Sự xuất hiện của hắn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giữa lòng thành phố rộng lớn có một căn biệt thự lớn nhất nhì thành phố. Tại đấy có một gia đình không mấy hòa thuận
- Sao con lại lì lợm vậy hả? Nhà mình có dư tiền cho con đi du học nước ngoài tại sao con không chịu đi hả. Giọng bà Thanh tức giận quát con mình( bà Thanh là mẹ của Hoàng Nam)
- con không thích. ( hắn cãi lại mẹ mình)
( à quên giới thiệu về hắn chút đã: hắn tên Hoàng Nam, khuôn mặt anh tuấn, sống mũi cao, đôi mắt đẹp chết người, không giống như ai kia nhan sắc tầm thường mà cứ kiêu ngạo ^-^ . Lại là một cường công, cao 1m80 thân hình không gọi là 6 múi nhưng cũng không hề thua kém ai, nói chung là đẹp xuất sắc. Ngoài ra còn là một đại thiếu gia, sống với ông bà trên Đà Lạt từ nhỏ năm cấp 3 mới chuyển về sống chúng với bố mẹ. Từ nhỏ hắn đã không có tình yêu của bố mẹ như những đứa trẻ bình thường nên hắn chả bao giờ chia sẻ điều gì với ai, buồn hay vui cũng chỉ kể với ông là cùng. Vì thế tính cách của rất khó ưa cực kì lạnh lùng cục tính, chả cười với ai bao giờ, để xem được bao lâu.)

Mải mê tả trai quá quên mất cả việc quan trọng
Mẹ hắn thở dài không biết nói thêm gì chỉ im lặng. Vẻ mặt trầm mặc.
Thấy vậy ông Quang( bố hắn một tổng giám đốc của một công ty lớn) quát lớn:
- Cái thằng nghịch tử này!! Mày giống ai mà lì lợm vậy hả con. Sướng thì không thích lại thích khổ.
- Đấy là chuyện của con bố bận tâm làm gì ?
- tao là bố mày tao không quan tâm mày thì còn ai hả cái thằng bất hiếu kia( mặt ông Quang tức giận đỏ bừng bừng)
- vậy sao bố không quan tâm con từ nhỏ đi giờ đã muộn rồi.
- MÀY!!! ( vì quá tức giận mà bẹnh tim của bố hắn lại tái phát ngồi khụy xuống ghế. Tay ôm ngực. Mẹ hắn lo lắng chạy đến đỡ lấy chồng mình vuốt vuốt ngực)
- mày thích làm gì thì mặc xác mày giờ tao không thèm quan tâm nữa.
Hắn đang định cãi lại thì mẹ hắn chừng mắt
- không được phép nói nữa !! Con không thấy bố con đang tức giận à hay con muốn bố mẹ tức chết mới vừa lòng hả ?
- đi vào phòng ngay cho mẹ.
....
Hắn đi thẳng vào phòng không nói thêm điều gì.
Sau bữa cơm tối mẹ hắn đi vô phòng hắn nói chuyện thì bà thấy hắn đang thu dọn đồ đạc, bà buồn bã nói:
- con vẫn quyết định không ra nước ngoài à?
- VÂNG
- thôi đây là quyết định của cpn thì bố mẹ cũng tôn trọng
- mẹ đã mua cho con một căn nhà ở Sài Gòn rồi đấy con đi xe xuống đấy mà ở.
- à quên nữa, mẹ đã nhờ chú Hải( trợ lí của bà Thanh, một người bà cực kì tín nhiệm) quan tâm con rồi có việc gì khó khăn cứ nhờ vả chú.
Hắn mệt mỏi nói:
- con lớn rồi mẹ con tự lo cho con được.
Bà Thanh không nói gì thêm bước ra khỏi phòng.

Sáng hôm sau hắn dậy sớm xách hành lí ra xe hơi lái đi....

( mọi người nhớ ấn bình chọn và theo dõi mình nha để mình có động lực viết tiêp chap khác nha)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro