Chương 5: Giả Vờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng chiều tà xuyên qua ô cửa sổ, rải rác trong ngăn bàn, vươn lên trên mặt bàn. Trong lớp, tiếng giảng bài của thầy giáo đang vang lên đều đều.

Sehun lười biếng chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi có bầu trời ửng đỏ sắc chiều tà.

Cậu đang bị hút vào một mớ rắc rối không đâu, ngay cả bản thân mình cũng tình nguyện bị cuốn vào lúc nào không hay biết. Khi giật mình nhận ra điều đó cậu vô cùng hoảng hốt.

Cậu ghét con gái vì bọn họ thật phiền phức và rắc rối. Mà hiện tại con nhỏ bên cạnh cậu lại là cục rắc rối to đùng mà cậu phải gánh chịu một cách không rõ nguyên do.

Đầu tiên là phải hao tâm tổn phí huấn luyện, cải tạo một con nhỏ hoàn toàn vô dụng thành hữu dụng hơn. Rồi giả làm bạn trai cô trước mặt bạn trai cũ,mặc dù lúc đó chỉ đứng không làm gì. Và giờ được nâng cấp lên là phải đi diễn kịch thật sự cho bọn kia xem.

"Mà cậu ta cũng từng có bạn trai sao,thật không ngờ? Làm sao có người thích được con nhỏ suốt ngày chỉ biết khóc lóc đó chứ? Hừ, chắc cũng chỉ có mỗi tên mắt nâu kia,... "Hàng ngàn câu hỏi cứ gõ nhịp trong đầu Sehun.

"Bạn trai giả sao? Thật lố bịch".Sehun thầm rít lên một tiếng.

Ừ thì cậu chẳng thích mấy cái trò vớ vẩn này. Tuy chán ghét nhưng ở đâu đó lại có phần mong đợi. Chết tiệt! Cậu mong đợi cái quái gì chứ. Sehun rối rắm vò đầu bức tai, cố gắng xuôi đuổi cái suy ngĩ cậu cho là tức cười của mình.

----------------------------
Yoona vội vã chạy đến trạm tàu điện, vì một số lí do mà cô đến muộn 15 phút. Từ xa, Yoona thấy Sehun đang đứng đợi cô ở dãy cầu thang phía trên.
Sehun đang dựa lưng vào tường, hai tay ôm trước ngực, cả người toát lên vẻ lạnh lùng, cao ngạo, nói chung là đẹp trai không lời nào có thể diễn tả.
Tuy khắp người toát ra sự lạnh lẽo, khó gần nhưng bên trong lại mang hương vị vô cùng nam tính nhìn rất cool.

Bất động vài giây, Yoona mới chạy nhanh đến chỗ Sehun.

"Xin lỗi, tớ đến muội".

Sehun liếc nhìn khuôn mặt ửng hồng vì chạy của Yoona, cảm thấy có chút đáng yêu .Rồi nhìn đôi boot cao gót cô đang mang, tự hỏi sao con gái có thể mang cái thứ đó trên chân để đi được chứ.

"Đi thôi".Sehun nhàn nhạt nói, xoay người bước đi. Yoona cũng theo sau cậu.

Đang đi trên đường thì Yoona bỗng dừng lại. Xoay người nhìn Sehun đầy do dự.

"Sao thế".

"Tớ... ừm... ".Yoona ngập ngừng biết nên nói như thế nào.

"Có gì nói nhanh đi".Sehun nhíu mày, cậu ghét nhất là nói chuyện mà ấp úng.

"Tớ thấy chúng ta không giống như đang hẹn hò". Yoona hít một hơi thật sâu lấy hết can đảm nói, gò má có chút hồng hồng.

"Vậy cậu muốn như thế nào?".

"Thì... Ít nhất cũng phải nắm tay, đổi cách xưng hô".

"Ừ, hiểu rồi".

Sehun nắm lấy tay Yoona, để bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô lọt thỏm trong bàn tay to lớn có chút thô ráp của cậu.

Lần đầu tiên cầm tay con gái như đang hẹn hò thế này, Sehun chẳng những không chán ghét mà còn lưu lại một cảm giác không tồi chút nào.

Gần đến Giáng sinh nên khắp đường phố, các cửa hàng điều được trang trí lỗng lẫy và rực rỡ. Yoona và Sehun dừng lại trước một nhà hàng nhỏ kiểu Pháp. Đây là kiểu nhà hàng tạo nên cho bạn cảm giác của những buổi hẹn hò lãng mạn. Điều này làm cô bỗng nhớ đến những ngày trước. Khi còn có Min Woo bên cạnh, dưới ánh nến dịu dàng, cô cùng anh dùng bữa, anh chỉ cho cách cách dùng thìa, nĩa, hai đứa cùng nhau trò chuyện. Rồi cùng trao nhau nụ hôn đầu vụng về.

Sehun nhìn cái nhà hàng trước mặt, nặng nề thở dài. Cậu không thích những nơi sang trọng - nơi được đánh giá qua vẻ bề ngoài hào nhoáng giành cho bọn nhà giàu. Lại nhìn xuống bộ quần áo mình đang mặc, quả là không hợp với chỗ cho này lắm.

"Vào thôi". Sehun lên tiếng cắt đứt khoảng trời suy nghĩ của hai người. Sau đó nắm tay Yoona cùng nhau bước vào.

Hai người được phục vụ dẫn đến bàn hẹn trước, thấy Min Woo, Lin và bốn người nữa đã ngồi sẵn tại bàn.

Yoona vô thức siết chặt tay Sehun làm cậu nhíu mày, "Có cần phải căng thẳng thế không?". Sehun nghĩ thầm, rồi dẫn cô đến bàn, tự nhiên kéo cô ngồi xuống.

Lin nở nụ cười thân thiện nhìn hai người, nói. "Bọn tớ gọi món rồi, còn hai cậu muốn ăn gì?".

Sehun cầm cuốn menu lên,mặt đờ ra vì toàn là tiếng Pháp. Chưa biết làm sao thì nghe con nhỏ bạn gái của tên tóc nâu lên tiếng.

"Bạn trai Yoona, cậu chọn món đi".

Sehun cười nhàn nhạt nhưng trong lòng không ngừng cười lạnh. Cái con nhỏ ranh mãnh này, nó muốn đem cậu ra làm trò đùa đây mà, với một người nửa chữ không biết thì phát âm sai là chuyện đương nhiên.

Gấp cuốn menu lại, cậu nhìn Yoona dịu dàng nói.

"Em chọn xong chưa?".

"Hả?... À, em không biết nên chọn món nào".

Yoona giật mình xen chút kinh ngạc. Sehun khẽ nhếch môi lên. Cậu nhớ cách đây không lâu ai kia còn đòi thay đổi cách xưng hô, vậy mà giờ lại trưng ra bộ mặt ngây ngốc.

Thật ra không phải Yoona giật mình vì cách xưng hô của cậu. Mà là Sehun đang nhìn cô, nhìn bằng ánh mắt dịu dàng chưa từng có. Còn có cười với cô nữa, tuy là cười nhẹ nhưng cô có cảm giác thật ấm áp, nụ cười này chính là chỗ dựa cho cô bây giờ. Mà nhìn cậu ấy bây giờ cứ như bạn trai của cô thật sự vậy. Nghĩ đến đây tự dưng mặt cô nóng bừng, trên gò má xinh đẹp xuất hiện những chấm hồng.

Cậu không nói, khẽ mỉm cười với cô, sau đó ngoắc tay gọi phục vụ.

"Món đặc biệt hôm nay là gì?".

"Escargot, món ốc sen nướng kết hợp với các loại rau, thịt ốc trộn lẫn các da vị ăn vào rất thơm, giòn, đậm đà ạ".Anh bồi bàn kính cẩn trả lợi.

"Nghe thật hấp dẫn, được lấy cho tôi hai phần". Sehun ung dung trả anh bồi bàn cái menu.

Anh bồi bàn nhận lấy thực đơn, khẽ cúi đầu rồi rời đi.

Sehun khẽ liếc nhìn sắc mặt của Lin. Cô ta trông có vẻ tụt hứng vì không làm khó được cậu.

Lấy lại nụ cười trên môi, cô ta nhã nhặn hỏi, "Hai cậu quen nhau bao lâu rồi?"

"Quen nhau thì gần được một năm, còn hẹn hò thì mới tháng trước".Sehun kịp lên tiếng trước khi Yoona trả lời.

"Ồ, vậy là mới quen sao? Cũng đúng, Yoona là người hay hoài niệm, chuyện của nhiều năm trước cậu ấy còn nhớ kĩ mà kể không sót một chi tiết nào,cảm xúc cũng không vì thế mà vơi đi".

"Thật không? Sao tôi chưa bao giờ nghe cô ấy kể bất kì điều gì về cậu. Là không có chuyện hay ho gì? Hay là không đáng để kể".Tora nhướng mày, tự nhiên nói.

Cậu hỏi xách mách nhắm vào Lin của Sehun khiến cô ta điên tiết.

"Chắc do cậu ấy không thoải mái chuyện tớ và Min Woo bên nhau,dù sao cũng là người yêu cũ".Cô ta đặc biệt nhấn mạnh chữ cũ nhằm mỉa mai Yoona.

"Vậy còn Min Woo, cậu cảm thấy thế nào khi tôi và Yoona bên nhau, cậu cũng là người yêu cũ mà".Sehun lộ vẻ mặt nham hiểm, chuyển hướng đến Min Woo, điều này làm cho Lin mặt mày thoáng chút khó coi.

Đột nhiên bị lôi vào cuộc, Min Woo nhìn Yoona, nhẹ nhàng nói.

"Tớ mừng cho cậu, Yoona, vì đã tìm được một người con trai tốt yêu thương cậu".

Trong ánh mắt của Min Woo không đọc được gì ngoài sự trầm lắng dịu dàng, một chút áy này và vài phần u uất.

"Hai người thường đến đâu hẹn hò vậy, giới thiệu cho tớ và Min Woo một vài nơi đi". Lin nhanh chống đổi chủ đề, cô ả không muốn thua, cô ta muốn tìm cách để chứng minh xem quan hệ của Sehun và Yoona là thật hay giả. "Hừ, Yoona vốn trầm tính, không thích ồn ào nên thường ít ra ngoài chơi. Nếu tên kia là bạn trai giả, chắc chắn sẽ không biết".Lin thầm toan tính trong bụng.

Sehun lại nhìn qua Yoona, tự nhiên tả lời." Yoona không thích những nơi ồn ào nên chúng tôi thường đến thư viện hoặc những tiệm sách. Thỉnh thoảng thì cùng nhau đến công viên yên tĩnh hay lên đồi ngắm cảnh để cậu ấy vẻ tranh".

Yoon trố mắt lên nhìn Sehun mà không khỏi ngạc nhiên. Trái lại với thái độ của Yoona, câu lại bình thản như chuyên đương nhiên.

Tính cách của Yoona dễ đoán như cuốn sách mở. Sau 2 tháng cùng làm việc chung, đủ để Sehun biết được nhiều điều về Yoona. Cô ấy luôn mang theo một quyển sách trong túi, đó là các cuốn tiểu thuyết ngôn tình, mỗi khi rảnh thường mang ra đọc. Hay mỗi khi quán vắng khách, cô vẫn hay ngồi vẻ nguệch ngoạc lên giấy ghi chú, thường là vẽ phong cách, động vật,nhân vật hoạt hình nào đó,...

Lin cứ thể mà "hỏi cung" Sehun trong suốt bữa ăn. Cậu vẫn lịch sự mà kiên nhẫn trả lời cô ta, nếu không phải vì Yoona cậu đã sớm cho cô ta "thăng thiên" luôn rồi.

Cho đến khi tính tiền.Anh bồi bàn để khay đun hoá đơn ngay bên cạnh Sehun.

Sehun điềm tĩnh, nói. "Tôi nghe Yoona nói tối nay cậu mời, vì bạn bè lâu ngày không gặp".

Lin mặt mày tối sấm, tức muốn xì khói. Cô ta vốn cố ý cho Sehun ngồi phía ngoài để cậu phải hứng chịu cái hoá đơn nặng nề kia. Lin nghĩ rằng cậu vì thể diện trước mặt bạn gái mà hào phóng trả tiền.Nhưng cô ta không ngờ cái tên Sehun này quá sức mặt dày, đẩy hết trách nhiệm về phí cô ta.

Không cho Lin cơ hội để từ chối, cậu nói tiếp. "Lần trước trong buổi tiệc sinh nhật, thấy cậu ra tay hào phóng như vậy, thì bữa ăn này đối với cậu chẳng là gì đâu nhỉ".

Lin cứng họng không biết nên làm gì tiếp, thầm mắng chửi Sehun trong lòng" Tên Sehun này thật quá nham hiểm".

Yoona thấy tình cảnh có vẻ căng thẳng, chưa biết làm gì thì Min Woo đã lấy thẻ Gold đặt vào khay. Min Woo vốn là người thích hoà bình, có lẽ cậu lờ mờ đoán ra ý đồ của Lin nên chủ động trả tiền để chấm dứt mọi chuyện.

Sau đó cả bọn thống nhất đi Karaoke. Vì lâu rồi không gặp lại bạn bè nên Yoona cũng không có từ chối, còn Sehun thì cũng tùy vào Yoona mà theo cô.








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro