7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào lúc 10 giờ 45 phút, điện thoại June reo lên, là người giao thức ăn đến.

Nàng chạy xuống tầng lấy, nhân viên giao thức ăn nhìn qua ngỡ là nhân viên công chức, mặc âu phục, trông giống như là quản lí nhà hàng, trong tay cầm theo túi giấy lớn.

Anh ta lễ phép đưa túi cho June, chúc nàng ăn ngon miệng.

June nhận túi cảm thấy rất nặng, vừa xách lên lầu vừa nhìn, bên trong vậy mà xếp hơn mười mấy hộp to nhỏ. Nàng đi lại bàn nhỏ, cũng không bỏ cơm hộp xuống.

June cầm mấy hộp ra, mà đã chiếm hơn phân nửa bàn, nàng nghĩ mãi không ra nên gửi tin nhắn thoại hỏi Cún Con. "Em gọi món gì cho chị thế, sao lại nhiều hộp như vậy?"

"Phần ăn tình nhân." Cún Con trả lời. "Trễ thế mới đến à?"

June mở ra xem, thức ăn trong hộp xếp rất đẹp, không biết thế nào nữa, June nhìn thấy hơi quen mắt.

Đến khi mở ra chiếc hộp đựng đồ ngọt, June mới tỉnh ngộ, món Cún Con gửi cho nàng chính là phần ăn tình nhân ở nhà hàng mà nàng đến lúc tối.

June sửng sốt một hồi, đầu tiên là dâng lên cảm động, đột nhiên lại cảm thấy có chút quái dị, tỉ mỉ suy nghĩ lại, tay đụng vào hộp vừa rụt lại, nhìn di động vẫn còn đang sáng dưới đất, cầm lấy, ngón tay ở trên màn hình dừng hai phút, sau đó mới gửi cho Cún Con một tin nhắn. "Làm sao em biết chị đi nhà hàng nào ăn cơm?"

Cún Con trả lời rất nhanh, cô nói. "Ảnh chụp chị gửi cho em có in tên nhà hàng trên bàn ăn."

June lập tức mở album, phóng đại hình ảnh nàng gửi cho Cún Con, quả nhiên tìm được tên nhà hàng ở góc phải phía dưới bàn ăn. Trong lòng June thả lỏng một chút, nhưng vẫn có cảm giác nói không ra lời.

Nàng có chút mâu thuẫn nhìn một đống đồ ăn trên bàn, còn chưa bình phục tâm tình, bên kia Cún Con lại gửi yêu cầu voice call.

June bắt máy, gọi một tiếng "Cún Con".

Cún Con hỏi June. "Sao thế?"

Giọng Cún Con rất tự nhiên, thấy June không trả lời, Cún Con lại hỏi. "Ăn không ngon?"

Mặt June nóng lên, xấu hổ vì mình không hiểu chuyện.

Nhà hàng Cún Con tìm được vốn không có ship đồ ăn tận nhà, lại khiến cho họ ship đến nhà cho June vào buổi tối thế này, chỉ vì để cho June ăn bữa cơm, June còn nghi thần nghi quỷ.

"Có thể chị bị chiếc xe hồi nãy hù sợ!" June nỗ lực tìm cớ cho sự thất thần của mình. "Nên còn chưa tỉnh lại..."

"Đừng sợ!" Cún Con nói xong, dừng một lúc, June cảm thấy hình như cô còn có điều gì muốn nói, mà đợi một lúc, Cún Con lại không lên tiếng.

June bật loa ngoài điện thoại, lại mở mấy cái hộp ra, đè xuống xúc động trong lòng, nói với Cún Con. "Nếu em ở đây là tốt rồi. Một mình chị lại ăn phần tình nhân, quá lãng phí!"

"Không có gì đâu." Cún Con nói.

June dùng dĩa xiên một ít xà lách, hỏi Cún Con. "Em nói như thế nào để bọn họ chịu giao thức ăn?"

"Không phải chị muốn ăn hả?" Cún Con tránh đi vấn đề của June, hỏi ngược lại nàng.

Phòng June khá nhỏ, bàn là nàng ở trên mạng mua một cái bàn xếp thấp, nàng lấy tất cả món ăn Cún Con gọi cho nàng ra, đặt từ trên bàn xuống tới sàn nhà.

Bởi vì giao tiếp có chút vấn đề, trường học chỉ bố trí ký túc xá trong 2 tháng, June tìm phòng ở rất lâu, vào tháng trước thì chuyển đến nơi này. Phòng của nàng kẹp giữa 2 bộ giang phòng lớn hơn, nguyên bản căn phòng cũng không biết dùng để làm gì, đổi gian phòng thành phòng trọ, lần đầu tiên treo bảng, đã bị June tìm đến.

Vòng bạn bè của June, từ trước đến giờ, cũng không quá thuận lợi, tất cả đều không tốt. Chỉ duy nhất sự xuất hiện của Cún Con, là tốt đến mức không giống chuyện sẽ xảy ra trên người June.

"Cảm ơn." June nói với Cún Con. "Vậy đợi em về, chị cũng sẽ mời em ăn cơm."

"Về rồi nói!" Cún Con nói.

"Tại sao là nói?" Mắt June nheo lại, được voi còn muốn đòi tiên nói với Cún Con. "Lại nói có phải ý là không định đi ăn với chị đúng không?"

Cún Con ngừng hai giây, trả lời. ".... Không phải."

June không nhịn cười được. "Chị đùa thôi, em muốn ăn cái gì, chị đều có thể đi ăn cùng em!"

"Được." Cún Con nói.

Bên phía Cún Con vang lên một ít âm thanh đánh máy, June mới nhớ tới việc hình như em đang học bài, liền ngại ngùng nói. "Chị ăn cơm đây, em làm việc của em đi."

"Ừ!" Âm thanh bên Cún Con ngừng một chút, cô nói với June. "Ăn nhiều một chút, chị quá gầy."

"Đâu có quá gầy đâu!" June phản bác.

"Gầy." Cún Con giống như một giáo viên thể hình nghiêm khắc, đưa ra đánh giá về dáng người June.

"Em cũng chưa từng nhìn thấy chị mà..." June nhỏ giọng nói, nàng nhìn một đống hộp trên bàn dưới đất, trong lòng giật mình, đột nhiên hỏi. "Cún Con, chờ một lát nữa sau khi em xong việc, em.... có thể cùng chị... video call không?"

Cún Con không trả lời, June bổ sung thêm. "Em không cần mở camera."

Trải qua yên lặng ngắn ngủi, Cún Con nói. "Được."

Qua nửa giờ, June nhận được một tin nhắn từ Cún Con. "Em về đến khách sạn rồi."

June ăn no đang nằm trên giường đọc sách, suýt nữa đã ngủ, lại bị chuông báo tin nhắn gọi tỉnh.

Nàng để sách qua một bên, hỏi Cún Con. "Bây giờ gọi được chưa?"

Cún Con không có gọi tới, nói. "Được rồi."

June đành phải tự mình gửi yêu cầu video call tới, Cún Con lập tức đồng ý.

Video sau khi được nhận, June đem điện thoại di động đặt trên giá đỡ ở trên tủ đầu giường, ngồi ở trên giường chào hỏi Cún Con.

Bên phía Cún Con đen thui, nên June mở to giao diện video của mình ra, nàng mặc một chiếc áo ngủ lụa màu hồng, nhìn gần phát hiện cổ áo mở quá lớn, thò tay kéo lại một chút, rồi nói Cún Con. "Em xem, đâu có quá gầy đúng không?"

Chắc là Cún Con vẫn không đồng ý, cho nên không có trực tiếp trả lời vấn đề của June, chỉ nói. "Món ngọt tráng miệng ăn ngon không?"

"Ăn ngon lắm!" June nhìn về phía camera cười cười nói. "Ăn rất ngon. Cảm ơn!"

Cún Con nói. "Không cần khách sáo."

June nháy mắt hỏi Cún Con. "Em bây giờ mới về khách sạn, không mệt sao?"

"Không mệt." Hô hấp của Cún Con bình thường, âm thanh cũng rất bình tĩnh, làm cho June không đoán ra được tâm tình của cô.

"Em luôn rất kiệm lời." June kéo lấy góc chăn che chân mình, nhìn chính mình trong màn hình điện thoại, nói. "Có vẻ chị nói thiệt nhiều... Cún Con, em có cảm thấy chị phiền không?"

Cún Con đáp. "Không có!"

Có lẽ cô thật sự ý thức được mình nói rất ít, cô lại bỏ thêm 2 chữ. "Không phiền."

June cười rộ lên. "Em không cần cố ép bản thân, cứ để chị nói nhiều."

Nàng chợt nhớ đến bông tai mình đang mang, liền vội tới trước màn hình, vén lọn tóc dài ra sau tai, cho Cún Con xem tai của mình. "Mau nhìn."

Sau khi cho Cún Con xem xong, June ép hỏi Cún Con. "Đẹp không? Nói mau!"

"....." Cún Con nói. "Đẹp."

"Ừm!" June thoả mãn gật đầu, còn nói. "Nhờ em chọn đó!"

Đêm hôm ấy, June lải nhải nói một lúc lâu với Cún Con, phần lớn thời gian Cún Con im lặng lắng nghe, có lúc cũng xen vào một hai câu, cô đã đồng ý rất nhiều chuyện với June, tất cả đều là những chuyện sau khi cô đi công tác trở về thành phố cùng nhau làm, có thể nói chỉ cần nàng mở miệng xin cô liền đáp ứng đồng ý.

June cũng không muốn suy nghĩ, đến cuối cùng có thể cùng nhau làm được việc gì. Chỉ là ở thời khắc này, June cùng với một người nàng rất có cảm tình, hứa hẹn một chút dù chỉ là lời nói tùy tiện, cũng có thể so sánh với cảnh trong mơ rồi.

_._

View Benyapa vốn tự nói với mình, vừa trò chuyện video, vừa có thể làm chút việc khác, kết quả qua một tiếng đồng hồ, cô cái gì cũng không làm được.

Bởi vì View cảm thấy mỗi câu mỗi lời nói của June Wanwimol, dường như đều rất quan trọng, tốt nhất là nên nghiêm túc lắng nghe.

Lúc 12h30, June ngáp một cái, hỏi Cún Con tắm chưa, View rất cảnh giác mà đóng giả ở Seattle học bổ túc vừa mới trở về khách sạn. "Vừa về khách sạn đã tắm rửa rồi."

"Ừm." June chậm rãi duỗi người, lúc buông tay, áo ngủ bên vai phải tuột xuống, nếu không phải cách cầm camera uể oải nghiêng ngả thì gần như lộ ra nửa người trên, June khẽ hừ một tiếng, kéo áo lại.

Tuy nói chính June kiên quyết không thừa nhận, nhưng nàng thật sự rất gầy, View nhìn mỗi nơi áo ngủ June không che được, cảm thấy được mỗi một chỗ cô đều có thể ôm trọn bằng một tay.

"Đúng rồi." Thần sắc June có chút mệt mỏi, nhưng đôi mắt vẫn sáng lên, nàng nói với View. "Lần trước chị đến siêu thị, nhìn thấy một loại sữa tắm đang giảm giá, chị lập tức mua, em biết tại sao không?"

"Không biết." View nói.

June hoạt động một cánh tay, tay áo ngủ rất rộng, nàng động loạn một cái, View lại nhìn thấy rất nhiều nơi không nên nhìn.

"Sữa tắm cũ quá thơm, tắm bao nhiêu nước rồi vẫn còn thơm quá." June rầu rĩ nói. "Bạn học trong lớp của chị không thích. Ngày hôm nay cũng dùng hết rồi, nên chị đổi hiệu khác."

"Cún Con, em có cảm thấy trên người đồng nghiệp quá thơm sẽ ảnh hưởng đến việc học hành không?" June lại hỏi View.

View dừng một giây rồi nói. "Không biết."

"Cô ta nói chị dùng nước hoa." June bĩu môi. "Chai sữa tắm kia cũng là chị nhìn thấy giảm giá mới mua đó!"

"Phải vậy không?" View thuận theo June hỏi.

"Phải đó." June gật gật đầu, sau đó thay đổi tư thế ngồi, đem chân xếp bằng lại, nhìn qua rất dịu dàng ngoan ngoãn. "Giảm giá còn thấp như vậy, chị không hề nghĩ ngợi liền mua, ai mà biết sẽ thơm như thế. Về sau có giảm giá thì chị phải suy nghĩ lại một chút."

"Lần này chị lại mua một hộp cà ri giảm giá, cầm về nhà mới nhớ phòng trọ không có nhà bếp." June có chút chán nản. "Bởi vì lúc trước chị ở ký túc xá, có nhà bếp, nên chị quên mất bây giờ không có."

"Chị biết nấu cơm?" View hỏi nàng.

"Biết mấy món đơn giản." June nói. "Nhưng còn chưa được nấu lần nào. Trước đây bạn cùng phòng làm nhà bếp lộn xộn cả lên, không bao giờ quét dọn, chị không muốn đi vào đó."

"Nhà bếp nhà em rất lớn." View làm bộ như không có chuyện gì xảy ra mà nói với June.

"Có thật không?" Đôi mắt June chuyển động, nhẹ giọng nói với Cún Con. "Nhưng mà nhà bếp của em lớn thì mắc mớ gì đến chị đâu? Em có phải muốn chị qua nhà em làm đồ ăn cho em ăn không đó?"

View không nghĩ ra nên trả lời thế nào, June kéo dài ngữ điệu trêu hoa ghẹo nguyệt để nói tiếp. "Hay là nói...Chỉ muốn mời chị đến nhà em, hửm?"

"Cũng có thể."

Nghe cô đáp vậy, nàng liền nở nụ cười.

June Wanwimol là một người rất hay cười, mắt nàng to, cong lên nhìn rất có thần thái, môi đỏ hồng răng trắng, không chút nào đề phòng. Giường của nàng đặt sát vào tường, rất nhỏ, ga giường và chăn đều là màu hồng, làm tôn lên màu da của nàng.

June nói chuyện với Cún Con trong tưởng tượng, có vẻ thanh thuần, không giấu giếm.

View Benyapa nhìn bộ dáng thật cao hứng của June ở trong video, trong lòng cô thầm nghĩ, nếu như June Wanwimol mà nói như vậy với người thật ngoài đời là View đây, thì bây giờ cô sẽ đi đón nàng ngay.

Hai người nói đến hơn một giờ, June rất buồn ngủ, nói chúc ngủ ngon với View xong là tắt cuộc trò chuyện video ngay. View nhìn lịch sử trò chuyện của cô và June, phát ngốc hai phút, rồi tiếp tục làm bài tập khoa kinh tế của mình.

View đi ngủ muộn hơn June, nhưng lại thức dậy sớm hơn June. Buổi chiều cô còn có lớp học kinh tế, buổi sáng phải đi đến lớp kịch bản, đợi đến giữa trưa, cũng không thấy bóng dáng June.

Đến trưa, mấy người chuẩn bị ra ngoài ăn cơm, View đi đầu, kéo cửa ra, cái người tối hôm qua nói muốn cùng mình gọi video, nói chuyện như máy hát đến hừng đông lỗ mãng xông vào, đâm thẳng vào lòng View.

Trong tay June còn ôm mấy cuốn sách, đụng một cái là rơi cả xuống đất, tay vừa không tự chủ được nắm lấy cánh tay View, vừa hoảng sợ ngẩng đầu, gương mặt cạ lên cằm View.

Thân thể va vào nhau, tạo ra tiếng động rất lớn, mấy người bạn học phía sau đều dừng lại.

Hôm nay Neo không có ở đây, Mint Thishar sau khi thấy rõ người đụng View, theo thói quen thờ ơ nói. "Đi không biết nhìn đường..."

Cô ta nói phân nửa thì ngừng lại, bởi vì View quay đầu lại nhìn ả. Mint rất hoài nghi có phải mắt mình xảy ra vấn đề hay không, ánh mắt View nhìn thế nào cũng mang ý tứ cảnh cáo. View rất nhanh quay người lại, đỡ lấy cùi chỏ June, chờ June đứng vững vàng, mới khom lưng nhặt sách giúp June.

June đứng ở một bên sửng sốt một chút, vội vàng nói xin lỗi với View. "Xin lỗi, tôi gấp quá!"

View nhặt sách xong, mới đứng lên, đưa sách cho June, còn gật đầu với June, tỏ ý không sao.

June nhìn có vẻ cực kỳ thụ sủng nhược kinh, đưa tay nhận lấy sách, nàng không thấy rõ, lúc đầu còn ấn lên mu bàn tay View một cái. Nhiệt độ trên tay June thấp hơn View một chút. Cảm xúc mềm mại trên mu bàn tay khiến View dừng lại vài giây, June lập tức tự thấy thất lễ mà dời tay đi, còn nói. "Cảm ơn!"

June cúi đầu, đi lên lầu gần cuối của lớp, View cứ vậy tiếp tục đi ra ngoài.

Lúc đi xuống lầu, View nhận được một tin nhắn, là của June.

"Đổi sữa tắm thật hữu dụng!" June còn nói với cô. "Sau khi đổi sữa tắm, cái người bạn học rất đáng ghét của chị đột nhiên đối với chị tốt hơn nhiều. Vừa rồi chị đụng cô ta một cái, vậy mà còn giúp chị nhặt sách!"

View trả lời như không trả lời, cuối cùng nhắn cho June hai chữ rất nhạt nhẽo. "Chúc mừng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro