Chương 61: Gặp mặt người nhà, chỉ là....

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ hai câu ngắn ngủi của Phó Nhiên đã tiết lộ ra một lượng tin tức thật sự là quá lớn, làm một già một trẻ đều ngẩn ngơ, chờ sau khi hai người họ phản ứng lại kiền lập tức chỉ vào đối phương --

"Ông vụng trộm đến đây để xem cháu?"

"Cô không phải là diễn viên sao?"

Phó Nhiên: "...??? "

Phó Nhiên rất mờ mịt: "Hai người... Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"

Một già một trẻ nhìn nhau.

"Không có!"

"Không có gì!"

Sau đó lại nhìn đối phương.

"Vừa rồi cái gì cũng chưa nói!"

"Vừa rồi cái gì cũng chưa phát sinh!"

......

Phó Nhiên: "..."

-- Rất tốt, anh biết, hai người này có bí mật.

Phó Nhiên ho khan một tiếng, nói: "Ông nội, cháu giới thiệu cho ông một chút, đây là bạn gái của cháu Vân Thư." Lại giới thiệu với Vân Thư: "Thư Thư, đây là ông nội của anh, hôm nay ông ấy tới nơi này là muốn xem em quay phim như thế nào, ông ấy đối với chuyện này có chút hiếu kỳ."

Nói xong, Phó Nhiên dừng một chút.

"Đương nhiên, xem ra, không cần anh giới thiệu, hai người cũng biết rõ đối phương rồi, thậm chí còn xảy ra một chút chuyện gì đó không muốn cho anh biết, đúng không?"

Vân Thư cùng ông Phó đồng thời dời tầm mắt, nhìn trời nhìn đất nhìn không khí chính là không nhìn Phó Nhiên.

Phó Nhiên bị chọc giận bật cười, anh hỏi ông nội Phó trước: "Ông nội, ông còn muốn ở chỗ này chơi một chút không?" Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của ông phó, lại hỏi Vân Thư: "Bây giờ em có rảnh không?"

Vân Thư nói: "Còn mấy diễn viên khác đang trang điểm nên không quá gấp, em có thể đi cùng hai người."

Đột nhiên gặp người nhà của bạn trai, Vân Thư hẳn là nên ngại ngùng một chút, nhưng trước đó cùng ông nói chuyện quá hăng, cô thật sự không xấu hổ nổi.

Sự thật chứng minh, cô không chỉ không xấu hổ, còn có thể ở trước mặt Phó Nhiên cãi nhau qua lại với ông lão

"Tiểu nha đầu ngươi còn không nói cho ta tên của ngươi."

"Ông cũng vậy mà, ông cũng không có nói với cháu ông là ông nội của Phó Nhiên, vừa rồi còn làm cho cháu hoảng sợ!"

"Ngươi blah blah..."

"Ngươi blah blah..."

......

Sau đó đi dạo một vòng, Vân Thư chỉ vào một cửa hàng bánh ngọt, nói với ông nội Phó: "Bánh ngọt của cửa hàng này không tệ, ông muốn nếm thử không?"

Lão gia tử hừ lạnh một tiếng: "Thật vậy sao? Ta muốn thử xem nó có ngon hay không." Sau đó một lúc, ông nói với cô một lần nữa: "Ta cảm thấy bánh cô làm cũng được."

Có thể hiểu là ông rất thích bánh Vân Thư làm.

Vân Thư cười cong mắt, nói: "Vậy lần sau cháu bảo Phó Nhiên mang cho ông?"

Lão gia tử một tiếng miễn cưỡng tiếp nhận: "Mang nhiều một chút, trong nhà nhiều người."

Vân Thư cười càng vui vẻ, thân mật kéo ông nội Phó đi đến cửa hàng bánh ngọt.

Phó Nhiên bất tri bất giác tụt lại phía sau: "...???"

____À, thế giới có phải thay đổi quá nhanh không?

......

Vân Thư đang chuyên tâm suy nghĩ tí nữa vào cửa hàng nên chọn loại bánh thì thì liếc mắt thấy Phó Nhiên đang đi đằng sau, lập tức nhớ lại những chuyện mình nói với ông, vội vàng thì thầm với lão gia tử: "Những chuyện chúng ta vừa nói với nhau ông đừng kể cho Phó Nhiên!"

Tiểu cô nương da mặt mỏng, chỉ nhớ lại cũng đủ làm cô đỏ mặt.

Lão gia tử theo tầm mắt của cô nhìn cháu trai của mình, lộ ra một nụ cười không thoải mái: "Cái gì không thể nói? Cuộc trò chuyện giữa chúng ta không có gì không thể nói, phải không?"

Vân Thư sốt ruột dậm chân: "A, là... Tóm lại là không thể nói ạ!"

Lão gia tử còn giả ngu: "Cái gì không thể nói?"

Vân Thư híp mắt, nói: "Nếu ông nói ra, cháu liền đem chuyện của ông nói ra ngoài!"

Lão gia tử nóng nảy: "A, tiểu nha đầu nhà ngươi rất xấu!"

"Ngươi blah blah..."

"Ngươi blah blah..."

Phó Nhiên đến gần hai người: "...????"

_____ Thế giới thay đổi nhanh thật.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro