8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bởi vì sai lầm của bạn học làm chậm tiến độ hoàn thành kịch bản, tất cả mọi người cần giúp đỡ sắp xếp làm lại.

June giúp đỡ làm một phần không khó lắm, thế nhưng tốn rất nhiều thời gian, hơn nữa bản thân cũng không thể rời đi. Nàng vào buổi chiều đã bắt đầu làm, đến tận lúc năm giờ chiều, tiến độ vẫn chưa được một nửa.

Các bạn ở lớp học đều lần lượt đi về, đến bảy giờ cũng chỉ còn sót lại một mình June, buồn bực ngán ngẩm mà ngồi bên cạnh máy tính, buồn ngủ trong phút chốc, nàng xốc lên tinh thần nhìn đồng hồ, liền đi tới trước cửa sổ xem sắc trời bên ngoài.

Mùa đông ở đây mặt trời lặn từ rất sớm, bên ngoài đã là một màu đen kịt.

June không phải chưa từng một mình về nhà, chỉ là tối hôm qua mới chịu kinh hãi vì bị ô tô theo dõi, hiện tại nhìn thấy bên ngoài là màn đêm đen sì, trong lòng không khỏi lại nổi lên sợ hãi.

Trong lớp học cũng có một gian phòng nghỉ, nhưng June không thích ngủ ở nơi công cộng như vậy, nên cũng chưa từng sử dụng. Thời gian ngày càng muộn, June rất là do dự, đúng lúc Cún Con hỏi nàng đã ăn cơm hay chưa, June liền đem tình huống bây giờ nói cho Cún Con, còn trưng cầu ý kiến của Cún Con. "Em nói xem chị có nên ngủ ở phòng nghỉ ngơi hay không?"

Cún Con có lẽ đang bận, không lập tức trả lời câu hỏi của June, June liền mở máy tính, tùy tiện lướt web.

Nhanh chóng liền đến tám giờ, cửa lớp học đột nhiên mở, June nghe tiếng động liền ngẩng đầu lên xem, View Benyapa cầm vài cuốn sách đi vào, June sửng sốt một chút, liền đem tầm mắt trở về màn hình máy tính.

Đúng như dự liệu của June, View không cùng nàng chào hỏi, người kia đầu tiên là đi lên lầu, qua hai mươi phút, liền đi xuống lầu, đi tới chỗ cách June không xa, cầm một tập kịch bản lên xem.

View là con gái nhưng thật sự rất cao, góc nghiêng sườn mặt có cái mũi cũng cao ngất. Cô ở lớp học có cảm giác như tiên hạc đứng giữa bầy gà, rất là ưu tú xinh đẹp như hoa hậu. Dù cho cô rất lạnh nhạt, hành động có phần thần bí, tâm tình hỉ nộ vô thường nhưng vẫn khiến người khác ý đồ muốn tiếp cận cô.

Lúc chưa quen biết Cún Con, June vô cùng tẻ nhạt, nói chung là một mình ở trong phòng lầm bầm lầu bầu, hoặc là nghĩ bậy nghĩ bạ, tự mình nói chuyện trước gương, nghĩ đến lúc nào mới có thể kết thúc cái quãng thời gian bị cô độc dằn vặt này, lại lan man suy nghĩ xem View Benyapa đến cùng là đặc biệt không thích mình ở chỗ nào.

Khi đó June luôn nghĩ, nếu như View xử sự thân thiện một chút, không quá nghiêm khắc, cũng đừng có tiếp tục ngầm đồng ý với Neo và Mint xa lánh June, vậy là tốt rồi.

June cũng không có đòi hỏi muốn làm bạn bè với cô ta, ngoại trừ cái tên với chung lớp học, nàng còn chẳng tìm hiểu thêm thông tin nào khác về View.

Trong lớp học mặc dù có hai người, thế nhưng cả hai đều không lên tiếng, bốn phía hoàn toàn rơi vào yên tĩnh.

June nghĩ đi nghĩ lại, ánh mắt liền hướng đến chỗ View nhìn qua, đúng lúc muốn thu hồi ánh mắt, báo thức cài trên điện thoại của nàng bỗng nhiên vang lên, View cũng nhìn sang, vừa vặn cùng tầm mắt June tương giao, June bị View liếc mắt nhìn, trái tim nặng nề nhảy một cái.

Đồng hồ báo thức vẫn đang kêu, June luống cuống tay chân cúi đầu cầm điện thoại di động lên, đóng lại báo thức nhắc nhở.

Lúc này cần xem qua tài liệu, nhưng lại để trong hộc tủ tại vị trí View đang ngồi, June không còn cách nào, liền phải đi tới, cách chỗ View vài bước chân liền dừng lại, hai mắt không nhìn View, nàng cúi đầu nói nhỏ. "Thật sự làm phiền... Tôi muốn lấy đồ..."

View lui về sau một bước, nhường ra vị trí trước ngăn tủ, nhưng là không có đứng ra xa, June đứng ở phạm vi phía trước, luôn cảm thấy khoảng cách của nàng và View quá mức thân cận, làm nàng căng thẳng không thôi.

June mở tủ, muốn tốc chiến tốc thắng, kết quả bởi vì động tác quá lớn, tập tài liệu đụng phải ly thuỷ tinh phía ngoài. June mắt thấy ly thuỷ tinh sắp rơi ra ngoài, thân thể căng thẳng, thời điểm muốn dùng tay trái đi đỡ lấy, View đột nhiên đưa tay ra, rất gọn ghẽ mà đón lấy cái ly.

June thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nói lời "Cảm ơn" với View, lại phát hiện tư thế của bọn họ lúc này rất không bình thường. View tay phải đón được ly thủy tinh, vòng qua June để lại tủ, mà tủ dựa vào bên tường, June cả người đều giống như bị View ôm vào trong lòng.

May là View cất xong cái ly, giúp June đóng kỹ cửa tủ, liền lui ra. June liền một lần nữa nói lời cảm ơn với View, View gật đầu với nàng, bỗng nhiên như nhớ tới cái gì đó, chỉ chỉ cổ họng chính mình với June, liền khoát tay áo một cái.

June hiểu ý cô, thử thăm dò hỏi View. "Cổ họng cô không thoải mái sao?"

View gật gật đầu với June.

"Ồ." June sững sờ đáp một tiếng, bỗng nhiên phát hiện View có vẻ không hề bài xích mình như nàng vẫn nghĩ.

"Kia..." June do dự một chút. "Tôi nghĩ lên lầu uống nước, cô có muốn hay không a, tôi cũng rót cho cô một ly nha?"

View nghe vậy liền gật đầu.

June đem tài liệu lấy được để ở chỗ mình rồi đi lên thêm mấy lầu, chính mình trước tiên uống nước xong, liền giúp View rót một ly nước ấm, bưng xuống dưới.

Nhìn View uống vào mấy ngụm, June liền nói. "Cổ họng không thoải mái không thể uống nước quá nóng."

"Tôi ban ngày đụng vào cô, cô có đau hay không?" June lại hỏi View.

View đem cốc để ở một bên, lắc lắc đầu với June.

June cười cười, nói. "Tôi còn tưởng rằng cô sẽ tức giận."

View lắc đầu một cái, biểu tình cô theo thường lệ không có gì cả, mà June cũng không cảm nhận được sự chán ghét từng xuất hiện trong mắt View.

Hai người cứ như vậy thật yên tĩnh ở chung, cũng không có khó khăn như June nghĩ.

June trở về chỗ xem tài liệu một chút, sau đó nhìn điện thoại di động, hơn chín giờ, Cún Con vẫn không có trả lời tin nhắn, nàng liền quay đầu hướng View nói. "Ngày hôm nay cô ở lại đây muộn như vậy a?"

Nghĩ đến cổ họng View đau, June ngượng ngùng nở nụ cười. "Quên mất cô không thể nói chuyện, cô cứ tập trung việc của mình đi, tôi sẽ không làm phiền cô nữa đâu!"

View cầm một cuốn sổ, viết chữ đưa cho June. "Bạn cũng có việc phải làm?"

"Ừm, phải viết lại kịch bản." June thở dài. "Đêm nay có lẽ tôi phải ngủ lại phòng nghỉ ở đây."

View viết viết. "Còn bao lâu?"

June nhìn sách một chút. "Chắc là nửa tiếng."

View uống một hớp nước, viết. "Tôi đưa bạn về."

June lần này thật sự thụ sủng nhược kinh, theo bản năng nàng lập tức khước từ. "Không cần không cần."

View thu hồi cuốn sổ, nghiêm túc nhìn June, June còn nói. "Thật không cần, phòng nghỉ ngơi cũng rất tiện."

View không tiếp tục viết chữ cho June, nhưng bản thân mới xem xong sách thì sẽ không ở đây làm việc, ngồi vào lối đi cách chỗ nàng không xa, đưa lưng về phía June nghịch điện thoại, nghĩ như thế nào cũng sẽ ở đây đợi June bằng được.

June rốt cuộc cũng đợi được tin nhắn của Cún Con. "Em giúp chị gọi xe."

"Không cần." June từng câu từng chữ nhắn lại cho đối phương. "Bạn học của chị ngỏ ý muốn đưa chị về."

"Không phải là không có mối quan hệ nào tốt đến mức có thể đi nhờ xe bạn học sao?" Cún Con hỏi nàng.

View đột nhiên đổi tính cũng khiến cho June khó hiểu, June không thể làm gì khác hơn là trả lời Cún Con. "Theo lý mà nói hẳn là không có."

"Khả năng lớn là vì chị đã thay đổi sữa tắm!" Cún Con nói.

June cảm giác Cún Con hồi âm lại có chút chua ngoa, lại nghĩ đến Cún Con lúc nói chuyện ngữ khí lạnh như băng, không tự nhiên nở nụ cười, liếc mắt nhìn bóng lưng View, lấy điện thoại đi tới hành lang ngoài lớp học, gửi âm thoại cho Cún Con.

Một lát sau Cún Con mới nhận được, June liền hỏi. "Cún Con, em xảy ra chuyện gì, nói chuyện thật kỳ quái!"

"Em không có." Cún Con lập tức phủ nhận.

"Bạn học chị, cô ta rất thẳng!" June khẳng định thế. "Xin em yên tâm, có được hay không?"

Cún Con không hỏi June, tại sao người khác lại đưa nàng về nhà, cô chỉ hỏi. "Có đúng vậy không đó?"

"Cún Con!" June nói một chữ, cách vài giây, mới nói tiếp. "Em thực sự để ý mấy chuyện này sao?"

Kỳ thực June không xác định Cún Con đối với nàng là cảm giác gì, nhưng nàng rất sợ Cún Con sẽ không vui.

"Em không để ý." Cún Con dừng một chút, nhắc lại. "Không có gì khiến em phải để ý."

"Thật tốt!" June liếc mắt nhìn cửa lớp học khép hờ, nói. "Chị về đến nhà sẽ gọi cho em, chị còn có bài phải làm tiếp."

Cún Con nói được, June vốn muốn tắt điện thoại. Nhưng là nhớ hơi thở đầy giấm chua vừa rồi của Cún Con, tâm tư June liền rục rịch không thôi, nói với Cún Con. "Kỳ thực... Bạn học của chị chỉ đơn giản là làm việc tốt, nhưng nếu như là em, sau khi trở lại thành phố, buổi tối tới đón chị, em có thể đưa chị đi đâu cũng được, sau đó đưa chị về nhà nha~!"

_._

June nói chuyện điện thoại xong, mặt đã nóng lên, nên chạy ra ngoài sân thượng ở tầng giữa hóng gió.

Bên ngoài có chút lạnh, June vừa đẩy cửa ra, gió lạnh từ bên ngoài lùa vào, nàng đón gió đi ra ngoài, nhìn bầu trời đêm ở trường T, nhìn sân cỏ lớn trong bóng tối, đèn đường mờ nhạt chiếu lên con đường, cùng các tòa nhà cao thấp chằng chịt phía xa.

Vừa rồi, Cún Con không có giống như trước kia luôn trầm mặc sau trò đùa của June, cô hỏi nàng. "Thật sự có thể đưa chị về nhà?"

"Có thể chứ!" June nói.

"Bạn học của chị không thể đưa chị về, chỉ mình em mới có thể?" Cún Con lại hỏi.

June không biết tại sao Cún Con lại hỏi như vậy, nhưng vẫn trả lời. "Ừm."

"Tại sao lại chỉ cho em đưa chị về nhà?" Cún Con hỏi June, giọng điệu rất bình tĩnh, không nghe ra tình cảm, lại làm cho June đỏ mặt, tim đập dồn dập.

June lập tức nghĩ đến rất nhiều đáp án khác nhau, nhưng không cách nào chọn ra một đáp án thích hợp, cũng may Cún Con hình như đang rất vội, không có xoắn xuýt nhiều, nhắc June về đến nhà thì gọi nói cho cô ấy biết, rồi hai người cúp máy.

Bên tai không còn giọng nói Cún Con, đại não June vẫn như cũ tỏa nhiệt, làm lu mờ lý trí.

Nàng nhận ra mình đang nghiêm túc không đúng lúc.

Thật ra quan hệ của nàng và Cún Con nhiều nhất chính là như vậy, có thể kéo dài được mấy tháng cũng không biết, June nghĩ đến nhiều thứ hơn, đều là những ý nghĩ kỳ lạ.

Cún Con vẫn luôn bình tĩnh, chưa bao giờ tiết lộ cho June quá nhiều về cuộc sống cá nhân, lúc hai người trò chuyện, June đa số luôn chiếm đầu nhiệt tình. June 24, thế mà có vài suy nghĩ không thực tế, đơn giản quá vội vàng, ngược lại sẽ rất dễ dàng quấy nhiễu Cún Con mới 22 tuổi đã tính tình già dặn trưởng thành.

Nhưng mà June vẫn muốn gặp mặt Cún Con một lần, cho dù Cún Con có xinh đẹp hay không, người thật vô vị bao nhiêu, đều muốn gặp mặt một lần. Dù cho June ở không lâu, Cún Con cũng sẽ không vì June mà thay đổi.

Yêu thích của bản thân khó mà thay đổi, lý do cũng phức tạp khó hiểu.

Ở trường học cũ June có rất nhiều bạn, có cả nam lẫn nữ ở trong tối ngoài sáng tỏ tình với June, nàng cũng không có cảm tình với người ta, nên không muốn không rõ ràng mà bắt đầu một tình yêu.

Bây giờ cuối cùng cũng gặp được một người mà nàng muốn gần thêm một chút, nhưng cơ bản lại không có hy vọng đến được với nhau.

Đầu óc June thanh tỉnh một ít, mệt mỏi cũng tản bớt đi, nhiệt độ trong lòng lại không hạ xuống được.

Nàng sợ đứng lâu làm View phải đợi, lập tức đi nhanh về lớp học.

June đẩy cửa đi vào, View vẫn ngồi ở chỗ cũ, đang xem sách, June nói xin lỗi với View. "Vừa rồi gọi điện thoại, chắc để cô sốt ruột rồi?"

View bỏ sách xuống, lắc đầu với June.

June đi về chỗ cũ, nàng dự định ngày mai quay lại phân tích nên lập tức thu dọn đồ đạc, cầm lấy túi đi tới bên cạnh View.

View tắt đèn, đi cùng June xuống dưới lầu. Cô mở cửa xe BMW màu đen, xe sang trọng to lớn, June có chút choáng.

Lên xe, thắt chặt dây an toàn, June nói địa chỉ nhà cho View, sợ View không biết đường, còn nói. "Ra cổng trường tôi chỉ đường cho cô!"

View gật đầu, chậm rãi lái xe ra bên ngoài.

Trong xe rất tối, không biết vì sao View lại mở mấy bài nhạc rất nhẹ nhàng, đây chính là khúc dương cầm tuyệt vời để thư giãn, rất ru ngủ. Vốn June còn tính chỉ đường cho View, loay hoay một hồi còn chưa ra khỏi trường học, bầu không khí trong xe lại trầm trầm làm cho người khác mệt mỏi rã rời, tối hôm qua nàng ngủ muộn, dựa vào lưng ghế vậy mà đã ngủ mê man.

Không biết ngủ bao lâu, June mơ mơ màng màng tỉnh dậy, thấy bên cạnh có một cái bóng đen, trong lòng sợ hãi, lập tức nhớ đến View đưa nàng về nhà, vô cùng hoảng hốt hỏi. "Tôi đã ngủ bao lâu rồi?"

View bật đèn trong xe, chỉ chỉ về phía đồng hồ trên xe, June nhìn một chút, may mắn nàng chỉ ngủ có mười mấy phút, vẫn không tính là quá lâu. June nói xin lỗi với View rồi lại cảm ơn cô, View khoát tay với nàng, thấy đèn trong xe cũng không quá sáng, có lẽ June ngủ đến lơ mơ rồi, tối nay cảm giác View có một chút ôn hoà hơn trước kia.

June chuẩn bị xuống xe, muốn tắt đèn xe hộ View, ngẩng đầu lên nhìn trần xe ấn vài cái, chẳng những không tắt mà còn mở lên thêm một cái đèn. June rất ngỡ ngàng luống cuống, thầm nói tại sao tay nàng không thể ở yên được mà phải đi ấn loạn lung tung.

June hết cách nhìn về phía View, View lại không tức giận, hơn nữa hình như View còn thần bí nở một nụ cười, duỗi tay bắt lấy cổ tay June kéo xuống một tý, giúp nàng tắt đèn xe.

Tay View thật nóng, cầm cổ tay June 2 giây, June thấy giống như bị phỏng ấy, nàng nói hẹn gặp lại với View, lập tức mở cửa xuống xe.

June đeo túi đi về phía nhà, đứng ở hiên nhà một hồi, lấy điện thoại ra nói với Cún Con là nàng đã về nhà, rồi chậm rãi bước lên lầu.

Nàng nghĩ đến Cún Con, không tự chủ được mở ra phần mềm mua vé máy bay online, tìm kiếm các chuyến bay đi bay về có Seattle.

Gần đây đang là mùa du lịch, giá vé máy bay không rẻ, bay hơn 5 giờ, lệch nhau 3 giờ, muốn đi quá, liệu Cún Con có chào đón nàng không?

Đi vào phòng, June rửa mặt ra, nhìn thấy Cún Con nhắn ngủ ngon, nghĩa là không có khả năng nói chuyện, lập tức tắt đèn đi ngủ.

View hoài nghi có phải tối nay cô bị thất hồn lạc phách phải không.

Cô dừng xe ở dưới lầu June gần 10 phút mới đi, trong đầu toàn là hình ảnh June ngủ ở ghế phụ bên cạnh cô.

Tối hôm qua lúc June gọi video cho cô, bỏ qua khoảng cách của điện thoại, cho tới bây giờ bọn họ chưa từng có khoảng cách gần như vừa rồi. June hẳn là ngủ không được thoải mái lắm, dựa vào phía sau ghế, nhíu mày, một tay đặt tên túi xách phía trước, một tay đặt lên ghế đệm.

Đây chính là June ngủ quên không hề phòng bị, mùi trái cây thanh ngọt trên người nàng phiêu lãng trong xe, không gian nhỏ hẹp này bởi vì June mà dần dần nóng lên.

View tỉnh táo nhìn June một lúc, tháo dây an toàn cho nàng, muốn cho nàng ngủ thoải mái hơn.

June Wanwimol đã chia cuộc sống của View Benyapa thành hai phần.

Một phần đang không chút kiêng dè hưởng thụ lời ngon tiếng ngọt và sự ỷ lại của June, View hoàn toàn chiếm giữ thời gian của June là của riêng, chiếm cứ sự chú ý của June, chỉ cần cô đi tới phòng nghỉ ngơi trên lầu 2 của lớp học là có thể tiếp tục cùng June đang ở trong cùng một không gian ảo, mà phần còn lại, thì dừng bước ở "Một người bạn học."

Hai phần rõ ràng là hai thế giới khác nhau, rốt cuộc dung hợp lại ở lúc June ngủ quên ấy.

June ở bên cạnh View hô hấp đều đều, cách View chỉ một cánh tay, đôi môi bóng bẩy của June khẽ nhếch, nhìn qua mềm mại ướt át, tóc tai cũng mềm mại khoát lên gương mặt, nàng đeo bông tai mà View chọn cho nàng, lúc nào nàng cũng đeo.

View thừa nhận với chính bản thân. Là muốn ôm, muốn sờ, muốn sở hữu. Là hy vọng June cũng lộ ra sắc thái ỷ lại với View, giọng điệu như có như không nũng nịu trêu ghẹo, muốn View giúp nàng chọn lựa đồ đạc, muốn June vươn tay ôm lấy cổ View, gương mặt dán sát vào cổ và vai View, nhẹ nhàng thủ thỉ muốn View đưa June về nhà.

View nhìn chằm chằm June, nghĩ đến lời June đối với Cún Con, nhịn không được ấn khoá xe, thế là June bị cô đánh thức.

June mới vừa ngủ dậy có chút ngơ ngác, mơ mơ màng màng, bị View cầm cổ tay một lúc, cũng không nhận ra có gì kỳ lạ.

Chỉ cần Cún Con không phải là View, June có lẽ cũng sẽ thích.

View đi qua một khúc cua, đột nhiên rất hy vọng cô có thể biến ra một khuôn mặt khác, trực tiếp dựa theo sự kỳ vọng của June, học bá 22 tuổi mặt mũi bình thường, mang theo gió bụi từ Seattle gấp gáp trở về, gặp June, ăn chung một phần ăn tình nhân.

Như vậy liền thật sự hợp tình hợp lý mà ôm ấp, đụng chạm và giữ lấy, không phải như bây giờ, rõ ràng gần ngay trước mắt mà lại như rất xa xôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro