Yêu đến khoảnh khắc em ở trong anh! Lấp đầy anh bằng tinh dịch của em đi! Anh ước rằng nó không bao giờ dừng lại." Anh ấy đỏ mặt, mồ hôi chảy ra ướt đầm cả cơ thể.

Tôi không ngừng vùi dập giã nghiền vào trong anh, cảm giác sắp bắn ra một lần nữa, "Bắn đi! Bắn ngay bây giờ! Cùng với em!" Tôi gầm lên, vòng hông điên cuồng giật mạnh khi thứ đó bỏng rẫy bắn ra tinh dịch rót đầy trong anh.

Anh ấy hét lên và bắn tinh ra bụng tôi, mông anh tròn mẩy vẫn không ngừng lên xuống, như muốn vắt tôi đến cạn kiệt.

"Fuck. Anh thật hoang dã, Seok." Tôi thủ thỉ.

Anh ấy gục đầu xuống trong cơn khoái cảm đê mê khi đỉnh thứ đó của tôi đâm sâu vào trong anh đến tận tuyến tiền liệt, cả hai cùng thở hổn hển sau cơn sóng tình triều.

Cơ thể Hoseok đổ gục lên tôi, "Mhm. Anh mệt lắm. Anh có thể chỉ ngủ thôi được không? Chúng ta sẽ tắm vào ngày mai." Anh ấy dẩu môi.

Tôi cười khẽ, ôm lấy anh ấy và lật người lại trong khi bên dưới cả hai vẫn dính liền khít chặt, "Ngủ đi, bé con. Chúng ta có thể để như thế này cả đêm."

Anh ấy lầm bầm rên rỉ, "Em sẽ ở lại trong anh cả đêm à? Anh th-thích cảm giác đó." Anh ấy nói khẽ, ngượng ngùng.

Tôi rên rỉ, "Anh thật ướt át đấy. Nhưng em lại thích nó. Bé con ướt át của em." Tôi ghẹo.

Anh ấy bĩu môi, "Đừng có đùa nhé."

"Đó là một lời khen!"

"Anh không nghĩ vậy."

"Anh có muốn em rút ra không?"

"..."

"Bé con?"

"Im đi, anh đang cố ngủ."

Tôi bật cười, "Em yêu anh. Ngủ ngon baby." Tôi hôn lên má Hoseok, anh ấy cười khẽ và chẳng mở mắt.

"Yêu em, Tae."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro