7. TRIỆU ĐÀ_Bang giao với Hán triều

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi dùng mĩ nam kế chiếm được Âu Lạc, Triệu Đà hí hửng tự xưng là Triệu Vũ Vương và đổi tên nước thành Nam Việt. Khởi nghiệp thành công, tương lai xán lạn.

Nhọ thay, Triệu Đà vừa mới vỗ ngực rung đùi được một năm thì ở phương bắc đã xuất hiện thằng cha nào đó tên là Lưu Bang. Thằng chả đánh hạ Tần, dẹp phứt Sở, thống nhất cmn thiên hạ, lại còn lên ngôi Hoàng đế, lấy hiệu là Hán Cao Tổ.

Năm thứ 11 sau khi lên ngôi, Lưu Bang ngó xuống phương nam phát hiện bố con ông Triệu Đà xưng bá một phương thì cảm thấy méo hài lòng. Lưu Bang bèn sai sứ giả xuống Nam Việt phong vương cho Triệu Đà. Triệu Đà vốn chảnh cún, lại thấy thâm niên công tác của mình còn nhiều hơn Lưu Bang một năm, nên sứ giả tới thì ngồi khoanh chân rung đùi chứ không dậy tiếp chỉ. Sứ giả bực bội dọa:

- Mồ mả tám đời nhà ông vẫn còn bên Tàu á. Tui kêu bệ hạ quật mả nhà ông rồi kéo quân sang quánh cho ông sấp mặt luôn.

Triệu Đà nghe thế thì sợ v~, vội nói:

- Úi, chế bị tê chân. Giờ chế dậy nhận phong liền.

Mười ba năm sau, thằng cha Lưu Bang cuối cùng cũng chịu về chầu ông bà. Nhưng vợ ổng là Lữ Trĩ, một người phụ nữ có tính cách vô cùng lồi lõm, lại vẫn sống nhăn răng. Lữ hậu tác quái, lấn át con trai, thâu tóm triều chính. Đánh ghen kiểu Lữ Trĩ đã trở thành một thương hiệu khủng bố của Trung Quốc. Chồng vừa chết liền đem tình địch là Thích phu nhân đi cắt sạch chân tay, chọc mù mắt, đổ chì vào tai, rồi tống vào chuồng heo. Sử gọi là "người lợn", Ad thì gọi là Mĩ nhân heo.

Lữ Trĩ nghe thằng nào đó bơm đểu, cấm người Hán buôn bán đồ vàng, đồ sắt với Nam Việt, lại ra chỉ thị bán ngựa thì không được bán ngựa cái, chỉ được bán ngựa đực, hay bét nhất cũng phải là ngựa bê đê. Nói chung là không cho chúng nó đẻ trứng.

Triệu Đà thấy thế thì ức lắm. Ngó mặt ông Tràng Sa vương trông gian gian thì lập tức nghĩ ổng bơm đểu. Trong cơn uất ức đã tự xưng là Nam Việt Hoàng đế và đem quân đánh quận Tràng Sa (Hồ Nam ngày nay). Lữ Trĩ gặp ca khó, không chịu suy nghĩ mà giải quyết luôn bằng nắm đấm. Nhọ thay quân Hán xuống phương nam do méo hợp khí hậu nên tiêu chảy, cảm cúm, nổi ghẻ... Chả mấy đã bất lực mà tháo chạy.

Từ đó tiếng tăm Triệu Đà nổi như cồn. Đi vệ sinh cũng có xe đón rước, lễ nghi ngang Hoàng đế nhà Hán, oai như cóc cụ.

Tới khi Lữ Trĩ mất, Hán Văn đế Lưu Hằng lên ngôi. Lưu Hằng cũng không ưa chuyện Triệu Đà xưng Đế. Nhưng Lưu Hằng khôn hơn Lữ Trĩ, không tỏ thái độ lồi lõm mà cư xử hết sức mềm mỏng. Lưu Hằng mail cho Triệu Đà một bức tâm thư dài lượt thượt, lời lẽ thủ thỉ thân tình. Đại ý khuyên Triệu Đà thần phục, cứ giằng co thế này thì dân tôi cũng khổ, mà dân ông lại càng nhọ.

Triệu Đà lúc này đã tới tuổi xế chiều, tâm tình nhạy cảm, dễ xúc động. Lại gặp ngay Lưu Hằng là thanh niên nghiêm túc, tử tế nên cảm thấy lời nào Lưu Hằng nói cũng vãi cả hợp lí. Triệu Đà nước mắt nước mũi hai hàng, sụt sùi rep mail, hứa cải hiệu và hàng năm sẽ chuyển phát quà cho Lưu Hằng.

Sử chép, Triệu Đà làm vua tròn 70 năm, sống bền bỉ tới tận 121 tuổi, ăn hết sạch lộc của con cháu. Mãi tới năm 137 trước công nguyên mới ngậm ngùi xuống lỗ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro