Chương 54: Gì? Kịch bản đã bắt đầu quay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian dài làm việc cộng thêm một trận vận động kịch liệt triệt để tiêu hóa hết năng lượng của Vân Thư, cô ngủ từ lúc làm xong đến chiều hôm sau mới tỉnh lại.

Vừa mở mắt ra, đã thấy Phó Nhiên yên lặng ngồi một bên đeo tai nghe dùng laptop để xử lý công việc.

Tâm tình Vân Thư tự nhiên trở nên tốt hơn, cô nhẹ nhàng kéo góc áo Phó Nhiên.

Phó Nhiên buông tai nghe xuống, duỗi tay sờ mặt Vân Thư: "Em đói bụng không? Có cháo trong bếp, anh lấy cho em một bát nhé?"

Vân Thư cũng không biết làm sao, liền đột nhiên muốn làm nũng, hai tay vươn về phía Phó Nhiên, giống một đứa bé: "Muốn anh ôm một cái~"

Phó Nhiên bật cười, nghe lời ôm lấy cô, dùng phương thức ôm trẻ con, còn cố ý dùng giọng điệu nói chuyện với đứa trẻ hỏi cô: "Em muốn đánh răng trước hay là ăn cháo trước?"

Vân Thư: .....

Vân Thư: "Đánh răng."

Phó Nhiên nhịn không được nhéo mặt Vân Thư, mang cô đi đánh răng.

Ừm, hai người đều rất ngây thơ.

......

Phó Nhiên đã sớm ăn cơm, nhưng anh vẫn ngồi bên cạnh Vân Thư, xới cho chính mình một bát cơm... nhưng vừa ăn vừa nhìn laptop để xử lý công việc.

Vân Thư nhịn không được nói: "Nếu anh thật sự bận rộn, anh có thể về công ty trước, không cần phải ở đây với em đâu."

Phó Nhiên nắm lấy tay Vân Thư nhéo nhéo: "Không vội, chỉ có chút việc thôi, em yên tâm."

Phó Nhiên làm sao có thể thật sự rời đi, vừa nghĩ đến lần trước sau khi cô tỉnh lại không nhìn thấy mình đã khóc... Anh xử lý công việc ở nhà cùng ở công ty kỳ thật cũng không có gì khác nhau, chỉ là anh muốn Từ Hạo vất vả hơn một chút mà thôi.

Ừm, là một ông chủ, chèn ép nhân viên không phải là chuyện bình thường sao.

Vì để trấn an Vân Thư, Phó Nhiên tăng nhanh tốc độ, mười phút đồng hồ đã đem tất cả mọi chuyện xử lý sạch sẽ, anh đóng laptop lại, cười với Vân Thư: "Hiện tại thật sự không còn bận nữa rồi."

Vân Thư bĩu môi: "Ai biết được anh nói thật hay không."

Phó Nhiên nói: "Đương nhiên là thật, làm sao anh có thể lừa em chứ."

Vân Thư yên lặng nhìn anh, không nói lời nào.

Phó Nhiên sờ sờ mũi: "Lần này là thật, thật sự không có lừa gạt em."

"Ồ."

......

Phó Nhiên đột nhiên nhớ tới một chuyện, nói: "Đúng rồi, kịch bản em viết hai ngày nữa sẽ bắt đầu quay, em có muốn đi xem không?"

Vân Thư bất ngờ, hoàn toàn không kịp phản ứng: "Cái gì?"

Mấy ngày trước, sau khi nói chuyện với Phương Linh, Vân Thư liền nói chuyện này với Phó Nhiên, không muốn cho anh kịch bản một mặt là không tự tin, một mặt khác cũng là không hy vọng Phó Nhiên công tư bất phân, cô không hy vọng bộ phim của mình quay ra là bởi vì cô là bạn gái của Phó Nhiên chứ không phải là biên kịch.

Phó Nhiên bày tỏ, anh sẽ đem kịch bản này về công ty để mọi người cùng bàn bạc thảo luận, về phần kết quả cuối cùng như thế nào, anh sẽ không can thiệp vào.

Sau đó, Vân Thư không nghe được tin tức về kịch bản này, không nghĩ tới hôm nay lại nghe được kịch bản của cô sẽ được quay.

-- Tự nhiên cứ như vậy bắt đầu quay?

Phó Nhiên sợ cô suy nghĩ nhiều, nói: "Anh thật sự không làm cái gì. Quay nhanh như vậy, bởi có một đạo diễn nhìn trúng kịch bản của em, là anh ta mãnh liệt yêu cầu quay phim."

Về phần đạo diễn này vì sao lại xem kịch bản do Vân Thư viết, cái này hoàn toàn không quan trọng, dù sao Vân Thư viết rất tốt, chỉ thiếu một đạo diễn tài năng mà thôi.

Vân Thư nghi ngờ: "Anh nói thật?"

Phó Nhiên bật cười, nói: "Em có thể đi gặp đạo diễn một chút, xem anh nói có thật hay không"

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro