Chương 2.4: Mẹ sẽ lại bị lừa lần nữa...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người mẹ và Violet bắt đầu quá trình viết những bức thư trong khi ngồi trên một chiếc ghế dài màu trắng kiểu cổ đặt trước một cái bàn bên dưới chiếc dù đã được chuẩn bị sẵn trong vườn. Thời hạn hợp đồng của họ là một tuần. Có vẻ như người mẹ thật sự định nhờ Violet viết những bức thư cực kỳ dài.

Có lẽ chúng được gửi cho nhiều hơn một người. Hồi trước khi bà còn mạnh khoẻ, mẹ của Ann thường hay tổ chức tiệc tùng và mời nhiều bạn bè tới nhà. Tuy nhiên, bà hiện tại không còn liên hệ hay liên quan gì tới những người đó nữa.

"Vậy nên đâu có nghĩa lý gì khi viết chúng chứ..."

Ann không đến gần hai người, thay vào đó là rình trộm hành động của họ trong khi nép mình sau những tấm rèm. Cô bé đã được dặn đừng làm phiền trong khi những bức thư của mẹ đang được viết.

"Giữa cha mẹ và con cái thì đâu cần gì riêng tư, phải không?"

Đó là một yêu cầu tàn nhẫn đối với Ann, một cô bé đã luôn luôn bám dính lấy mẹ mình.

"Mình tự hỏi không biết hai người họ đang nói về chuyện gì. Mẹ viết nó cho ai nhỉ? Mình tò mò quá..." cô ép mặt sát vào khung cửa sổ.

Mang trà bánh cho họ không phải bổn phận của Ann, mà là của những người hầu. Thế nên cô không thể mang mặt nạ bé ngoan để mà nghe lỏm chuyện riêng của họ. Tất cả những gì cô bé có thể làm chỉ là đứng nhìn, cũng hệt như việc cô không thể làm bất kỳ điều gì về bệnh tình của mẹ mình vậy.

"Mình tự hỏi tại sao cuộc sống lại phải như thế này..." Mặc dù cô bé cố gắng thốt ra một câu nghe chừng người lớn, nhưng vì chỉ mới có bảy tuổi nên nó không có tác dụng.

Khi cô bé tiếp tục quan sát hai người họ với biểu cảm u ám, cô có thể nhận ra nhiều chuyện. Hai người làm việc rất yên lặng, tuy nhiên họ chốc chốc lại có vẻ như trở nên nghiêm trọng, chốc chốc lại vô cùng thích thú. Vào những phút vui vẻ, mẹ cô sẽ cười to và đập đập tay thật mạnh. Vào những phút buồn, bà sẽ lau nước mắt bằng chiếc khăn tay mượn từ Violet.

Mẹ cô là một con người sớm nắng chiều mưa thật. Nhưng kể cả vậy, Ann nghĩ, chẳng phải bà ấy mở lòng hơi quá đối với một người chỉ vừa mới gặp qua thôi sao?

Mẹ sẽ lại bị lừa lần nữa...

Ann đã thấu được tính tàn nhẫn, sự lạnh lùng, phản bội và lòng tham của con người qua mẹ của mình. Cô lo lắng phát bệnh vì bà, người mẹ quá dễ tin người của cô. Cô bé ước gì mẹ mình chỉ đơn giản là tìm ra cách để nghi ngờ người khác. Ấy vậy nhưng, có lẽ rằng mẹ cô thực sự định giao phó cho cô Búp bê tự động ghi chép kia, Violet Evergarden, bất cứ bí ẩn nào ẩn giấu trong tim bà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro