CHAP 13 - Là Chính Mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   
     Cơn đau dữ dội ập đến, Tân Chỉ Lôi vô cùng bình tĩnh. Cô không phải là một cỗ máy, chắc chắn cô biết rõ cơn đau ở ngón tay, nhưng cô vẫn không đẩy Tần Lam ra.

      Giống như đây là cách duy nhất để cô có thể thư giãn và không bị điều khiển bởi những cảm xúc trong lòng.

      Tân Chỉ Lôi lúc này nghĩ tới, da hẳn là rách nát.

- "Sao em có thể không biết? Tân Chỉ Lôi, tại sao em lại không biết?"

      Mãi cho đến khi vị giác truyền vị ngọt tanh máu lên não, Tần Lam mới buông ngón tay bị cắn ra từng mảnh chảy máu, đôi mắt đỏ hoe, môi nhuốm đầy máu đỏ, và đôi mắt nàng lộ ra sự bình tĩnh của sự điên rồ.

       Nàng không muốn làm tổn thương Tân Chỉ Lôi nhưng trái tim nàng lại đau quá.

       Kỳ thật chỉ cần Tân Chỉ Lôi không ngăn cản, nàng sẽ chỉ cắn vào thịt của chính mình, nhưng Tân Chỉ Lôi đã đưa tay ra

      Vài giây trước khi cắn vào ngón tay của Tân Chỉ Lôi, Tần Lam nghĩ, Tân Chỉ Lôi lại nghĩ ra chuyện này, vậy hãy cùng cô làm tổn thương nó.

       Tần Lam đột nhiên mỉm cười, rõ ràng là đang cười, nhưng nước mắt lại không ngừng chảy ra.

       Nàng đã chán giả vờ và không muốn giả vờ nữa

       Thay vì tỏ ra tốt đẹp và dùng sự lừa dối để gài bẫy Tân Chỉ Lôi, nàng thà thể hiện mặt xấu xa và đen tối của mình trước mặt Tân Chỉ Lôi và khóa Tân Chỉ Lôi tỉnh táo bên cạnh nàng

       Nàng hy vọng Tân Chỉ Lôi có thể hiểu rằng chính cô là người đã hứa với nàng năm đó, dù khó khăn đến đâu Tân Chỉ Lôi cũng phải thực hiện lời hứa của mình.

        Tân Chỉ Lôi im lặng đặt ngón tay bầm tím của mình xuống, cau mày nhìn Tần Lam. Cô cảm thấy lòng mình bắt đầu đau đớn.

       Cô đau lòng vì không biết Tần Lam từ khi nào lại trở nên như vậy

      Khi chị Tĩnh nói Tần Lam bị điên, cô tưởng chị Tĩnh chỉ đang miêu tả, nhưng bây giờ cô thực sự đối mặt với Tần Lam và nhận ra rằng đó không phải là miêu tả, mà là Tần Lam thực sự điên rồi.

       Tân Chỉ Lôi trong lòng cảm thấy sợ hãi không thể giải thích được, cô sợ rằng vì mình mà Tần Lam mới trở nên như vậy.

        Nàng không nên như thế này

        Trước đây, trong mắt Tân Chỉ Lôi, Tần Lam là vầng trăng sáng treo cao trên bầu trời, là ngọn núi không thể chạm tới.

        Sau này, tham gia Hoa Thiếu Tân Chỉ Lôi cảm thấy Tần Lam chính là nắng ấm bao dung, là ngọn gió ôn hòa tự do trên núi.

        Cô biết trước mặt mình có một khoảng cách không thể vượt qua, nhưng cô vẫn không khỏi lay động trái tim không nên có của mình.

       Trong đêm khuya, trong lúc trằn trọc, cô tự hỏi tình cảm của mình dành cho Tần Lam là gì, cô là gay hay có tình cảm đồng giới.

       Cô yêu Tần Lam, cô bị hấp dẫn, hay cô bị thu hút bởi sự dịu dàng trong sáng ở Tần Lam mà trước đây cô chưa từng có?

      Ngay cả ở tháng thứ ba sau khi họ ở bên nhau, cô vẫn gặp rắc rối với những vấn đề này.

      Điều gì khiến cô chắc chắn rằng mình thực sự yêu Tần Lam?

      Chính cô là người phát hiện ra mình sẽ có tình cảm mãnh liệt với Tần Lam, cô sẽ vui mừng và phấn khích vì Tần Lam

      Chính cô phát hiện, trong tiềm thức mình sẽ ưu tiên Tần Lam, muốn dành nhiều thời gian hơn cho Tần Lam, đồng thời tận dụng mọi cơ hội để gặp Tần Lam

      Chính cô nhận ra mình sẽ nhớ Tần Lam khi không có nành bên cạnh và khao khát được ở bên nàng

      Chính cô nhận ra rằng cô dễ dàng chấp nhận con người thật của Tần Lam, dù có khuyết điểm, và cô không cố gắng thay đổi Tần Lam, cô chỉ yêu con người thật của Tần Lam

      Chính cô phát hiện ra, bất kể cô đang làm gì, ở đâu, cô đều sẽ vô tình nghĩ đến Tần Lam trong đêm khuya

       Chính cô là người phát hiện ra nhịp tim của mình sẽ tăng nhanh, cô sẽ cảm thấy ấm áp và thoải mái vì những hành động vô ý của Tần Lam

     Chính cô là người muốn bảo vệ Tần Lam khỏi mọi tổn hại hay cảm xúc tiêu cực.

     Chính cô là người phát hiện ra rằng cô cảm nhận được mọi thứ về Tần Lam và hiểu được việc nàng làm.

    Chính cô phát hiện ra, không biết từ khi nào cô bắt đầu tôn trọng Tần Lam, loại tôn trọng này khác với sự tôn trọng đối với tiền bối. Đó là loại tôn trọng mọi thứ của Tần Lam

     Chính cô phát hiện ra, thực ra cô rất muốn được gần gũi. Thể xác quả thực còn chân thật hơn tâm hồn. Cô không khỏi muốn nắm tay Tần Lam, ôm nàng, công khai chia sẻ những suy nghĩ và cảm xúc nội tâm thực sự của mình với Tần Lam

      Chính cô phát hiện ra mình đột nhiên cảm thấy mình trở nên trọn vẹn, bởi vì sự xuất hiện của Tần Lam khiến cô cảm thấy mình đã trọn vẹn.

      Chính cô nhận thấy mình rất thoải mái khi ở bên Tần Lam, không cần phải giả vờ, làm những điều trái ý mình hay nói những điều trái ý mình. Cô có thể là chính mình và là con người thật của mình.

      Chính cô đã phát hiện ra rằng mình sẽ không còn coi công việc là tất cả mọi thứ trong cuộc sống mà sẽ tập trung hơn vào cuộc sống và Tần Lam

      Chính cô phát hiện ra mình có lòng tin chưa từng có đối với Tần Lam, có thể tâm sự với Tần Lam, bộc lộ sự tổn thương của mình, dù muốn làm gì, Tần Lam cũng sẽ ủng hộ cô.

       Bởi vì cô thấy mình rất dễ dàng thỏa hiệp hay nhượng bộ Tần Lam. Cô không muốn Tần Lam gặp rắc rối.

       Nhưng cô có thể cảm nhận được, điều kiện tiên quyết để cô yêu Tần Lam chính là Tần Lam đã yêu cô trước.

       Chính Tần Lam là người có hành động giống cô, có tâm trạng giống cô, cho cô những phản hồi chân thực và chính xác.

      Sau này cô mới nhận ra, cô không lo lắng liệu mình có yêu Tần Lam hay không, Tần Lam có yêu cô hay không, mà là họ có yêu nhau hay không.

     Lần này quay lại, cô vốn muốn nói rõ với Tần Lam, để nhau đi.

     Chỉ là cô không ngờ Tần Lam sẽ chia tay NĐH, cũng không ngờ Tần Lam sẽ vạch trần mối quan hệ mà nàng giấu kín trước mặt mọi người để tìm cô, cũng không ngờ Tần Lam sẽ trở nên điên cuồng như vậy.

     Bước nào sai?

     Cô không thể hiểu được

- "Lôi Lôi, chị là thế đấy, chị không tốt chút nào, là em nghĩ tốt cho chị, kỳ thật chị cũng không rộng lượng như vậy, chị ghen tị với bất cứ ai có thể thân cận với em, chụ ghét người khác hoặc những thứ khác. Chị ghét dù chỉ một chút sự chú ý của em mà lẽ ra phải tập trung vào chị. Chị ước gì chị có thể nhốt em lại và chỉ ở bên chị và không liên lạc với bất kỳ ai khác."

- "Khi em đi vắng, chị không khỏi hoang mang suy nghĩ. Liệu em có yêu người khác không? Liệu một ngày nào đó em đột nhiên ngừng yêu chị? Hay là em chỉ thích thân thể của chị. Chị hơn em bảy tuổi, không có vấn đề gì. Hãy chăm sóc bản thân. Thời gian sẽ để lại dấu ấn trên cơ thể chị. Khi vẻ ngoài của chị mờ đi, em sẽ không còn muốn chị nữa chứ?"

- "Người khác nói chị là người ổn định về mặt cảm xúc, trước khi gặp em chị còn tưởng mình đã như vậy. Nhưng sau khi gặp em, chị mới phát hiện, khi đối mặt với em và những chuyện liên quan đến em, chị không thể giữ được bình tĩnh, mỗi chuyện nhỏ nhặt đều có thể khơi dậy cảm xúc của chị."

- "Chị biết điều này là sai, chị không nhịn được, thật sự không nhịn được, lại sợ làm em sợ hãi, cho nên chỉ có thể tự mình đè nén hết thảy tâm tình không tốt, sợ một khi em phát hiện. Em sẽ không muốn chị nữa."

- "Em luôn nói chị là gió, nhưng chị lại nghĩ em là gió. Chị lo được mất, không bắt được gió. Chị chỉ có thể trở về ngôi nhà này, tổ ấm của chúng ta, khi chỉ có em và chị. Chị chỉ có thể ở gần em khi ôm em, chị cảm thấy rằng chị sở hữu em và em thuộc về chị ".

- "Không phải là chị không cố gắng để em đi, nhưng mỗi lần, mỗi lần em xuất hiện, chị đều không muốn để em đi. Mỗi lần như vậy, chị thật sự không thể để em đi."

      Tần Lam hiểu được nỗi đau lòng và bối rối của Tân Chỉ Lôi bây giờ đã đến mức này, nàng nên đặt con người ban đầu của mình trước mặt Tân Chỉ Lôi

      Nàng chỉ mong nỗi đau đến nhanh hơn và đừng hành hạ nàng hết lần này đến lần khác.

     Không thể để Tân Chỉ Lôi đi được, dù có chết cũng phải chôn cùng nhau

     Tần Lam nhìn Tân Chỉ Lôi giơ tay lên, vô thức nhắm mắt lại chờ cơn đau ập đến, nhưng tất cả những gì nàng chờ đợi chỉ là cảm giác làn da ấm áp nhẹ nhàng chạm vào má mình.

      Mở mắt ra, thấy Tân Chỉ Lôi cau mày, mím môi, đưa tay sờ lên gò má đỏ bừng của nàng, động tác vừa nhẹ nhàng vừa từ bi.

      Cô đang xoa dịu cảm xúc của nàng

      Tần Lam mím chặt môi, nước mắt chảy dài trên má, nhếch lên đôi môi dính đầy máu đỏ tươi.
Nàng không nên nói Tân Chỉ Lôi có chút ngốc, bởi vì Tân Chỉ Lôi thực sự ngốc, không có ngốc một chút

- "Tần Lam, chúng ta tách ra một thời gian được không? Cả hai chúng ta đều phải bình an và tìm lại chính mình."

       Tân Chỉ Lôi ép mình cười, cố gắng làm cho tình huống bớt xấu hổ hơn, nhưng giọng cô run run khi nói, vẫn lộ ra vẻ rụt rè.

- "không được."

      Tần Lam trả lời không chút do dự, dù chỉ một ngày, nàng không muốn lại bị người khác bỏ rơi một mình.

- "Em có nhớ em đã hứa với chị điều gì không?"

(Còn tiếp...)
===============================
+ Tác giả: 出雾见竹
+ Dịch: Rosy's🫶

~ Truyện đăng trên Siêu Thoại "TÂN CAM TẦN NGUYỆN" - 24/03/2024  - 23:59 - weibo

**TÁC PHẨM ĐƯỢC PHÉP DỊCH ĐỘC QUYỀN TẠI DUY NHẤT WATTPAD @hnRosys. Vui lòng không reup khi chưa được sự cho phép. Xin cảm ơn! Yêu thương...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro