Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

3. Tuần lại tuần, chúng ta tìm nhau...

Hai đầu tuần, em đã đến với trò chơi một cách háo hức. Vì em luôn có một niềm tin tất yếu rằng chúng mình sẽ tìm ra nhau. Vì tâm lí của kẻ tò mò và hiếu thắng không cho em nghĩ đến những điều khác những điều em mong đợi.

1 tháng... là em đã tìm anh được bốn lần cái thứ 7 rồi.

Lúc đọc câu chuyện, em không nghĩ rằng chúng ta sẽ mất nhiều thời gian đến thế. Em nghĩ rằng tác giả sẽ hư cấu mọi thứ lên để cho trò chơi tình yêu khó khăn gấp bội, để cho những người yêu nhau thấy rằng, để tìm thấy nhau trên con đường đời thênh thang không phải là điều dễ.

Nhưng em đã nhầm. Vì mọi thứ chẳng đơn giản như em nghĩ. Vì tìm nhau giữa phiên chợ đông đúc không khác khác nào xuống bể mò kim. Chúng ta có đi cùng giờ và một lộ trình định sẵn? Chúng ta có cùng dừng lại ở một quán quen vì nghĩ rằng có thể tìm thấy nhau? Vì dù cùng đi trên một con đường nhưng chỉ cần đến cách nhau chậm 1 phút, em và anh cũng có thể lạc mất nhau rồi.

"Tình yêu cũng giống như khi chúng ta đeo một chiếc nhẫn. Lúc mới đeo thì chưa quen, đeo lâu ngày thì cảm thấy thân thuộc, lúc tháo nhẫn ra thì thấy trống rỗng phát điên". Em đã nghĩ ra điều đó khi chìm giữa biển người để tìm anh. Những ngày yêu anh yên bình quá đỗi. Nhiều lúc em muốn lấy một cái thìa và khuấy tung tình yêu của chúng mình lên. Giờ thì nó đang rối tung lên rồi, và sự rối tung ấy làm em thấy sợ hãi. Em sợ cảm giác đi một mình. Không những nụ hôn, không còn những cái ôm từ phía sau, không còn bờ vai cho em tựa. Sự sợ hãi ấy làm nước mắt lăn dài.

Em bắt đầu nguyền rủa trò chơi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro