0.8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Sau hôm ấy, cơn sốt của Kageyama cũng đã khỏi hẳn. Mối quan hệ cậu Kageyama và Hinata cũng có vẻ trở nên tốt hơn. Họ vô tình gặp nhau trên đường tới chỗ làm, và cũng không ngần ngại chào hỏi đối phương như trước.

  Bỗng Hinata nhìn sang một khoảng đất vắng, có vẻ như là một khu cô viên thể thao đã bị bỏ trống. Ánh mắt cậu bỗng sáng lên, như đang khao khát chiếm trọn lấy mảnh đất. Nhưng lẫn trong tia nắng ấy, vẫn có chút tiếc nuối quẩn quanh.

-"Hinata, sau giờ làm cùng đến chơi bóng không?"

-"Hả?"

  Kageyama vừa hỏi, tiến lên phía trước vài bước.

-"Dù sao cũng có khu đất gần cửa hàng vậy, tôi cũng muốn thử lại cảm giác chơi bóng chuyền chút. Nếu cậu không thích thì..."

  Hinata ngắt lời, vội vàng đáp:

-"A, không có. Tôi cũng rất rảnh, v-vậy nên..."

-"Quyết định vậy đi. Cuối buổi tôi sẽ mua từ cửa hàng một trái bóng."

  Hinata trông bóng lưng cao lớn ấy bước đi, đôi bàn tay nắm chặt lấy quai cặp. Lần đầu tiên sau một khoảng thời gian dài như thế cậu chơi bóng trở lại, và người chuyền cho cậu lại chính là Kageyama.

[...]

-"Chào chị ạ."

-"Hai đứa về cẩn thận nhé!"

  Hinata với một khuôn mặt phấn khích, không ngừng thúc giục những bước chân của Kageyama.

-"Kageyama, nhanh lên nhanh lên!"

-" Đồ ngốc, bộ cậu là đứa trẻ con chắc?"

  Hinata tỏ vẻ hờn, cậu không thèm đoái hoài tới Kageyama mà nhảy chân sáo như một đứa trẻ.

-'Cậu ấy nói rồi, cái từ "Đồ ngốc" ấy rốt cuộc cũng nói rồi.' Hinata mừng thầm.

-"Cậu nói gì vậy?"

-"A-a, không có gì, đi thôi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro