9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

trận bóng chày nhàm chán hơn suy nghĩ của cả yoshi và ruto. yoshi mời ruto đi ăn sau đó thay cho lời cảm ơn vì đã mời anh vé.

cả hai yên vị trong một quán ramen nhật nhỏ trong hẻm cách sân vận động vài phút đi bộ. cũng không phải giờ cao điểm nên quán cũng thưa khách, chỉ còn mỗi bàn của yoshi và một bàn khác.

ruto bảo rằng chỗ này là quán quen của em ấy nên đề cử cho yoshi. cô chủ quán vừa nhìn đã nhận ra ruto, còn xởi lởi tặng thêm tempura tôm cho cả hai. cô trò chuyện với hai đứa vài câu làm yoshi cảm thấy như nhận người nhà chứ chẳng phải là đi ăn nữa.

tự dưng ruto nhìn yoshi rồi mỉm cười làm yoshi đầy khó hiểu.

"em cười gì vậy?"

"tại em thấy anh không giống khi anh mới vào công ty tí nào hết. kiểu anh nhìn cứ bị đáng yêu"

"đáng yêu? em không lộn người đúng không? lần đầu anh nghe người ta dùng tính từ này để khen anh đó" - yoshi tròn xoe mắt ngạc nhiên.

"hồi anh mới vào em rén anh lắm. nhìn anh khó ở cực kỳ, ra là anh chỉ bị hướng nội thôi chứ anh không bị khó ở"

giờ thì đến lượt yoshi phì cười. park jihoon mà ở đây giờ này chắc cười tám ngày tám đêm không tỉnh.

tại yoshi bị khó ở thật.

khi trước jihoon lúc nào cũng càm ràm yoshi là sao mà khó ăn khó ở quá. ngủ thì nhạy tiếng, ăn uống thì khó chiều, có mấy món ăn hoài, đã vậy còn có mặt tiền không biểu cảm gì nhìn như yang hồ đang đi đòi nợ.

càm ràm vậy nhưng mà jihoon đã dung túng cái sự khó ở đó của yoshi suốt một thời gian dài. mấy món yoshi bị dị ứng hay không thích ăn đều nhớ rõ nằm lòng, mỗi khi yoshi ngủ bù sau deadline dồn dập nhiều đêm thức trắng cũng chưa bao giờ để yoshi mất giấc lần nào.

âu có lẽ những quan tâm nhỏ nhặt đó đã làm yoshi rung động từ khoảnh khắc nào đó mà anh còn chẳng nhớ nữa. tiếc chỉ là người kia chu đáo đến vậy thì sau này những dịu dàng đó sẽ dành cho ai khác mà chẳng phải mình thôi.

yoshi cứ chìm trong mớ suy nghĩ về jihoon đến khi ruto vỗ vai yoshi mới bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ.

"anh đang nghĩ gì vậy?" - ruto nhíu mày hỏi.

"à không có gì, anh chỉ nghĩ chút chuyện thôi"

"thực ra là anh chỉ đang giữ hình tượng thôi, chứ anh mà mất hình tượng kiểu gì em cũng sẽ xách dẹp bỏ chạy vội" - yoshi giải thích.

"cụ thể là như nào mới được ạ? chứ em thấy anh lành như cục bột vậy, anh mà dám làm gì?"

lúc đó yoshi chỉ cười rồi lắc đầu đáp rằng em không hiểu được đâu.

mãi sau này ruto vô tình chứng kiến cảnh combat giữa yoshi và jihoon dù hai người giới thiệu là người yêu của nhau, ruto mới nhận ra những gì yoshi nói cụ thể là như thế nào.

hơn 10h đêm yoshi mới về đến nhà, anh vẫn còn task phải làm khi quỹ thời gian cho các task freelance bị rút ngắn xuống, yoshi chỉ có thể làm vào buổi tối và cuối tuần. dù vậy thì lượng job anh nhận cũng sẽ ít xuống để đảm bảo mình không quy tiên trên bàn làm việc như jihoon vẫn hay nói.

vốn ban đầu yoshi nào biết sợ là gì mà nghe jihoon nói một thời gian thì cũng không dám lì nữa, sợ chết trước park jihoon thật. mà vậy thì nhàm chán lắm, xuống đó cũng không có ai cãi lộn cùng.

lần thứ n yoshi lại nghĩ tới jihoon trong một buổi tối dù hôm qua mới gặp jihoon. vậy nên yoshi quyết định nhắn hỏi xem jihoon đang làm gì.

yoshi gửi tin nhắn đi thì thấy jihoon offline. bình thường jihoon sẽ chưa đi ngủ giờ này nhưng chắc có lẽ hôm nay ngủ sớm nên yoshi cũng chỉ thất vọng tắt điện thoại rồi khởi động PC làm việc.

yoshi làm xong hết task thì cũng đã hơn 1h sáng. giờ này thì người ta thường hay gặp mấy hiện tượng tâm linh kỳ bí các thứ như ma quỷ các thể loại và xui rủi sao yoshi gặp ma thật.

gặp con ma men đang đứng bấm chuông ầm ĩ trước cổng lúc vừa định bước ra sân tưới cây.

con ma men cao gần mét 8, nặng gần 7 chục kí có dấu hiệu sắp huệ trước cổng nhà mình.

yoshi vội chạy ra mở cửa trước khi hàng xóm thưa lên phường vì tội ồn ào nửa đêm còn chuông cửa ầm ĩ.

jihoon đứng còn không vững, say khướt bám vào cửa sắt. yoshi nhìn xung quanh xem không biết ai là người đưa cái của nợ này về đây nữa.

"nếu hôm nay tao không thức đêm làm việc mà tao đang ngủ thì đích thị ngày này tháng sau là giỗ đầu mày đó park jihoon, uống đéo gì mà lắm vậy"

yoshi vẫn là gầy hơn jihoon nhiều nên để dìu jihoon vào được tới sofa thì yoshi đã mệt lã người, mồ hôi lấm tấm.

cũng không phải lần đầu yoshi chứng kiến cảnh jihoon đi chơi về xong say xỉn nhưng thường thì jihoon cũng sẽ ngủ thôi, cũng không phá làng phá xóm gì nên yoshi cũng yên tâm.

"kim bangjeon"

yoshi nghe giọng jihoon lè nhè gọi tên mình.

"làm sao? khát nước hả, uống đi nè" - yoshi rót cho jihoon một ly nước rồi đưa đến lại gần nhưng mà jihoon lại chẳng hề có phản ứng gì.

yoshi kết luận rằng jihoon hẳn là đang nói mớ thôi, nhưng vừa rụt tay lại thì cổ tay của yoshi đã bị kéo trở lại đầy mạnh bạo.

"gì nữa vậy jihoon? tao đang cầm cái ly, ngủ đi không lộn xộn là cái ly lên đầu là ngủ kiểu khác đó đm" - yoshi không thể lý giải hành động kỳ lạ của con ma men trước mặt này là như thế nào nữa.

"kim bangjeon sao mày lại không thích tao"

đó. tới nữa rồi đó. ngủ mớ nhưng vẫn hay nói tào lao. dù tỉnh hay mơ thì park jihoon sở thích duy nhất vẫn là nói mấy chuyện tào lao lại còn tỏ ra vô cùng tự hào.

ai nói tao không thích. nhưng mà tao không dám nhận, tao sợ mày chỉ là trêu đùa tao thôi. túm lại là tao hèn được chưa?

yoshi tức tối thầm nghĩ chắc phải xổ một tràng như vậy mới vừa lòng park jihoon.

"thôi được rồi ông cố nội của tao ơi, ngủ đi"

sau đó thì jihoon cũng không nói thêm lời gì kì lạ nữa mà ngủ một mạch đến sáng hôm sau. yoshi ngồi canh chừng jihoon suốt cả tiếng sau đó đến tê cả hai chân, chắc rằng jihoon ngủ thật rồi yoshi mới rón rén về phòng ngủ.

sáng hôm sau yoshi còn không thể tin được là mình ngủ dậy còn sớm hơn cả park jihoon đang co ro trên sofa - người mà yoshi thấy sống không khác gì tác phong quân đội, gà vừa gáy là anh đây đã dậy gáy tranh với gà.

người overthinking thường hay không suy nghĩ bình thường. yoshi nhìn cảnh tượng trước mắt mà sợ là jihoon xỉn đến bất tỉnh nhân sự thật nên vội chạy lại lay jihoon dậy.

"ê đm dậy đi đừng có ngoẻo trong nhà tao. lỡ công an còng đầu tao, rồi mấy cái app tao chưa có trả cho khách không lẽ tao vô tù rồi vẫn phải viết code trả nợ, tao nhận cọc rồi đm dậy điii"

jihoon nghe ồn ào thì mới từ từ nheo mắt khó chịu tỉnh dậy, đầu thì đau như búa bổ mà vừa mở mắt ra đã thấy yoshi trước mặt nhìn mình đầy lo lắng.

thấy jihoon chịu dậy yoshi mới vội thở phào. yoshi quay người lấy chai thuốc giải rượu trên bàn đưa cho jihoon.

"nè uống đi, canh mạnh bà của con đó. con qua tới kiếp sau rồi, chào mừng con tới tầng 19 mới xây của địa ngục"

"ủa sao tao lại ở đây" - jihoon nhận lấy chai thuốc giải rượu, nhìn một vòng mới nhận ra đang nằm trên sofa nhà yoshi, lại còn mền gối rất đầy đủ ấm áp.

"ý mày là nhà tao hay dưới địa ngục"

"tao hỏi nghiêm túc mà, tao nhớ tối qua tao đi nhậu với bạn xong giờ thành ra tao lại nằm ở nhà mày là sao?"

"làm sao mà tao biết đm đêm hôm mày say khướt xong đứng trước cửa nhà tao bấm chuông lòi lìa ngoài đó, mà với cái sức trâu của mày thì mày đoán coi tao có vác mày về nhà được không?"

hôm qua jihoon bị suy, lỡ có uống hơi nhiều nên anh cũng chẳng thể nhớ nỗi vì sao thay vì đọc địa chỉ nhà mình cho taxi thì anh lại đọc địa chỉ nhà yoshi nữa.

"vậy tao có nói gì hay làm gì kỳ lạ đêm qua không?" - chợt jihoon cảm thấy chột dạ hỏi dò.

"mày đoán xem nếu là có thì giờ mày sẽ ở đâu nè bạn tôi ơi?"

"yên tâm đi tao mà xuống địa ngục thật tao cũng kéo mày theo, không phải doạ"

jihoon quá quen với cái cảnh yoshi sơ hở là đòi tác động vật lý mình mà chưa bao giờ yoshi làm thật hết, vậy nên jihoon cũng chỉ mặc kệ con mèo hay giơ vuốt múa nanh đó. chợt jihoon vô thức sờ đầu con mèo đang xù lông đó chỉ vì thấy sao mà đáng yêu ghê.

yoshi thấy một bàn tay nhẹ nhàng lướt qua từng sợi tóc của mình cùng khoé mắt cong cong tràn đầy dịu dàng mà ngẩn tò te.

park jihoon vừa làm ra cái hành động quái quỷ gì vậy hả?? còn cái ánh mắt đó là sao nữa???

trong vòng bán kính 2km đề nghị trai thẳng park jihoon từ nay về sau không được làm vậy nữa.

vì làm nhiều có thể gây nghiện đó, chịu trách nhiệm đi đồ tồi park jihoonnnnnnn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro