P5: Tôi viết trong hoang mang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Hôm nay buồn lắm!
Có thể là buồn vì trời không đẹp, hoa chưa nở rộ đã tàn.
Năm nay rất đặc biệt. Có một người mạnh mẽ xông vào trái tim mềm yếu, rồi ra đi để lại nó mong manh với vết thương xây xát.
Trong khoảng khắc người đến, tôi ngỡ mình nhuộm lên màu hồng của hoa đào, nắng hửng lên những tia sáng ấm áp. Mấy khúc nhạc, mấy vần thơ xao động nhộn nhịp.
Người thì đẹp tựa tiên trên trời.
Tôi lặng lẽ ngắm nhìn, lặng lẽ mến yêu.
Ngỡ tưởng là mãi mãi....
Ai ngờ trong phút giây người đã đi, để lại tôi vụn vỡ.
Tôi đã mong chờ quá nhiều về người, giờ đây đơn côi, tôi như ánh sao thưa thớt không thể chiếu sáng bầu trời đêm.
Những ngày mưa lướt thướt
Mây giăng và ẩm ướt
Mây giấu trời đi mất
Để tình tôi bơ vơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro